Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1206

“Chết... Chết? Làm sao có thể?” Ma Hồ sửng sốt một chút, bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả người.

“Thực lực của Kim Khảm đại nhân và sư phụ Không Sa La đều là những người đứng đầu trong hàng ngũ Bất tử cảnh, thế mà đều bị giết trong nháy mắt?”

Trong lòng anh ta luôn khao khát được trở thành đệ tử thân truyền của Không Sa La, nhưng bây giờ Không Sa La lại bị giết ngay trước mặt anh ta.

Đây dường như là một chuyện không thể nào xảy ra.

“Bất tử cảnh đỉnh cấp? Bất tử cảnh đỉnh phong?”sắc mặt Diệp Tinh lạnh như băng.

Cho dù hắn không sử dụng Kiếm Không Minh thì lực công kích cũng ngang với Xà Mạc của Yêu tộc, cộng thêm cả bí thuật huyễn yên. Muốn đánh chết cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong thực sự là dễ như trở bàn tay.

Thế nên Diệp Tinh không chút do dự mà đánh chết Kim Khảm và Không Sa La.

Sau đó hắn kích hoạt cánh Hắc Nguyên, nhanh chóng bay về phía xa.

Liếc thấy Ma Hồ đang đứng phía xa, Diệp Tinh tiện tay vung chiến đao lên, một đao mang trực tiếp công kích về phía Ma Hồ.

“Không!” Nhìn thấy đòn công kích của Diệp Tinh, Ma Hồ sợ hãi muốn tránh né.

Nhưng anh ta vừa mới nhìn thấy đao mang thì đao mang đã xuyên qua thân thể anh ta rồi.

Lực sinh mệnh của Ma Hồ lập tức tiêu tán, trực tiếp tử vong.


Bùm!

Lúc này, một vị Bất tử cảnh ở gần đó cảm nhận được dao động phía bên này thì nhanh chóng phóng ra linh hồn tới kiểm tra. Nhìn thấy thi thể của Kim Khảm và Không Sa La cùng với bóng dáng chạy trốn của Diệp Tinhthì sắc mặt trở nên kinh hãi.

“Địch tấn công!”

Ngay tức thì, một giọng nói sắc bén vang lên khắp hư không!

"Địch tấn công!"

Một giọng nói vô cùng sắc bén vang vọng khắp hư không.

Ong...

Sau đó, một luồng sáng màu đen vô cùng chói mắt ngưng tụ lại dâng lên, bao phủ lên đại Lục Hạt Nguyên có diện tích rộng lớn.

"Là sương mù đen, có địch tấn công!"

"Là vị cường giả nào dám tới tộc Hạt Nguyên chúng ta làm càn?"

Sau khi ánh sáng màu đen xuất hiện, ánh mắt tất cả các cường giả đều nhìn vào, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thực lực tộc Hạt Nguyên bọn họ cường đại, hơn nữa lại ở trên khe nứt hỗn độn, cho dù những tộc khác thực lực mạnh hơn bọn họ, cũng rất ít khi tới trêu chọc bọn họ.

Loại chuyện này đã rất nhiều năm chưa xảy ra rồi.

Vút! Vút! Vút!

Các cường giả Bất Tử Cảnh nhanh chóng tới gần nơi này.

Bên trong một tòa cung điện khổng lồ, một cường giả tộc Hạt Nguyên đang ngồi khoanh chân, tóc cường giả này tùy ý xõa ra, vậy mà toàn thân lại có lửa, những ngọn lửa này còn đang bốc cháy.

Lúc này vị này Hạt Nguyên tộc cường giả hoàn toàn giống như là một vị ngọn lửa thần minh.

"Hửm?" Bỗng nhiên, vị cường giả vẫn luôn nhắm mắt này mở mắt ra.

Ý thức của ông ta phát hiện ra Kim Khảm cùng Không Sa La đã chết, còn Diệp Tinh đang nhanh chóng chạy trốn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngút trời tức giận.

"Làm càn!"


Một tiếng quát tức giận vang vọng trong hư không.

Oành!

Khí thế dao động khủng bố trên người vị cường giả bỗng nhiên bạo phát ra, nháy mắt bao phủ cả một khu vực rộng lớn.

"Đùng đùng đoàng!"

Trời đất rung lên, thậm chí trong hư không xuất hiện rất nhiều ngọn lửa, còn không ngừng lóe lên lập lòe. Uy áp khủng bố lan tràn.

"Uy áp khủng bố quá!"

"Đây là uy áp của đại đạo chi chủ, đạo chủ Xích Diễm! Là đạo chủ Xích Diễm đại nhân ra tay!"

"Cường giả ngụy trang Ngạn Quân ắt sẽ phải chết!"

Các cường giả tộc Hạt Nguyên cảm nhận được uy áp kinh khủng này, trên mặt cũng lộ ra vô cùng vẻ hưng phấn.

Về phần Ngạn Quân, nếu có thực lực khủng bố như vậy, vậy chắc chắn là cường giả khác ngụy trang.

Nếu không phải ngụy trang, vậy Ngạn Quân ở chân linh cảnh lại có thể giết chết cường giả bất tử cảnh đỉnh phong trong nháy mắt, lẽ nào thiên phú của anh ta có thể sánh ngang với thiên tài kỳ diệu – Diệp Tinh của nhân tộc ư?

Chiến một trận trong dãy núi Hoang Trụ một trận, Diệp Tinh gây chấn động cả vũ trụ, tộc Hạt Nguyên bọn họ tự nhiên cũng biết.

Bọn họ hâm mộ nhân tộc có thiên tài cường đại như vậy, nhưng mà cũng chỉ có thể hâm mộ thôi, dựa vào thực lực của tộc bọn họ cũng không dám đi đối phó nhân tộc Diệp Tinh, đi trêu chọc nhân tộc khổng lồ.

"Uy áp của đại đạo chi chủ? Quả nhiên ra tay rồi!"


Lúc này Diệp Tinh đang điên cuồng chạy trốn, cảm nhận uy áp to lớn, dưới uy áp tốc độ của hắn giảm xuống trong nháy mắt.

"Cánh Hắc Nguyên!" Diệp Tinh gầm nhẹ trong lòng.

Ong...

Cánh Hắc Nguyên cường đại được hắn thúc giục, ngăn cản luồng uy áp này, tốc độ của hắn vẫn vô cùng kinh người.

Phải biết, cánh Hắc Nguyên là bảo vật mà đại đạo chi chủ cũng vô cùng khát vọng, cho dù thực lực của Diệp Tinh và đại đạo chi chủ có chênh lệch rất lớn, nhưng uy lực mà bản thể phát huy ra vẫn rất mạnh.

Thúc động cánh Hắc Nguyên, Diệp Tinh điên cuồng bay về một phía.

"Cường giả huyễn tộc, huyễn tộc các ngươi cũng suy bại rồi, còn dám tới tộc Hạt Nguyên ta?" Sau lưng, một giọng nói vô cùng tức giận vang lên.

"Huyễn tộc, vậy mà lại là cường giả huyễn tộc."

"Chẳng trách chúng ta không thể nhìn ra ngụy trang của hắn ta."

"Hừ, huyễn tộc đã sớm suy bại, bây giờ đã trốn hết, rất lâu rồi không thấy ai, bây giờ lại còn có một vị tới nơi này."

Cường giả tộc Hạt Nguyên bàn tán, trong mắt bọn họ đều mang theo vẻ tức giận.

Huyễn tộc nhỏ yếu lại dám tới tộc Hạt Nguyên bọn họ gây chuyện.

Bình Luận (0)
Comment