Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới

Chương 36

Ba canh giờ sau trận đại chiến ở Thiên Xà Phủ, Lâm Minh từ trong một vết nứt hư không bước ra, sau khi quét mắt nhìn khung cảnh hoang tàn bên dưới thì thản nhiên phủi đít bay đi.

Vô số tộc nhân xà tộc bên dưới run lẩy bẩy nhìn Lâm Minh rời khỏi mà chẳng dám ho he lấy một lời, cho dù chính hắn là thủ phạm phá hủy gia môn giết chết thân nhân của chúng thì cũng không ai có can đảm dám đứng ra ngăn cản, đây chính là quy luật mạnh được yếu thua của cái thế giới tàn khốc này.

....

Bên trong Tu Di Thế Giới của Cổ Long nhất tộc.

Nơi này so với tiểu thế giới mà Merlin tạo ra thì lớn hơn vô số lần, phong cảnh cũng càng là non nước hữu tình, đẹp như tiên cảnh.

Trên bầu trời, treo lơ lửng lấy một thần điện khổng lồ uy nga tráng lệ, lấp lánh ánh sáng rực rỡ soi sáng toàn bộ thế giới.

Đây là nơi ở của tam vị lão tổ Đế cấp của Long Tộc cùng dòng chính của họ, những tộc nhân khác thì chỉ có thể mãi mãi sống ở bên dưới mà ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng không ngừng hâm mộ.

Liiiii!

Một tiếng Phượng hót lảnh lót vang lên, Long tộc sau năm vạn năm lần đầu tiên đón nhận một vị khách lạ đặt chân đến thế giới của mình.

Cưỡi lấy Thải Nhi, Lâm Minh xuyên qua vết ngăn không gian bạo lực đi đến nơi đây.

Ở trên bầu trời, hắn quét mắt nhìn lấy khung cảnh xinh đẹp bên dưới sau đó nhếch mép cười nhẹ, thầm nghĩ nếu đem nó dung hợp cùng Tiểu Tu Di giới thì chắc hẳn Merlin sẽ rất vui mừng đi.

Và đó, cũng là mục đích lần này đến đây của hắn.

Dù sao, để Mary và Merlin cứ sống trong một không gian chưa đến 1 vạn km kia thì chính Lâm Minh hắn cũng cảm thấy đau lòng, huống chi sau này chắc chắn sẽ có thêm nhiều nữ nhân nữa vào sinh sống sẽ càng lộ ra thêm chật chội.

Cho nên, nhân tiện lần này kết thù oán cùng Long Tộc thì hắn cũng thuận tay làm một lần người xấu, ăn cướp luôn tất cả của đối phương.

Bất kể là tài bảo cất giấu hay là tiểu thế giới này đều lấy sạch, thậm chí là cả... long tộc mỹ nữ hắn cũng không buông tha.

Nhưng trước tiên, cần xóa sạch lũ ruồi bọ này trước đã.

Nhìn bản thân lại một lần nữa bị bao vây bởi vô số Long tộc quân binh, Lâm Minh mặt không đổi sắc triệu hồi ra 1 vạn vong linh Minotaur có cấp bậc ngang với Thánh cấp đỉnh phong, lạnh lùng hạ lệnh

" Nam giết, nữ bắt lại!"

Hống!!

Một vạn con Minotaur ngửa mặt lên trời gầm thét, sau đó bắt đầu cuộc tàn sát đẫm máu của mình, long huyết tàn cốt rơi vãi nhuộm đỏ của thiên không.

Lâm Minh không hề quan tâm đến cảnh đó, cưỡi lấy Thải Nhi bay lên cao tiến nhập vào Thần điện.

Dựa theo trí nhớ của Hắc Ngạo đã bị Lâm Minh thôn phệ linh hồn, hắn xe nhẹ đường quen đi đến nơi ở của hai vị đệ nhất mỹ nữ Long tộc.

Con gái của Bạch Ngao, đại công chúa Bạch Linh Tú và tiểu công chúa Bạch Linh Hi.

