Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1299

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


2024-0308.gif

Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh đã qua một tiếng.

"Diệp Tinh!" đúng vào lúc Diệp Tinh đang bay, bỗng nhiên giọng nói của Tiểu Hắc trong nhẫn không gian truyền tới.

"Tiểu Hắc, sao vậy?" Diệp Tinh có chút nghi ngờ nói.

"Bảo vật, phía xa xuất hiện rất nhiều bảo vật!" ánh mắt Tiểu Hắc nghi ngờ, ngạc nhiên nói

"Rất nhiều bảo vật?" Nghe vậy Diệp Tinh ngây ra một chút "Có chuyện gì vậy?"

Phát hiện bảo vật tiểu Hắc hẳn rất hưng phấn, chứ không phải dáng vẻ này.

"Chính trong khe nứt hoang nguyên trước mặt có rất nhiều dược thảo, linh quả." Tiểu Hắc giải thích.

Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ, nghi ngờ nói: "Xuất hiện mấy chục bụi cây? Tiểu Hắc, ngươi xác định?"

Đây là trên hoang nguyên, mặc dù cường giả trên đó không nhiều, nhưng là dược thảo, linh quả cùng sẽ không phát triển ở cùng một chỗ, coi cho dù phát triển, đoán chừng thời gian cũng sẽ không giống nhau, có thể một số đã xuất hiện từ rất lâu. Có thể một bụi dược thảo mấy trăm nghìn năm trước đã xuất hiện, có thể một bụi dược thảo mấy trăm năm trước mới xuất hiện.

Nhưng, nếu thật sự xuất hiện, thời gian dài mà không bị cường giả khác phát hiện ra có khả năng rất thấp.

"Đây cũng là điểm mà ta nghi ngờ." Tiểu Hắc lắc đầu.

Lặng lẽ suy nghĩ một chút, Diệp Tinh nhìn về một nơi, nơi đó chính là nơi tiểu Hắc cảm ứng được bảo vật.

"Đi! Đi xem một chút rồi nói!" Hắn nhanh chóng quyết định.

Với tính cách của hắn, nếu phát hiện bảo vật, không thể làm như chưa phát hiện.

"Lâm Mặc đại nhân, ngài sao vậy?" Hàn Y thấy Diệp Tinh ngừng lại, lấy can đảm hỏi.

Lúc trước cô rất kính nể Diệp Tinh, một câu cũng không dám nói, nhưng thời gian trôi qua, cô ta chẳng sợ Diệp Tinh bao nhiêu nữa, cảm thấy Diệp Tinh rất dễ thân cận.

Lúc này Hàn Triệt cũng nhìn Diệp Tinh, dáng vẻ rất nghi ngờ.

"Hai người các ngươi ở trong nhẫn không gian đợi ta, ta có chút việc phải đi làm một chút.” Diệp Tinh thuận miệng nói.

Tay phải hắn vung lên đem hai người Hàn Triệt, Hàn Y thu vào trong nhẫn không gian.

Sau đó hắn nhanh chóng bay về một phía.

...

Bên trong một khu vực khổng lồ, lúc này rất nhiều linh lực không ngừng tản ra, nơi phát ra linh lực này lại là một khe sâu.

Lúc này nơi đó có rất nhiều linh thảo, dược quả lóe lên ánh sáng lấp lánh, từng khóm linh quả tỏa ra hương thơm nức mũi cứ vậy mà sinh trưởng.

Xung quanh là một vùng hoang vu, cái gì cũng không có.

"Quả nhiên có!" Diệp Tinh nhanh chóng đến gần nơi này, đợi tới khi tới một nơi, linh hông hắn cuối cùng cũng bao phủ toàn bộ khu vực này, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng.

“Quả Tân Dương, Hồ Tu thảo..." từng bụi linh quả, dược thảo giá trị vô cùng kinh người xuất hiện trước mặt hắn.

