Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 886 - "Chương 887:"

"Chương 887:"
"Chương 887:"
Chương 887:

"Tôi xem phương pháp châm cứu của cô bé đó cực kì xảo trá, hung tàn, làm không tốt không chết người đều có thể bị cô bé đó làm phá động mạch chủ trái tim mà chết, thế nhưng mà cô bé đó quả thực đều không chút do dự, mấy châm xuống dưới, bệnh tình của lão thủ trưởng liền được khống chế, lại mấy châm xuống dưới, lão thủ trưởng đã giống như người không việc gì mà tỉnh lại nói chuyện phiếm cùng mọi người."

Các chuyên gia: "!"

Chờ Nam Cung Nhân Nghĩa đi ra, tất cả mọi người trầm mặc.

Thấy thế, Nam Cung Nhân Nghĩa vô cùng đắc ý mà hỏi thăm: "Thế nào lão Hồng? Tôi đều nói không sao đúng không? Cháu gái của tôi, đó cũng không phải là người bình thường. Con bé đều nói không sao, vậy liền khẳng định là không sao. Con bé chắc chắn sẽ không lừa gạt lão gia tử tôi."

Lão Hồng: .

Cháu dâu của Xích lão thủ trưởng nhà người ta, ông gọi cháu gái thật đúng là quen thuộc. Không biết còn tưởng rằng đây là cháu gái tốt cỡ nào, chỉ có ông mới biết được, cháu gái này, vẫn là lão gia tử khóc cầu đến. Mà lại là vừa mới nhận.

Không hiểu rõ hiện tại mấy vị lão thủ trưởng đều đang nghĩ cái gì.

Sau đó viện trưởng lại mang lão gia tử đi làm kiểm tra chân.

Sau khi có kết quả kiểm tra, tập thể các chuyên gia đều oanh động.

"Lão thủ trưởng, ngài nói chân này của ngài cùng trái tim đều là cháu gái ngài dùng châm cứu chữa khỏi, không biết hiện tại cháu gái ngài bao nhiêu tuổi? Làm việc ở đâu?"

"Lão thủ trưởng, chúng tôi có thể gặp cháu gái ngài một lần không? Thuật châm cứu của cô ấy quả thực quá ghê gớm! Nếu như cô ấy nguyện ý truyền thừa thuật châm cứu này, như vậy không biết sẽ tạo phúc cho bao nhiêu người!"

"Đúng vậy đúng vậy, lão thủ trưởng, chúng tôi có thể lấy chút kinh nghiệm từ cháu gái ngài sao?"

"Dừng lại dừng lại!" Nam Cung Nhân Nghĩa nói: "Mặc dù nói y học chính là để lợi quốc lợi dân, nhưng các người cũng là các chuyên gia cấp bậc giáo sư, các người có thể không chút giữ lại mà hết lòng dạy dỗ tay nghề kiếm cơm của mình cho những người khác sao?"

Đám người: "..."

"Các ngươi đều không làm được, dựa vào cái gì muốn cháu gái tôi truyền thừa lại thuật châm cứu của con bé? Đây không phải là làm khó sao? Cho nên gặp người cái gì, các người liền dừng lại! Chẳng qua tôi nghe nói sau khi cháu gái của tôi thi đại học là muốn thi vào đại học y."

Viện trưởng nghe xong, đôi mắt đều sáng lên.

"Lão thủ trưởng, ngài nhất định phải làm cho cô bé đó đến đại học quân y chúng tôi! Nhân tài như cô ấy, đại học quân y chúng tôi chắc chắn tận hết sức lực bồi dưỡng cô ấy thật tốt!"

Vốn dĩ Chung Noãn Noãn liền định thi đại học quân y, chẳng qua giờ phút này Nam Cung Nhân Nghĩa lại không định nói thật. Dù sao Noãn Noãn là cháu gái của ông, sao có thể không có tiếng tăm gì mà thi vào?

Nếu không có những đãi ngộ tốt đẹp cùng học bổng gì đó, ông có thể để Noãn Noãn cứ như vậy mà tiến đến?

"Cái này.. Về sau tôi sẽ nói với con bé. Chẳng qua tôi cũng nói trước, nếu như tôi thuyết phục được cháu gái tôi đến học trường học của các người.."

"Chúng tôi nhất định sẽ phân phối tài nguyên tốt nhất cho cô ấy! Dù sao trong lĩnh vực châm cứu trung y này, cô ấy cũng đã là nhân vật cấp bậc chuyên gia. Đối với người tài giỏi như thế, đại học quân y chúng tôi chắc chắn đặc biệt bồi dưỡng!"

"Được, vậy là tốt rồi!"

Kiểm tra xong, sau khi xác định không có việc gì, Nam Cung Nhân Nghĩa liền nói phải đi về, còn nói muốn tập trung mọi người trong nhà để họp, bàn bạc chuyện tiệc hội.

Bên này, Nam Cung Thuật đành phải gọi điện thoại cho Nam Cung Cần, để ông về nhà cũ nhà họ Nam Cung. Sau đó tiện thể gọi vợ con tới, lão gia tử có chỉ thị quan trọng.

Giờ phút này Nam Cung Cần đã tiếp Chung Thiên Thiên ra, chính mang theo Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết chuẩn bị đi bệnh viện cho lão gia tử một tin vui bất ngờ. Kết quả đều sắp đến bệnh viện, lão gia tử lại về nhà cũ, Nam Cung Cần đành phải dẹp đường về nhà cũ.
Bình Luận (0)
Comment