Chỉ là, đợi khi Lâm Minh vô thanh vô thức tiến vào điện phủ của hai chị em thì bất ngờ nhìn thấy một hình ảnh làm hắn giật cả mình.

Trên chiếc giường lớn màu hồng phấn xa hoa, hai thân ảnh trần trụi tuyệt mỹ đang quấn quýt lấy nhau, liều chết triền miên, trong trẻo mà ngọt ngào tiếng rên rỉ cứ mãi quanh quẩn khắp không gian, đủ khiến cho thú tính của bất kỳ nam nhân nào phải dâng trào.

" Tiểu Linh Hi, muội như vậy là không được a. Xem ra bình thường tỷ dạy dỗ muội vẫn là chưa có đủ!"

Nói chuyện đấy, là một vị giai nhân có dung mạo thiên tiên, khuôn mặt hoàn mỹ khuynh quốc khuynh thành, trên thân mặc lấy nội y đen tuyền che đi những chỗ nhạy cảm nhất, để lộ ra từng mảnh da thịt trắng mịn còn hơn cả tuyết tinh, đỏ thẫm song đồng, hồng phấn môi ánh đào, phối hợp với nữ kiệt khí chất càng lộ ra một cỗ mỹ ý say lòng người.

Cô gái này chính là đại công chúa Long tộc, thiên chi kiêu nữ thiên tài vạn năm có một, Bạch Linh Tú.

Cô ta vừa một bên cười nói, một bên dùng bàn tay trắng nõn như ngọc bích thượng hạng mà không ngừng vuốt ve thân thể của một vị tiểu mỹ nữ khác.

" A.... không phải đâu... tỷ tỷ... xin tỷ chơi muội đi... chơi chết Linh Hi dâm đãng đi... hức hức "

Nằm dưới thân của Bạch Linh Tú là một cô gái tầm mười lăm tuổi, dung mạo thanh thuần đáng yêu, khí chất mềm mại như làn thanh thủy chọc người yêu mến.

Không phải ai khác chính là nhị công chúa được toàn long tộc xem như bảo bối, Long Linh Hi.

Trên thân Linh Hi lúc này đã không còn lấy một mảnh vải che thân, để lộ ra thân thể non nớt còn đang phát triển của mình mặc cho Linh Tú tùy ý kích thích, âm thanh rên rĩ dâm đãng từ bờ môi nhỏ nỉ non than khóc.

Lâm Minh nhìn thấy bức xuân cung đồ này thì mĩm cười đứng dựa lưng vào tường nhìn lấy, trong lòng ám thầm kêu một tiếng thú vị.

Hai cô gái tuyệt sắc trước mặt này chẳng những là đại đạo hạt giống, hơn nữa có vẻ còn có xu hướng bách hợp cùng nhau.

Nghĩ đến cảnh hai vị hoa tỷ muội này sẽ ở dưới hạ thân bản thân gào khóc rên rĩ mà hắn cảm thấy thật phấn khởi, âm thầm ẩn giấu sự hiện diện của bản thân mà núp ở một bên ngắm nhìn.

( Bách hợp: lesbian.)

" Muốn sao? Vậy thì van xin đi, Linh Hi tiểu muội thân ái. Nói ta nghe xem tiểu công chúa được toàn tộc yêu thương nhất như một con đĩ cầu xin sủng hạnh như thế nào đi!"

Bạch Linh Tú một bàn tay không ngừng niết lấy hạ thân của Linh Hi, một tay khác thì nắm lấy hạt đậu trên nhũ phong của cô kéo căng lên không, khiến thân thể bé nhỏ của Linh Hi cũng phải cong theo, đầy mặt nước mắt mà nghiến răng chịu đựng.

" Ân a a a... tỷ tỷ... đừng đũa nữa... cho muội đi.. cơ thể thật nóng... bên trong cũng thật ngứa...aaaa "

" Chưa được a, nói rõ hơn xem nào. Ngứa là ngứa ở đâu? Rồi lại muốn ta làm gì nào?"

Linh Tú trên mặt mang lấy nụ cười tàn khốc, bắt đầu xoay tròn hạt đậu đỏ trong tay, khiến cho làn da của Linh Hi cấp tốc hồng hào lên do khoái cảm.