“Trời ạ, đây rối cuộc là nơi nào? Vậy mà lại xuất hiện nhiều bảo vật quý giá đến thế!" Diệp cảm thán.

Quả Tân Dương có thể bổ sung căn nguyên bị tổn thất trong cơ thể, đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ bị thương muốn hồi phục khó tới mức nào, nhưng quả Tân Dương có thể làm được!

Còn về Hồ Tu thảo lại ẩn chứa linh lực nồng đậm, một khi trồng ở khu vực nào, linh lực xung quanh sẽ tăng lên gấp mấy trăm lần! Là một bảo cật trân quý phù hợp trồng ở tinh cầu!

“Nếu trồng một bụi Hồ Tu thảo trên trái đất....” Diệp Tinh không nhịn được nghĩ.

Con đường tu luyện, giai đoạn đầu căn bản chỉ là giai đoạn hấp thụ linh lực, trước hư không cảnh, đều có thể dựa vào tài nguyên để đột phá.

Cho dù đột phá đến hư không cảnh, chân linh cảnh, muốn đạt tới đỉnh cấp, cũng cần tiếp tục hấp thu linh lực.

Khi đột phá tới bất tử cảnh, cái hấp thụ chính là năng lượng căn nguyên của vũ trụ.

Diệp Tinh đương nhiên tìm cách nâng cao linh lực của trái đất, nhưng cộng lại thậm chí còn không bằng một phần mười hiệu quả của Hồ Tu Thảo!

Từng dược thảo, linh quả trân quý xuất hiện, cứ như vậy hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Diệp Tinh.

- Không đúng! Diệp Tinh cảm thụ một chút, cũng là phát hiện một chuyện kỳ quái.

Xung quanh quá yên tĩnh,dường như yên tĩnh một cách không bình thường, nhưng hắn tản ra linh hồn điều tra, lại cái gì cũng không phát hiện được.

"Chẳng lẽ là cảm giác của mình?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Trong lòng nghĩ, nhưng động tác của hắn lại không ngừng.

“Mặc kệ, đem bảo vật cầm trong tay, sau đó liền nhanh chóng rời đi!”

Trước mắt rất nhiều bảo vật xuất hiện, hắn không có khả năng bỏ qua! Cho dù có nguy hiểm không biết, nhưng đây chỉ là phân thân Huyễn tộc của hắn, cho dù chết cũng có cơ hội làm lại.

Vụt!

Tất cả suy nghĩ vẻn vẹn chỉ là trong nháy mắt, không đến một giây Diệp Tinh đã đến gần nơi này, hắn thậm chí có thể nhìn thấy vết nứt thật lớn, cảm ứng được dao động của những linh quả, dược thảo trân quý.

Chỉ cần cho hắn một giây thời gian, hắn có thể thu lại tất cả bảo vật!

- Chít chít!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh kỳ dị vang lên, ở một chỗ khác cũng có một thân ảnh nho nhỏ nhanh chóng đánh tới.

Thân ảnh này lại là một tảng đá to bằng bàn tay, lúc này tảng đá này nhìn qua giống như một con chuột màu vàng nho nhỏ.

"Sinh mệnh đá?" Diệp Tinh cảm thụ một chút, sửng sốt.

Hắn cảm nhận được khí tức kia, trong mắt bỗng nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.

"Đây là đạo kim?"

Trên người hắn có đạo hỏa xếp hạng thứ 10 Kim Thứ Diễm, bản thể của hắn lúc này đang ở trong đạo thủy xếp hạng nhất dòng sông sinh mệnh lĩnh ngộ, tương đối quen thuộc đối với dao động của kỳ vật ngũ hành trong vũ trụ.

Dao động của tiểu thạch thử* màu vàng trước mắt này rất giống Kim Thứ Diễm của hắn.

_*Thạch thử: Chuột đá_

_*Thạch thử: Chuột đá_


Bình Luận (0)
Comment