Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 199

“Loan Loan, đến giờ cơm rồi mà con còn bận rộn sao, ăn cơm trước đi! Thịt kho con làm tối qua còn dư lại, mẹ trộn với ít rau dưa mang đi xào để ăn với cơm, còn cháo đậu đỏ này nữa, không phải con thích món này nhất sao? Mẹ có cho thêm đường phèn, con mau nếm thử đi.”

Vừa mở hộp cơm ra đã nhìn thấy thịt ba chỉ thơm mềm xào với dưa muối, còn có ớt cựa gà, một món khác là cải dầu xào với đậu hủ, đậu hủ chiên ngoài giòn trong mềm, thơm ngào ngạt! Còn có cháo đậu đỏ được ninh nhừ, bữa cơm này thật sự rất hấp dẫn!

Hà Loan Loan lập tức ngoan ngoãn cười rộ lên: “Mẹ! Mẹ lại đưa cơm tới đây rồi, con làm xong về nhà ăn là được mà, chỗ này về nhà cũng gần.”

Nào biết Hạ Quân lại cưng chìu lấy đũa ra: “Chờ con về thì đồ ăn không còn ngon nữa, mẹ không có việc gì làm, đưa đồ ăn cho con cũng không chậm trễ chuyện gì. Nhanh ăn đi, ăn xong rồi làm tiếp!”

Lúc này là giờ cơm trưa nên ngoài Hứa Đồng ra thì chỉ còn lại ba bốn người đang truyền dịch.

Mọi người đều cười hâm mộ: “Bác sĩ Hà, mẹ chồng cô đối xử với cô tốt thật!”

“Đúng vậy, mấy món này thơm quá!”

“Hai người nhìn cứ như mẹ con vậy, thật nhìn không nhìn ra là mẹ chồng nàng dâu.”

Hà Loan Loan vừa ăn cơm vừa cười tủm tỉm nhìn Hạ Quân, làm nũng như một đứa trẻ: “Vì mẹ thương tôi đó.”

Tuy cô chưa từng sống chung với mẹ ruột nhưng người mẹ chồng này đối xử với cô rất tốt.

Hạ Quân cũng tự nhiên nói: “Mẹ chồng nàng dâu và mẹ con ruột có gì khác nhau chứ? Đời này tôi có thể có được đứa con dâu như Loan Loan thật là phải thắp nhang cảm ơn ông trời. Nhất định phải yêu thương con bé.”

Bà ấy nói xong lại liếc Hứa Đồng: “Đúng rồi, lúc tôi tới đây có gặp một bà già ở bên đường, nói là mẹ của doanh trưởng Dương.”

Hứa Đồng sửng sốt, nhanh chóng ôm bụng chạy về nhà!

Mẹ Dương Ba tới?

Cô ta còn chưa gặp mặt người mẹ chồng này đâu!

Mẹ chồng cô ta tới cũng tốt, cô ta phải nói chuyện với mẹ Dương Ba, nói mẹ của Cố Dục Hàn yêu thương con dâu thế nào!

Cô ta xem như đã ăn hết khổ, trong bụng còn có một đứa nhỏ, để mẹ chồng hầu hạ cô ta không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?

Hứa Đồng bắt đầu tính toán, nào biết vừa vào cửa đã nhìn thấy một bà già vẻ mặt khắc nghiệt, nâng tay tát cô ta một cái!

Hứa Đồng bị đánh đến mức lảo đảo, gương mặt tê dại, thiếu chút nữa đã té xuống đất!

Một loạt lời hay ý đẹp đậm chất truyền thống tuôn ra trong miệng bà già này!

Mẹ Dương Ba nhận được điện thoại của anh ta, lại nghe thấy con trai mình khóc rống ở đầu dây bên kia.

Không phải Dương Ba yếu ớt mà là trong khoảng thời gian này dù không có ai để ý tới anh ta nhưng anh ta vẫn cảm thấy mọi người đều đang cười nhạo mình.

Cười nhạo anh ta cưới một người phụ nữ như Hứa Đồng, cười nhạo vợ anh ta từng ngủ với người đàn ông khác, còn từng bị sảy thai...

Thật ra Cố Dục Hàn không hề nói những chuyện này ra ngoài nhưng Dương Ba vẫn cảm thấy tất cả mọi người đều biết.

Anh ta chịu áp lực rất lớn, cảm giác cả đời này sẽ không ngẩng đầu lên được, lúc huấn luyện còn bị thương ngoài ý muốn.

Lúc gọi điện về quê đã không nhịn được mà òa khóc.

Lần trước mẹ Dương Ba gọi tới, anh ta còn nói đã cưới được một người vợ xinh đẹp từng học cấp ba, bà ta còn kiêu ngạo tới mức đi khắp thôn khoe mẽ một vòng, bỗng nhiên biết được Hứa Đồng từng ngủ với người đàn ông khác, còn từng sinh non, bà ta lập tức mua vé xe lửa, ngồi tàu chạy tới đây.

Bà Dương vừa nhìn thấy con dâu đã lập tức dang tay cho Hứa Đồng một cái tát!

Mở miệng hùng hùng hổ hổ: “Đồ mất dạy nhà cô! Lại đi tằn tịu ở đâu về?! Gả cho người ta rồi mà không chịu ở yên trong nhà à, cô ngứa không ngồi được? Mẹ nhà cô! Tôi phải đánh gãy chân đồ đê tiện như cô!”

“Hôm nay tôi cho cô mở mang kiến thức, để cô biết cái gì gọi là gia giáo! Mẹ cô không dạy cô thì để tôi dạy!”

“Thứ mất nết vạn người cưỡi ngàn người dẫm! Tôi phải đánh cái thứ hạ tiện như cô! Cô không biết xấu hổ nhưng tôi thì mất mặt lắm! Mặt mũi nhà họ Dương đều bị cô ném hết rồi! Đồ đê tiện, đĩ thõa! Hồ ly tinh không biết xấu hổ! Cô thích câu dẫn đàn ông thế hả? Đời trước lớn lên ở kỹ viện sao? Mẹ nó, tôi đây chướng mắt loại người bẩn thỉu như cô...”
Bình Luận (0)
Comment