Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 877 - "Chương 878:"

"Chương 878:"
"Chương 878:"
Chương 878:

"Cũng là tính mạng của nhà chúng tôi, quan trọng giống như Xích Dương vậy. Tôi già, hiện tại bên ngoài có một ít người tôi cũng không nói được, nếu như có thể có sự hỗ trợ của những người như các ông, chí ít cháu dâu tôi vẫn có thể đi ngang ở thủ đô. Chẳng qua các ông yên tâm, cháu dâu nhà tôi rất ngoan, con bé tuyệt đối không phải loại người tùy tiện gây chuyện. Cho nên một khi phát sinh mâu thuẫn, vậy tuyệt đối là đối phương sai."

Chung Noãn Noãn bị lời nói của lão gia tử làm cho dở khóc dở cười, đồng thời cũng vì sự bao che khuyết điểm của lão gia tử mà cảm thấy rất ấm áp.

"Được rồi được rồi, chúng tôi đã biết. Yên tâm đi, ông cũng không phải loại người sẽ tùy tiện đi nhờ vả người khác, cho nên yêu cầu của ông ngày hôm nay chúng tôi đều đáp ứng, về sau chuyện của Noãn Noãn nhà ông chính là chuyện của ba lão già chúng tôi. Có cái gì, liền làm Noãn Noãn báo tên của chúng tôi là được." Từ lão gia tử rất nghĩa khí mở miệng.

Lý lão gia tử ở một bên cũng lập tức đáp ứng. Chỉ có Nam Cung Nhân Nghĩa, từ sau khi nhìn thấy Noãn Noãn, cả người đều sa vào trong bi thương.

Thật lâu mới lên tiếng: "Cô bé, dung mạo của cháu rất giống con gái đã qua đời của ông, nếu là cháu không chê, có thể gọi ông một tiếng ông nội. Cháu yên tâm, cho dù cháu không phải cháu dâu của lão Xích, nếu là cháu nhận ông làm ông nội, ông cũng nhất định sẽ chăm sóc cháu. Cái này.. Coi như là duyên phận giữa chúng ta đi."

Thực ra thì Chung Noãn Noãn cũng không tức giận Nam Cung lão gia tử mấy. Dù sao ở kiếp trước, mặc dù Nam Cung lão gia tử cũng đối tốt với Chung Thiên Thiên, nhưng lại vẫn luôn quản giáo chặt chẽ cô ta, cho nên Chung Thiên Thiên vẫn luôn không thích Nam Cung lão gia tử.

Cô tức giận, càng nhiều chính là mấy vị thiếu gia muội khống không rõ phải trái kia.

Cho nên nhìn thấy Nam Cung lão gia tử nói tới mẹ của cô vậy mà lộ ra vẻ mặt đau buồn như vậy, trái tim Chung Noãn Noãn cũng mềm nhũn.

"Được, cảm ơn ông nội."

Nghe được Chung Noãn Noãn gọi ông như vậy, Nam Cung lão gia tử rốt cục cười. Cười đến đặc biệt vui vẻ.

Chung Noãn Noãn còn ẩn ẩn nhìn thấy nước mắt trong hốc mắt Nam Cung lão gia tử đều nhanh ra.

Nam Cung lão gia tử vui vẻ, Xích lão gia tử liền ăn dấm, một tay kéo Noãn Noãn đến bên cạnh ông, như gà mái hộ gà con nói: "Này, Nam Cung Nhân Nghĩa, lão già ông quả thực không được! Noãn Noãn chính là bảo bối nhà họ Xích chúng tôi, tôi liền kéo Noãn Noãn ra đến đi bộ một vòng mà thôi, sao ông có thể không biết xấu hổ mà nhận kết nghĩa như vậy? Ông hỏi qua ý kiến của tôi sao?"

Cứ như vậy, bốn lão gia tử giống như là đứa trẻ tiếp tục lý luận.

Khóe môi Chung Noãn Noãn mỉm cười mà nhìn bốn vị lão gia tử chỉ cần run run một cái, cũng có thể làm cho nước Z phát sinh động đất mãnh liệt này ở nơi đó làm cho túi bụi chỉ vì việc nhỏ bé như hạt vừng.

Công kích lẫn nhau, lại lẫn nhau mà tổ đội.

Mùa đông đến, bởi vì đi đứng không tiện, lại không muốn phiền phức con cái, cho nên bọn họ đã có một đoạn thời gian không gặp mặt.

Cho nên ở mùa đông vô cùng lạnh lẽo này, vài vị lão gia tử liền bắt đầu các loại đấu võ mồm ở trong sân, ngay cả chút thời gian vào nhà cũng không muốn lãng phí.

"Vài vị ông nội, chân của các ông đều không tiện, nếu không chúng ta vào nhà nói đi."

Chung Noãn Noãn lên tiếng, mấy vị lão đồng chí này mới làm người đẩy bọn họ vào nhà.

Xích Trạch Nghiêu đã sớm nhìn thấy mấy vị lão thủ trưởng đến đây, thế là lập tức phân phó giúp việc đi châm trà.

Mấy vị lão thủ trưởng thích trà gì, trong lòng Xích Trạch Nghiêu đều rất rõ ràng.

Cho nên sau khi mấy vị lão thủ trưởng vào nhà, đặt tại trên tay bọn họ, đều là loại trà mà bọn họ thích.

"Nước trà nhai này vừa xem liền biết là Trạch Nghiêu làm người ta ngâm."

"Trạch Nghiêu thật sự là trước sau như một mà làm cho người ta cảm thấy ấm lòng!"
Bình Luận (0)
Comment