"Chương 872:"
Chương 872:
Không phải cô chán ghét bọn họ, ngược lại, cô cảm thấy ở chung cùng ông nội và chú hai, càng giống như là ở chung cùng người thân.
Thế nhưng mà cô đã bị người nhà họ Chung cùng nhà họ Giang gây thương tích, đã có ý định từ bỏ, liền không muốn có bất cứ ràng buộc về cảm tình nào, cho nên đời trước, dù là biết rõ bệnh của chú hai rất nặng, nhưng xưa nay cô chưa từng dùng thấu thị điều tra bệnh tình giúp ông lần nào.
Nhưng lần điều tra này cũng làm Chung Noãn Noãn kinh hãi.
Bởi vì trên người chú hai căn bản không phải là bệnh gì, mà là bị thương.
Diện tích tổn thương vô cùng lớn!
Loạn trong giặc ngoài.
Mặc dù da trên người ông là tốt, nhưng lại nhìn ra được, tất cả những làn da này đều là lúc sau phẫu thuật cấy da đi lên. Bao gồm cả dung mạo!
Bây giờ dung mạo của chú hai nhìn rất bình thường, nhưng mà Chung Noãn Noãn vẫn cảm thấy nét cười của chú hai nhìn rất đẹp, là loại người ôn nhuận ưu nhã chân chính. Cố Minh Triết thường xuyên lộ ra nụ cười như thế, nhưng mà nét cười của Cố Minh Triết chỉ có thể làm Chung Noãn Noãn nghĩ đến mấy chữ -- Bắt chước bừa.
Cái gọi là vẽ hổ khó vẽ xương, họa sĩ vẽ hình khó vẽ hồn.
Chỉ có người thật sự trải qua sống chết, hoàn toàn lắng đọng xuống, lại hài lòng với cuộc sống hiện tại, mới có thể có được nụ cười như thế.
Loại nụ cười này, siêu thoát ngoài thế tục, không ở trong ngũ hành, cho dù là anh Xích Dương nhà cô cũng không có khả năng có được nụ cười như vậy.
Cho nên cô cảm thấy, có thể có được loại nụ cười này, diện mạo lúc trước của chú hai nhất định là vô cùng đẹp mắt đi?
Rốt cuộc phải trả qua chiến đấu thảm liệt như thế nào mới có thể tạo thành thương thế như vậy?
Chẳng qua toàn thân cấy da là tiếp theo, bởi vì cô phát hiện, thân thể chú hai đang cấp tốc suy kiệt.
Loại thân thể này, khả năng nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được ba năm năm năm mà thôi.
Khó trách ở kiếp trước thường xuyên nghe nói chú hai làm phẫu thuật.
Hẳn là khí quan thân thể đạt đến cực hạn, cho nên chỉ có thể đổi đi.
Giống như khi đó chú hai liền muốn trực tiếp như vậy đi, miễn cho tiếp nhận đau khổ, ngay cả Xích Dương đều từng khuyên chú hai, đừng lại tiếp tục nữa. Thế nhưng mà chú hai sợ ông nội đau lòng, cho nên một lần lại một lần bức bách bản thân làm phẫu thuật đổi nội tạng cỡ lớn.
Nhưng bởi vì thân thể bản thân rất yếu, cho nên cuối cùng sẽ xuất hiện các loại vấn đề về dung hợp máu, dẫn đến sau khi phẫu thuật không cách nào khôi phục, thường thường vấn đề này còn chưa giải quyết, vấn đề kia lại tới.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Chung Noãn Noãn vẫn luôn dính ở trên người mình, Xích Trạch Nghiêu bị nhìn có chút ngượng ngùng.
"Noãn Noãn, từ lúc lên xe cháu vẫn luôn nhìn chằm chằm chú hai, chẳng lẽ trên người chú hai mọc lên bông hoa?"
Lão gia tử không nhịn được lẩm bẩm, "Con liền mơ tưởng đi! Trong mắt con bé này chỉ có Xích Dương, cho nên trong lòng con bé, cho dù trên người con mọc lên bông hoa, vậy cũng chỉ có Xích Dương mới có thể mọc lên."
Chung Noãn Noãn bị lời của ông nội chọc cười.
"Chú hai, vừa rồi cháu đang nhìn thân thể của chú."
Xích Trạch Nghiêu có chút nhướng mày, cười nói: "Trước đó ba gọi điện thoại về liền các loại đắc ý, nói Tiểu Dương tìm một cô gái rất tốt, cô gái này chẳng những dịu dàng đáng yêu, còn có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được cùng một thân y thuật tinh xảo. Thật sự là sóng sau của Trường Giang đè sóng trước, bây giờ xem ra, nhà họ Xích chúng ta, thật sự có phúc."
Chung Noãn Noãn đang cười muốn mở miệng nói chú hai quá khen, kết quả ông nội liền không kịp chờ đợi đứng lên ý đồ đi che miệng chú hai!
Nhưng chuyện này hiển nhiên là không che giấu được, lão gia tử thẹn quá hóa giận quát: "Con thật sự không tiến bộ, không phải nói chuyện này là bí mật sao? Con cứ tuỳ tiện tiết lộ bí mật ba nói cho con như vậy, con còn để cho lão già như ba lăn lộn ngoài xã hội hay không? Còn có thể để cho ba xử sự hay không?"