" Ư ư ư... muội nói.. muội nói...aaaa... âm đ*o... là âm đ*o của muội rất ngứa.... không được, muội ra rồi... tiểu.. tiểu ra rồi....aaaaaaa!"

Cơ thể Linh Hi cong vòng lên thành hình nửa cung tròn, hai chân dang rộng ra sau đó từ khe hẹp hồng hào một dòng nước long lanh bắn mạnh ra như suối phun, mùi d*m thủy cùng ngai ngái của d*m thủy lan tỏa khắp gian phòng.

Linh Tú rút bàn tay ra khỏi hạ thân Linh Hi, trên đó giờ đây đã dính đầy thứ chất lỏng hỗn hợp giữa d*m thủy và nước tiểu. Cười lạnh đưa đến trước mặt Linh Hi mà mắng

" Tiểu muội thật là không ngoan đâu, lớn như vậy mà vẫn còn tè dầm, tỷ ty phạt ngươi... ăn hết nó!"

Bạch Linh Hi khéo léo hé ra miệng nhỏ, vậy mà thật sự bắt đầu liếm mút đứng lên một cách say mê. Đem từng ngón từng ngón tay ngọc làm cho sạch sẽ, không bỏ sót một milimet da thịt nào, cứ như đang ăn sơn hào hải vị chứ không phải âm tinh nước tiểu do mình phún ra.

Linh Tú nhìn lấy ngoan ngoãn Linh Hi, trên miệng mang theo ý cười dâm tà, vuốt nhẹ mái tóc đen mượt mà của đối phương, người sau như chú mèo nhỏ híp mặt lại đầy hưởng thụ, chiếc lưỡi ướt át thì vẫn không ngừng phục vụ.

" Bạch Linh Hi a Bạch Linh Hi, uổng công ngươi còn là tiểu công chúa được toàn Long tộc yêu thương, làm sao bây giờ lại hạ lưu đê tiện đến như thế này, vậy mà lại đi nuốt lấy nước tiểu của chính bản thân!"

" Ân, tỷ tỷ, bởi vì Linh Hi yêu tỷ tỷ. Chỉ cần là tỷ muốn thì chuyện gì muội cũng sẽ làm, cho dù trở thành một đầu long khuyển dâm đãng nhất muội cũng chấp nhận!"

Linh Hi khuôn mặt si mê ngây ngốc nói, âm thanh ngọt ngào non nớt nhưng nội dung lại mang theo vô tận dâm tà.

" Vậy được a, nếu đã vậy thì từ nay về sau ngươi chính là một tiểu sủng vật của tỷ rồi. Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tỷ mà hưởng lạc.. sau đó sa đọa đi... hủy diệt đi!"

" Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho kế hoạch của Hiên Viên sụp đổ, trả lại mối thù của chúng ta..."

Bạch Linh Tú phát ra âm thanh cười khẽ, trong ánh mắt bắn ra vô tận hận ý và điên cuồng, nội dung lời nói càng khiến cho Lâm Minh ở bên cạnh một trận ngơ ngác.

[ Đây rốt cuộc là tình huống gì?? Một đại đạo hạt giống lại muốn hủy diệt một đại đạo hạt giống khác... lại còn nhắc đến Hiên Viên, chẳng lẽ là thức tỉnh trí nhớ tiền kiếp. Thú vị, thú vị! ]

Lâm Minh híp mắt lại, trên môi cũng nở lấy nụ cười dâm đãng, mang theo cự vật đã sớm cương cứng do nhìn AV lâu của mình mà để lộ sự hiện diện, không chút keo kiệt mà vỗ tay tán dương.

Bốp bốp bốp

" Một vở kịch rất tốt, không ngờ lần đến Long tộc này lại có thu hoạch lớn như vầy.... Rất tốt, rất rất tốt!"

Ps: rất xin lỗi vì hôm qua bùng chương, ta đang viết rồi mệt quá ngủ quên lúc nào khôn hay!! ^^
Bình Luận (0)
Comment