"Chương 882:"
Chương 882:
Cho nên.. Bọn họ là thật sự muốn hợp tác mưu hại Nam Cung lão thủ trưởng sao?
Không thể!
Chẳng qua rất nhanh, lực chú ý của lão Hồng liền bị phương pháp của Chung Noãn Noãn làm cho khiếp sợ.
Bởi vì sau khi cắm mấy cây châm xuống dưới, sắc mặt của Nam Cung lão thủ trưởng liền từ tái nhợt bắt đầu chuyển thành hồng nhuận.
Lại là cắm mấy cây châm xuống dưới, hô hấp của Nam Cung lão gia tử rõ ràng thông thuận.
Rất nhanh, sau khi trái tim được cứu giúp, Nam Cung lão gia tử liền mở mắt.
Ngay khi mới mở mắt, ý thức của Nam Cung lão gia tử còn có chút mơ hồ, sau khi nhìn thấy Chung Noãn Noãn, đột nhiên nước mắt tuôn đầy mặt: "Ngọc Nhi.. Ngọc Nhi, Ngọc Nhi của ba, rốt cục con cũng trở về nhìn ba? Ngọc Nhi, những năm này con đi đâu? Ba cùng mẹ rất nhớ con, ô ô ô.."
Lão thủ trưởng cao lớn như vậy, khi nhìn đến Chung Noãn Noãn, vậy mà khóc không thành tiếng, nước mắt tuôn đầy mặt.
Nhìn Nam Cung lão gia tử khóc thành như vậy, Chung Noãn Noãn đột nhiên cảm giác có một dòng nước ấm kỳ lạ phun trào ở trong lòng, rất nhanh liền xông lên hốc mắt.
Nếu như không phải cô nhanh chóng chớp mắt mấy cái, nước mắt liền phải chảy ra.
Chung Noãn Noãn: "..."
Không phải đã nghĩ kỹ sẽ không trở về nhà họ Nam Cung sao?
Nhưng mà nhìn thấy Nam Cung lão gia tử có tuổi còn khóc đến đau lòng như vậy, Chung Noãn Noãn cũng cảm thấy trong lòng của cô thật khó chịu..
"Nam Cung, ông nhận lầm đi? Đây là Noãn Noãn, cháu dâu của tôi, không phải Ngọc Nhi nhà ông. Ai.. Tôi chỉ là nghĩ đến Xích Dương có cô vợ nhỏ, trong lòng vui mừng, mới gọi các ông tới nhìn cháu dâu nhà tôi một chút, ai ngờ lại tạo thành xung kích lớn với ông như vậy.
Nam Cung, cái kia.. Mặc dù tôi cũng hẹp hòi, nhưng mà xem ở mối quan hệ bạn bè nhiều năm của chúng ta, cháu dâu tôi cũng đã gọi ông một tiếng ông nội, về sau ông liền xem cháu dâu tôi như chính cháu gái ông, đối đãi với nó thật tốt đi, không cần khách sáo với tôi!"
Từ lão gia tử cùng Lý lão gia tử nhìn Xích lão gia tử một chút, sao bọn họ lại có cảm giác ông nói lời này rất muốn ăn đòn đâu?
Ông để người khác đối tốt với cháu dâu nhà ông, để cháu dâu nhà ông chiếm chỗ tốt nhà người khác, ông còn một bộ dáng cho người ta mặt mũi rất lớn vậy.
Chẳng qua Xích lão gia tử thật đúng là không có ý này.
Noãn Noãn nhà ông, thân phận cao quý như vậy, lại có tiền như vậy, giống cháu trai nhà ông, chính mình chính là siêu cấp hào môn, căn bản là không cần đi chiếm chỗ tốt của bất luận người nào.
Cho nên ông nói đều là lời thật lòng.
Nam Cung Nhân Nghĩa cũng không cảm thấy lời của Xích lão gia tử chính là lời nói đắc ý muốn ăn đòn, nhìn Xích lão gia tử nửa ngày, lại nhìn về phía Chung Noãn Noãn, đáng thương hỏi: "Thật? Cháu thật sự nguyện ý làm cháu gái của ông?"
Lúc đầu cô muốn nói không muốn, nhưng nhìn ánh mắt đáng thương của Nam Cung lão gia tử, câu "Không muốn" này lại kẹt ở trong cổ họng, nửa ngày đều không nói nên lời.
Cuối cùng, chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu.
Nam Cung lão gia tử lại giống như là đạt được một cái bảo bối cực lớn: "Tốt tốt tốt! Cảm ơn cháu! Thật sự là quá cảm ơn cháu!"
Chung Noãn Noãn lắc đầu: "Không có gì. Ông là bạn tốt của ông nội cháu, cháu cũng sẽ xem ông như là ông nội của cháu."
"Vậy không được! Đều nói muốn nhận ông làm ông nội. Nếu là đã nhận, chúng ta liền phải nghiêm túc một chút. Cháu đợi ông một chút, một tuần lễ sau, ông sẽ tổ chức tiệc hội tại nhà họ Nam Cung, ông muốn long trọng giới thiệu cháu gái của ông ra ngoài!"
Chung Noãn Noãn: "..."
Xích lão gia tử: ".. -_-
"
Cảm giác dời tảng đá đập vào chân của mình.
Đau lòng!
Lão Hồng ở một bên nhìn Nam Cung lão gia tử đã giống như không có chuyện gì mà bắt đầu nằm trên mặt đất nói chuyện, đôi mắt đều trừng lớn.
Quan trọng là, ông không biết vừa rồi bệnh của bản thân nguy hiểm như thế nào sao? Cái này làm không tốt sẽ chết người!