Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 873 - "Chương 874:"

"Chương 874:"
"Chương 874:"
Chương 874:

Nếu như không phải là vì không cho lão gia tử đau lòng, ông đã sớm không muốn tiếp nhận loại đau khổ vô tận này.

Có thể sống sót, với ông mà nói, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Chẳng qua nhìn lão gia tử vui vẻ, ông cũng là vui vẻ, lại là có chút bất đắc dĩ.

"Ba, ngài biết bọn họ đều đi đứng không tiện.."

"Nói cho bọn họ, không muốn hối hận, ngồi xe lăn cũng phải đến! Cháu dâu nhà chúng ta chính là thần y!"

Chung Noãn Noãn: "!"

Cho nên ông nội đây là muốn mang cô đi ra ngoài khoe khoang sao?

Có chút im lặng.

Chẳng qua.. Ông nội vui vẻ là được.

Đi tới nhà họ Xích, chú hai lập tức sai người dẫn Noãn Noãn lên tầng xem phòng của mình.

Còn tưởng rằng lại sẽ thấy một căn phòng dễ thương màu hồng phấn đâu, thế nhưng mà khi người giúp việc đẩy cửa ra, Chung Noãn Noãn lại giật nảy cả mình.

Tin vui xuất hiện một cách rất bất ngờ.

Cả phòng đều là sắc điệu màu xám bạc, thoạt nhìn rất cao cấp đại khí có cấp bậc, điệu thấp xa hoa có nội hàm. Trương dương lại không huyễn khốc, điệu thấp lại lộ ra xa hoa.

Để thuận tiện cho lão gia tử cùng xe lăn của chú hai, nhà họ Xích lắp đặt thang máy trong phòng. Giờ phút này Xích Trạch Nghiêu ngồi ở trên xe lăn, đi theo Noãn Noãn nhìn căn phòng, nói: "Trước đó nhìn qua video của cháu, cảm thấy có thể cháu sẽ thích màu xám bạc, cho nên chú làm người ta để phòng của cháu thành nhan sắc này. Sắc điệu này có thể quá lạnh hay không? Nếu cần đổi thì nói với chú hai, chú hai lập tức cho người đi làm."

"Không cần, cháu đặc biệt thích nhan sắc này. Cám ơn chú hai!"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Không cần khách sáo. Người một nhà không cần nói như vậy."

"Vâng." Noãn Noãn gật đầu, sau đó nhanh chóng buông rương hành lý xuống, lấy ra một cái hộp ở bên trong.

"Chú hai, cháu cũng không có đồ gì tốt đưa chú. Đây là thuốc trung y do chính cháu nghiên cứu ra, rất có ích đối với thân thể. Cháu đã biến thành thuốc viên, chú chỉ cần uống ba viên sau bữa ăn vào mỗi buổi sáng trưa tối là được."

Xích Trạch Nghiêu tiếp nhận hộp thuốc, mở hộp ra, bên trong có 8 bình không có nhãn hiệu, không có xưởng sản xuất, bên trong là thuốc viên trung y.

Loại cá sấu khổng lồ như Xích Trạch Nghiêu, ngày bình thường muốn dạng thuốc gì mà không có? Sao có thể uống loại sản phẩm ba không này?

Thế nhưng mà Xích Trạch Nghiêu tiếp nhận hộp thuốc này lại rất vui vẻ, như nhặt được chí bảo, cười nhìn Chung Noãn Noãn: "Đây thật sự là thuốc viên do chính cháu chế tạo?"

"Vâng." Noãn Noãn gật đầu.

"Trị liệu cái gì?"

"Không có đặc biệt nhằm vào loại khí quan nào, nhưng mà thuốc viên này có ích cho điều trị thân thể."

Mặc dù cô biết bệnh của Xích Trạch Nghiêu rất nặng, nhưng bởi vì trước đó chưa từng quan tâm, cho nên cũng không biết bệnh tình cụ thể của ông. Cho nên làm ra loại thuốc trung y điều trị loại đại chúng hóa.

Chẳng qua Chung Noãn Noãn dám khẳng định, dù chỉ là thuốc trung y điều trị loại đại chúng hóa, nhưng so với thuốc trung y bình thường tới nói, thuốc của cô lại tốt hơn rất nhiều.

Xích Trạch Nghiêu không xem nhẹ những viên thuốc này chút nào, ngược lại, nghe sự khen ngợi của lão gia tử đối với Chung Noãn Noãn, ông có thể xác định cô gái này tuyệt không phải người bình thường. Đặc biệt là sau khi gặp được Chung Noãn Noãn, loại cảm giác này càng sâu.

Cho nên Xích Trạch Nghiêu vô cùng vui vẻ nhận lễ vật, "Noãn Noãn, vất vả cháu, cảm ơn cháu đã chuyên môn làm thuốc viên cho chú!"

Noãn Noãn cười trêu ghẹo nói: "Chú hai không phải nói người một nhà không cần nói khách sáo như vậy sao?"

Xích Trạch Nghiêu cười ra tiếng: "Đúng vậy. Chú ngược lại quên mất. Được, cháu buông hành lễ xuống rồi xuống ăn cơm đi. Ngồi máy bay lâu như vậy, đói bụng không? Bình thường cháu thích ăn cái gì?"
Bình Luận (0)
Comment