Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 974 - "Chương 975:"

"Chương 975:"
"Chương 975:"
Chương 975:

Thanh thị nghênh đón trận dông tố đầu tiên của mùa đông, trận giảm nhiệt độ này tưới tắt linh hồn của rất nhiều người.

Thành phố Giang cách Thanh thị không xa, nơi này cũng nghênh đón một trận thời tiết hạ nhiệt độ mạnh.

Thế nhưng mà mặc cho bên ngoài gió táp mưa sa, trong căn phòng không lớn của khu người nhà quân đội, bầu không khí lại là vô cùng ấm áp.

Dưới ánh đèn ấm áp, Chung Noãn Noãn vừa mới tắm rửa, đang gặm quả táo lớn thơm giòn ngon miệng, hưởng thụ anh Xích Dương phục vụ sấy tóc cho cô.

"Khúc Uy chết."

Lúc đầu hai người là đang nói về chuyện của Lãnh Kỳ Duệ, Xích Dương lời nói xoay chuyển, nói đến Khúc Uy.

Chung Noãn Noãn khẽ giật mình.

"Chết như thế nào?"

"Không biết, chết rất kỳ quái. Lúc bọn anh đang hỏi thăm cậu ta, cậu ta đột nhiên liền chết, miệng phun máu tươi, từ phát tác đến tử vong vẫn chưa tới năm giây. Cho nên anh muốn hỏi em, Dương Mẫn là chết như thế nào?"

Đối với anh Xích Dương, Chung Noãn Noãn không có bất kỳ giấu diếm gì. Chỉ cần anh hỏi.

Cho nên Chung Noãn Noãn liền nói ra chuyện hai ngày này cô thẩm vấn Bà Mối. Đương nhiên, cô không dám nói là cô chạy đến đảo KYC bắt Bà Mối.

"Cho nên bọn họ đều là bởi vì trong đầu có một con sâu, cũng bị con sâu kia khống chế, một khi chạm đến vấn đề bí mật, sâu ở bên trong trung khu thần kinh não bộ nổ mạnh. Não bộ đột nhiên chảy máu nhiều, lúc này mới dẫn đến bọn họ sẽ từng chút từng chút mà nôn ra máu. Mà tổ chức KE cũng là bởi vì có thể khống chế bọn họ, lúc này mới yên tâm bọn họ ở bên ngoài hoạt động kiêu ngạo như vậy."

Thanh âm của máy sấy tóc đột nhiên liền im bặt dừng lại.

Chung Noãn Noãn: "?"

"Cho nên hai ngày này em không đi nước Y, mà là đi đảo KYC nước E? Hơn nữa còn là một thân một mình đối kháng 500 sát thủ trên đảo KYC?"

Chung Noãn Noãn: "..."

Ai nha má ơi!

Bởi vì anh Xích Dương ở tại thành phố Giang trong thời gian dài, làm cô đều vô ý thức cảm thấy anh chỉ là đang làm chuyện bên thành phố Giang. Quên mất anh Xích Dương nhà cô thật ra là trung tướng lính đặc chủng số một bên thủ đô, là người đứng đầu của bộ đội phi ưng lợi hại nhất nước Z.

Dù là người ở thành phố Giang, cũng có thể rõ ràng từng chuyện lớn phát sinh ở thủ đô.

Cho nên luôn luôn thói quen không cần đầu óc ở trước mặt anh Xích Dương là một chuyện rất không đúng.

Còn tưởng rằng kế tiếp anh Xích Dương liền muốn hỏi, tại sao muốn đặt bản thân vào nguy hiểm mà không nói với anh một tiếng? Tại sao muốn đi bắt Bà Mối, Bà Mối có quan hệ gì với cô? Hoặc là tại sao muốn đi cứu người nhà họ Nam Cung? Người nhà họ Nam Cung lại có quan hệ gì với cô? Vân vân..

Nhưng Xích Dương chỉ là nhìn Noãn Noãn thật chăm chú, sau đó bưng lấy khuôn mặt nhỏ không bằng bàn tay của Noãn Noãn, đau lòng hỏi: "Có bị thương không?"

Noãn Noãn lại khẽ giật mình, trong lòng có một dòng nước ấm phun trào, nhanh chóng lắc đầu: "Không có. Em rất tốt!"

"Vậy là tốt rồi. Lần này Nam Cung Kình mượn anh ba người, lần này bên phía anh em nhà họ Nam Cung có tất cả bảy người sống sót, ba người còn sống kia, đều là cấp dưới của anh."

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Vậy thì tốt quá!"

"Bọn họ vô cùng sùng bái em, so với anh cũng là không thua bao nhiêu. Nếu là anh nói cho bọn họ, là chị dâu của bọn họ cứu được bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rất sùng bái em."

Nói xong, Xích Dương liền hôn môi Noãn Noãn thật sâu.

"Lần trước nói, không nói cảm ơn, cho nên anh liền dùng hôn đại biểu cho lòng biết ơn." Đang lúc nói chuyện, thấy bờ môi của Noãn Noãn nháy mắt liền bị hôn đỏ, Xích Dương không nhịn được lại hôn một chút.

Noãn Noãn: "..."

Xích Dương giải thích nói: "Em cứu được ba người, cho nên anh muốn hôn ba lần."

Nói xong, lại hôn xuống môi đỏ.
Bình Luận (0)
Comment