Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 211

Tây Lâm, Hà Loan Loan và trưởng ban Triệu đưa theo một đám người, lo lắng tìm một hồi lâu, rốt cuộc cũng bắt được Tang Lệ Na ở khu chứa rác thải của xưởng thuốc!

Cô ta đang phát điên đốt cháy một đống hợp chất hóa học, đã bắt đầu bốc khói, có thể nổ mạnh bất cứ lúc nào!

Đám người trưởng ban Triệu nhanh chóng chạy lên dập lửa, Tang Lệ Na trực tiếp bị khống chế!

Trong xưởng có công nhân nhận ra đống chất hóa học kia là gì, nhanh chóng nghĩ cách ngăn ngừa tình huống nguy hiểm xảy ra.

Tang Lệ Na vẫn còn đang khóc lóc, tức giận mắng: “Mấy người đều là thứ súc sinh! Tôi muốn mấy người phải chôn cùng!”

Hà Loan Loan nghĩ mà thấy sợ!

Cũng may vụ nổ không xảy ra!

Nhưng tất cả mọi người đều khiếp đảm, bởi vì nơi Tang Lệ Na chọn lựa là phía sau phòng điện của xưởng thuốc, một khi nổ mạnh thì toàn bộ xưởng thuốc sẽ chìm trong biển lửa, đến lúc đó sẽ có rất nhiều công nhân tử vong, toàn bộ xưởng thuốc cũng sẽ bị hủy hoại!

Trưởng xưởng Ngưu tức giận đến nỗi đỏ mắt, lúc cảnh sát đến đưa Tang Lệ Na đi, ông ấy thật hận không thể bước lên vung một quyền đấm chết Tang Lệ Na!

Sao trên đời lại có hạng người vô sỉ như vậy!!

Rõ ràng là xưởng thuốc An Khang không đúng, Tang Lệ Na lại không biết xấu hổ muốn trả thù xưởng thuốc Trường Ninh!

Cảnh sát an ủi trưởng xưởng Ngưu: “Chuyện này là một âm mưu độc ác! Trưởng xưởng Ngưu yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng!”

Trưởng xưởng Ngưu vẫn còn sợ hãi, chờ cảnh sát đưa Tang Lệ Na đi, ông ấy mới ứa nước mắt quỳ gối trước mặt Hà Loan Loan!

“Đồng chí Hà, đời này tôi thật không biết phải báo đáp cô thế nào! Vốn dĩ xưởng thuốc Trường Ninh đã sắp không phát nổi tiền lương, là cô đưa cao nứt da đến chỗ chúng tôi, lúc xưởng thuốc An Khang tung tin đồn hãm hại chúng tôi, nói thật lúc ấy tôi đã muốn tìm tới cái chết, vẫn là nhờ cô cứu chúng tôi! Lần này nếu không có cô, tôi thật không dám tưởng tượng!”

Trưởng ban Triệu và những công nhân khác cũng thở dài, đôi mắt ướt át!

Hôm nay thật sự quá đáng sợ!

Hà Loan Loan nhanh chóng đỡ trưởng xưởng Ngưu: “Trưởng xưởng Ngưu ông quá khách sáo rồi! Chúng ta ngồi chung một thuyền, lúc trước cũng là nhờ ông nguyện ý dùng công thức của tôi, nguyện ý hợp tác với tôi, chúng ta đều đem lại thành tựu cho nhau! Chưa nói tới báo đáp gì đó, sau này tôi còn trông cậy vào xưởng thuốc để phát tài đó!”

Ngữ điệu của cô pha lẫn một chút trêu đùa, mọi người cũng nở nụ cười, không khí cũng không còn quá nghiêm túc.

Trưởng xưởng Ngưu lại nhanh chóng sắp xếp thêm mấy người bảo vệ, mỗi ngày đều tuần tra suốt hai mươi bốn giờ, bảo đảm sẽ không phát sinh bất kỳ sự cố ngoài ý muốn nào!

