Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1308

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


2024-0308.gif

"Ừm, vậy là tốt rồi." Nguyên Nha gật đầu.

Ông ta nhìn Diệp Tinh cười nói: "Lâm Mặc, ta dẫn ngươi đi kiểm tra thiên phú một chút, để quyết định vị trí nào tương đối thích hợp với ngươi ở hồ truyền thừa."

"Được." Diệp Tinh đương nhiên không có ý kiến, trực tiếp gật đầu.

Mấy người đều nhanh chóng bay về phía một cung điện.

"Tộc ta không tính ngươi thì có sáu vị đại đạo chi chủ."

Bay ở một bên, Nguyên Nha một bên giới thiệu cho Diệp Tinh: "Trong đó bốn vị ở cấp độ đại đạo chi chủ cấp một, một vị ở đại đạo chi chủ cấp hai, về phần lão gia hỏa ta thì là tạm thời ở đại đạo chi chủ cấp ba. Ở khu vực này, chỉ có ta và Tân Việt là hai đại đạo chi chủ.”

“Bốn vị cấp một sao?” Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.

Thực lực như vậy trong vũ trụ quả thật không tính là cường đại, giống như đại thế giới Hạo Nguyên hiện tại của Nhân tộc cộng thêm hắn liền có ba vị đại đạo chi chủ!

Mà Nhân tộc có hơn chục ngàn đại thế giới, mỗi một đại thế giới tối thiểu đều có một vị đại đạo chi chủ,chúa tể thế giới tọa trấn! Có một số chúa tể thế giới thực lực cũng đạt tới cấp hai.

"Nguyên Nha, bảo vật trong vũ trụ vô số, khẳng định có bảo vật có thể trị thương thế của ngươi." Nghe vậy, Tân Việt không nhịn được nói.

"Tình huống của ta ta biết." Nguyên Nha cười ha hả nói: "Ta cũng không sợ hãi cái chết, duy nhất không bỏ qua được chính là tộc quần. Chỉ cần tộc ta lại xuất hiện một vị đại đạo chi chủ cấp ba, cho dù ta lập tức chết đi cũng được.”

Bên cạnh, Diệp Tinh im lặng, hắn có thể cảm ứng được lời nói của lão giả Nguyên Nha đều là sự thật, không có một chút thành phần giả dối.

“Huyễn tộc sao?”

Ý thức của hắn bao phủ bốn phía, phía dưới rất nhiều cường giả Huyễn tộc đều tò mò, kính sợ nhìn hắn, nhưng trên mặt mỗi một người cũng đều có vẻ thân cận.

Đây là một tộc quần nhỏ yếu mà lại vô cùng đoàn kết.

......

Xa xa một cung điện thật lớn sừng sững, tòa cung điện này cực kỳ khổng lồ, cắm thẳng lên trời, phía trên thậm chí có từng đạo khí lưu hỗn độn bao phủ.

Cả cung điện tản ra những màu sắc kì dị, thậm chí điêu khắc từng đạo bí văn kỳ bí vô cùng huyền ảo.

"Tòa cung điện này..." Diệp Tinh lẳng lặng cảm thụ một chút, khi linh hồn của hắn tiếp xúc với cung điện này, thế nhưng hoàn toàn biến mất, tựa hồ bị cung điện hấp thu hoàn toàn.

"Lâm Mặc, ngươi đã nhìn ra đặc thù của cung điện này chưa?" Nguyên Nha rõ ràng cảm thấy được động tác của Diệp Tinh, cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Quả thật có một điểm đặc thù, linh hồn của ta bị nó hấp thu."

Nguyên Nha mỉm cười, cũng không giấu diếm, nói: "Kỳ thật cung điện này là một kiện bảo vật cường đại."

- Bảo vật? Diệp Tinh cả kinh.

Nguyên Nha nhìn cung điện, trên mặt có một tia nóng bỏng: "Đây là một kiện thần khí!"

Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thần khí, đó là Thánh Hoàng Vũ Trụ mới có thể phát huy ra uy lực bảo vật, là bảo vật mà bọn họ vô cùng khát vọng,vậy mà ở trước mắt lại xuất hiện một tòa.

"Đây cũng là bảo vật quan trọng nhất của tộc ta." Nguyên Nha mỉm cười nói: "Lâm Mặc, đi thôi, kiểm tra thiên phú ngay tại chỗ này."

Ông ta đi đầu về phía trước.

Vụt! Vụt!

Vừa bay tới nơi này, bỗng nhiên từ trong cung điện có hai thân ảnh nhanh chóng bay tới.

"Tộc lão Nguyên Nha, tộc lão Tân Việt." Hai vị cường giả bất tử cảnh Huyễn Tộc vô cùng cung kính nói.

Bọn họ còn tò mò nhìn Diệp Tinh một cái, bọn họ có thể cảm nhận được trong cơ thể Diệp Tinh ẩn giấu dao động kinh khủng.

Đạo chủ Tân Việt bay ra, trực tiếp phân phó: "Mở cửa cung điện ra."

Muốn tiến vào trong cung điện này cũng không phải dễ dàng như vậy, bình thường nơi này chính là cấm địa, căn bản không cho bất kỳ cường giả nào tiến vào.

“Vâng!” Hai vị bất tử cảnh gật đầu.

- Két!

Âm thanh nặng nề vang lên, sau đó Nguyên Nha mang theo đám người Diệp Tinh nhanh chóng bay vào.

Bên trong cung điện khổng lồ cũng là không gian vô hạn, thậm chí nhìn không thấy điểm cuối, rất nhanh bọn họ đi tới một chỗ, nơi này có một cột đá thật lớn.

Toàn bộ phía trên cột đá càng điêu khắc rất nhiều bí văn kỳ bí, chia làm ba bộ phận, phía dưới màu trắng, trung gian màu đen, phía trên màu tím.

Cột đá khổng lồ, tràn ngập khí tức vô cùng cổ xưa cứ như vậy xuất hiện trước mặt mọi người.

"Lại nói tiếp, cột đá thiên phú này đã có vô số năm không có vận dụng rồi." Nguyên Nha cảm thán nói.

Trong mắt ông ta còn có một tia cô đơn. Toàn bộ mười cường giả Thánh Hoàng của Huyễn tộc Lúc trước đều đã chết.

Sau đó trong tộc bọn họ bởi vì không có Thánh Hoàng Vũ Trụ, thiên phú thứ hai Huyễn Yên đều bị ảnh hưởng thật lớn.

Mỗi một cường giả mặc dù có thể tu luyện, nhưng tu luyện cũng không có khả năng làm cho độ phù hợp đạt tới trăm phần trăm, cho dù có thể tiếp nhận truyền thừa, nhưng hiệu quả cũng là giảm bớt rất nhiều.

Coi như là một cái thùng gỗ đựng nước, cho dù vị trí đáy xuất hiện một lỗ hổng rất nhỏ, năng lực nạp nước trong thùng gỗ này đều sẽ giảm bớt rất nhiều.

Nếu không nắm giữ hoàn chỉnh Huyễn Yên, cột đá này cũng không phát hiện được.

“Nguyên Nha, hiện tại Huyễn tộc chúng ta đang phát triển, một ngày nào đó sẽ lần nữa sinh ra Thánh Hoàng, đến lúc đó thiên phú thứ hai Huyễn Yên sẽ trở về lần nữa!” Đạo chủ Tân Việt mỉm cười nói.

"Đúng." Trên mặt Nguyên Nha già nua cũng lộ ra một nụ cười.

Ông ta nhìn Diệp Tinh nói: "Lâm Mặc, ngươi bắt đầu kiểm tra đi."

Diệp Tinh gật gật đầu, sau đó tiến lên.

Vị trí phía sau, hai người Hàn Triệt cũng đang nhìn.


Bình Luận (0)
Comment