Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 334

Lý Quốc Chấn thở dài thật mạnh.

Còn Hà Loan Loan thì nắm giấy chứng nhận của mình trong tay, đôi mắt chua xót.

Cô biết, Bao Thải Hồng đang âm thầm bảo vệ cô.

Nhưng trước mắt, cô không thể ngồi chờ chết.

Không thể chờ “thi thể” của Cố Dục Hàn được khiêng trở về, càng không thể chờ đợi mà không biết hồi kết như vậy.

Nhưng tạm thời cô chưa thể ra nước ngoài ngay được, thời đại này người ra nước ngoài về cơ bản đều là do nhà nước cử đi, cá nhân muốn đi thì phải xin phép mấy nửa năm, huống chi nơi Cố Dục Hàn đi là một nước nhỏ, địa thế phức tạp, ngôn ngữ không thông.

Có nhân viên cứu hộ chuyên nghiệp còn không tìm thấy, một cô gái yếu đuối như cô qua đó lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy để tìm được anh?

Ra nước ngoài là điều không thể.

Nhưng cô còn có thể làm cái gì?

Hà Loan Loan nhớ lại trước và sau khi mình sống lại.

Dường như bản thân hai người bọn họ đã trộm một chút ngọt ngào từ trong vận rủi, hạn sử dụng lại ngắn như vậy.

Nhưng trên đời này nhất định có vận mệnh tồn tại nhỉ? Bằng không sao cô lại sống lại.

Nhất định là vậy, lòng thành thì ắt sẽ linh, cô nguyện dùng phúc đức cả đời của mình để đổi lấy Cố Dục Hàn bình an trở về.

Anh là người tốt như vậy, anh đáng nhận được hết thảy hạnh phúc trên đời này.

Cho dù bảo cô làm lại từ đầu, không cùng anh kết làm vợ chồng nữa cũng được, chỉ cần anh bình an khỏe mạnh.

Hà Loan Loan bỏ đi, cô lén lút bỏ đi, để lại một bức thư cho Lý Quốc Chấn.

Rồi sau đó, cô bước lên ô tô, đi đến chùa miếu gần nhất.

Suốt mười bốn ngày, Hà Loan Loan không nghỉ ngơi mộtn ngày nào, ngủ cũng là ở trên đường.

Cô đi đến mấy chục ngôi chùa miếu, cứ bước một bước lại quỳ một lần từ cổng lớn của chùa miếu đến tận trước mặt tượng thần.

Cô thề với thần phật trên trời, nguyện dùng tất cả đổi lấy anh trở về.

Đổi lấy Cố Dục Hàn tốt nhất trần đời trở về.

Ở chỗ chùa miếu không người, lạnh lẽo, Hà Loan Loan quỳ xuống đất khóc rống!

Cô nhớ mẹ, nhớ Cố Dục Hàn.

Muốn hỏi ông trời, vì sao đã mang mẹ đi rồi còn mang Cố Dục Hàn đi?

Nếu cô tồn tại là một sai lầm thì có thể để cô một mình ra đi, để ba mẹ đoàn tụ, để Cố Dục Hàn vẫn làm Cố Dục Hàn tiêu sái dũng mãnh kia không?

Lúc này, nhà họ Cố ở Kinh Thị loạn hết cả lên.

*

Tin tức Cố Dục Hàn mất tích được cậu của anh là Hạ Kính Đình tự mình đến nói cho Hạ Quân.

Hạ Quân ngất xỉu ngay tại chỗ! Cố Trường Nghiệp cũng đứng ngây ra một lúc lâu không thể tin được!

Nhưng sao Hạ Kính Đình có thể lừa bọn họ được?

Ngay cả bản thân Hạ Kính Đình cũng không thể chấp nhận nổi kết quả này, ông ấy bỏ mũ ra, trầm mặc thật lâu sau đó không khỏi tự trách: "Lúc trước em nên ngăn cản nó, em đã nói, bảo nó về Kinh Thị đi theo em làm việc một thời gian, nó nói tình huống lần này đặc biệt, nó cần phải đi, là em không tốt, là em không tốt..."

Hạ Quân tỉnh lại sau đó khóc rống một hồi, khi khó nhọc bình tĩnh lại thì nghĩ tới Hà Loan Loan, nhanh chóng gọi điện thoại đến nơi đóng quân ở Tây Lâm.

Bên kia lại là Lý Quốc Chấn tiếp điện thoại, nói với bọn họ không thấy Hà Loan Loan đâu cả.

"Loan Loan để lại một bức thư cho tôi, nói nó có chuyện muốn đi ra ngoài làm, bảo tôi yên tâm chờ ở bên này hoặc là về Kinh Thị, không biết rốt cuộc đứa nhỏ này đã đi đâu."

Lý Quốc Chấn vô cùng sốt ruột, ngoài miệng đều là bọt nước.

Hạ Quân cũng nén cơn đau xé lòng, gắng gượng bò dậy: "Tôi muốn đi Tây Lâm, đi tìm Loan Loan!"

Dục Hàn xảy ra chuyện, không ai muốn vậy cả, nhưng Loan Loan không thể xảy ra chuyện được nữa!

Huống chi, bà ấy còn có một tia hy vọng, hy vọng Cố Dục Hàn có thể trở về!

Cho nên bà aya càng phải chăm sóc tốt cho Hà Loan Loan!

Hạ Quân bỏ chuyện ở Kinh Thị rồi đi, rất mau Cố Viêm Lâm cũng biết.

Mấy ngày nay, Hà Linh Linh ở cữ tại bệnh viện.

Bởi vì cô ta sinh được một đứa con trai, hơn nữa cũng thật trùng hợp, lúc Hà Linh Linh mới vừa sinh con xong, Cố Viêm Lâm đã gặp được một người ở bệnh viện, đối phương trò chuyện với anh ta vài câu, tính cách rất hợp nhau, nói đến cách nhìn nhận đối với nhà cửa, Cố Viêm Lâm quyết định cùng anh ta hợp tác một phen!

Tương lai bất động sản là xu thế lớn, nếu như anh bắt đầu làm bất động sản từ bây giờ thì không bao lâu nữa, ngay khi làn sóng sa thải ập tới, đến lúc đó đơn vị không còn phân phối nhà nữa thì giá nhà sẽ càng ngày càng cao.

Chỉ cần trong tay anh ta nắm giữ đủ nhiều hạng mục bất động sản thì còn có thể lo về nhà cửa sao?
Bình Luận (0)
Comment