Trưởng ban Triệu lại lôi kéo Hà Loan Loan để nói chuyện lúc trước anh ấy chưa nói được.

“Sau khi cao trị mụn dưỡng trắng da này được tung ra thị trường cũng được khách hàng hưởng ứng, nhưng nói thật doanh số cũng không quá khả quan, tôi đã điều tra rồi, có thể là do giá thành hơi cao, chất lượng đời sống của người dân Tây Lâm không cao như vậy, cho nên sức mua không thật sự tốt, nhưng doanh số của thuốc dán trị phong thấp lại không tồi. Đây là hoa hồng đợt này của cô.”

Anh ấy lấy ra một phong thư thật dày, Hà Loan Loan mở ra, cũng có chút kinh ngạc: “Nhiều như vậy?”

Trưởng ban Triệu cười nói: “Nếu không kiếm được nhiều như thế thì đâu có nhiều người đỏ mắt ghen tị? Nhưng mà xét đến cùng cũng là nhờ công thức của cô tốt, ở đây là hai ngàn một trăm đồng. Tôi muốn thương lượng với cô một chuyện, cao trị mụn dưỡng trắng da thật sự là một sản phẩm tốt, ở thành phố Tây Lâm bán không chạy nhưng tôi không muốn từ bỏ, tôi muốn đưa sản phẩm này đến thành phố lớn thử xem sao, như Kinh thị, Hải thị,… điều kiện kinh tế của người dân ở đó tốt, chắc chắn sẽ sẵn lòng mua món hàng tốt này.”

Hà Loan Loan lập tức gật đầu: “Được đó, ý tưởng này của anh không tệ! Tôi ủng hộ anh!”

Trưởng ban Triệu cười rộ lên: “Cô ủng hộ là tốt rồi, chúng tôi bây giờ không dám hành động tùy tiện, có chuyện gì cũng muốn bàn bạc với cô một tiếng.”

Hà Loan Loan là điển hình của việc lấy lý phục người, thành tích cô đạt được khiến người ta phải tin phục!

Xử lý xong chuyện ở xưởng thuốc Trường Ninh, Hà Loan Loan nhanh chóng ra ngoài tìm Hạ Quân và bọn nhỏ.

Cô nhét tiền vào túi nhưng cũng sợ nguy hiểm, bèn tìm được một góc không người, tức tốc bỏ tiền vào không gian.

Lần trước tiêu năm ngàn đồng gửi đồ cho Cố Dục Hàn, cũng may không lâu sau đã kiếm về được năm ngàn này.

Đường phố Tây Lâm không quá lớn, Hà Loan Loan đi bộ vài vòng thì đã tìm được Chính Chính Phỉ Phỉ ở một cửa hàng bách hoá.

Hai đứa nhỏ ở trạm trú quân lâu ngày cũng cảm thấy buồn chán, đột nhiên được ra ngoài nên cũng phấn khởi muốn mua thứ này thứ kia.

Hạ Quân có chút sốt ruột, vừa thấy Hà Loan Loan đã lập tức bắt lấy tay cô: “Loan Loan, con tới rồi, chuyện này thật không như mẹ nghĩ! Tiền bối dạy Đông Y mẹ biết đang ở Tây Lâm, cũng không biết vì sao mà người đến tìm ông ấy bái sư lại nhiều như vậy, bây giờ vẫn còn đang xếp hàng! Chúng ta phải tranh thủ thời gian đến đó.”

Hà Loan Loan cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng ngẫm lại người lợi hại như vậy, thanh danh đều rất lớn, người nghe danh đến bái sư tất nhiên sẽ nhiều.

Cô chưa từng được học tập với những sư phụ hàng đầu như vậy, từ tận đáy lòng cũng muốn bái sư, cho nên gật đầu nói: “Mẹ, vậy chúng ta mau đi đi.”
Bình Luận (0)
Comment