"Ha ha, những thứ này ngươi biết thì có ích lợi gì? Người chết không cần phải biết bất cứ điều gì cả." Đạo chủ Xích Diễm cười to nói.
Cầm trường kiếm trong tay, trên thanh trường kiếm tản ra dao động cực kỳ sắc bén, chỉ cần dao động còn sót lại đã khiến cho hư không xuất hiện rất nhiều khe nứt.
- Uy năng kinh khủng thật!
Cảm thụ được uy lực của trường kiếm trong tay, trong lòng đạo chủ Xích Diễm càng là khát vọng, ông ta khi nào mới có thể chân chính có được một món bảo vật cấp độ này đây?
- Huyễn tộc, ngươi lúc trước ở tộc Hạt Nguyên nghiền ép ta, nhưng hiện tại xem ngươi tiếp một chiêu này của ta như thế nào? Đạo chủ Xích Diễm nhìn Diệp Tinh cười to nói.
Ầm ầm!
Ngọn lửa cực kỳ nóng bỏng bộc phát, những ngọn lửa này đủ để thiêu diệt thương khung, trường kiếm trong tay ông ta trực tiếp vung ra.
Nhất thời hư không chung quanh xuất hiện hơn mười ảo ảnh kiếm quang, toàn bộ hư không xung quanh những ảo ảnh kiếm quang này vặn vẹo, sau đó tổng hợp cùng một chỗ, toàn bộ đánh tới Diệp Tinh.
Mấy chục chỗ không gian vặn vẹo đánh úp lại, thiên địa nghiền nát, hoàn toàn giống như tận thế vậy, khí thế dao động kinh khủng điên cuồng khuếch tán bốn phía.
"Ha ha, công kích của ta ít nhất tăng lên gấp mười mấy lần." Đạo chủ Xích Diễm cười to nói.
Lần tấn công khủng khiếp này thậm chí còn làm cho ông ta say mê.
"Không nói?" Diệp Tinh híp mắt, giọng nói vô cùng lạnh lẽo vang vọng hư không.
“Đạo chủ Xích Diễm, ngươi nói người chết là chính ngươi sao?”
Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đánh ra.
Sau đó, một đạo kiếm quang nho nhỏ bay ra, phía trên lại không có dao động gì.
“Huyễn tộc, hiện tại ngươi còn không nhận rõ tình hình sao? Đạo chủ Xích Diễm cười to nói:
"Trường thương máu của ngươi sao? Hiện tại lúc này còn vận dụng binh khí khác, chẳng lẽ cái này... cũng là một kiện binh khí cấp độ đại đạo chi chủ?"
Bỗng nhiên ánh mắt đạo chủ Xích Diễm sáng lên.
Lúc Diệp Tinh chiến đấu nhất định sẽ lựa chọn sử dụng binh khí cường đại nhất của mình, nếu thương Huyết Nguyên kia không cần dùng, chứng tỏ uy năng của trường kiếm trong tay càng mạnh hơn so với thương Huyết Nguyên.
Mạnh hơn so với binh khí cấp bậc đại đạo chi chủ, hiển nhiên cũng là một kiện binh khí cấp độ đại đạo chi chủ.
Về phần thần khí, ông ta căn bản không nghĩ tới, trực tiếp xem nhẹ.
- Hai kiện binh khí cấp độ đại đạo chi chủ!
Trong mắt đạo chủ Xích Diễm tràn đầy hưng phấn, công kích khủng bố bộc phát, ông ta mang theo uy lực của thiên địa, cũng là trực tiếp tập kích tới Diệp Tinh.
Theo ông ta thấy công kích của Diệp Tinh sẽ trực tiếp bị ông ta đánh nát, sau đó trong nháy mắt trọng thương.
- Xích Diễm, cẩn thận! Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng kinh nộ vang lên bên tai.
"Cái gì?" Đạo chủ Xích Diễm nghi hoặc nhìn về phía đạo chủ Không Động cách đó không xa, lúc này trên mặt đạo chủ Không Động rõ ràng lộ ra vẻ lo lắng, đang bay tới chỗ ông ta.
"Đạo chủ Không Động lo lắng làm cái gì vậy?"
Đang lúc ông ta nghi hoặc, đạo kiếm quang của Diệp Tinh liền bay tới, lập tức xẹt qua thân thể của ông ta.
"Ta..." Đạo chủ Xích Diễm chỉ cảm thấy lực sinh mệnh của mình đột nhiên giảm xuống, thế nhưng thoáng cái liền không cảm ứng được, ông ta còn chưa kịp phản ứng, lập tức lực sinh mệnh liền biến mất toàn bộ, ánh mắt ảm đạm, mất đi khí tức sinh mệnh.
Đạo chủ Xích Diễm chết!
“Làm càn!” Nhìn thấy chính bản thân ra tay chậm một bước, đạo chủ Không Động lúc này nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận.
“Huyễn tộc, ngươi dám đánh chết Xích Diễm ở trước mắt ta!”
Ông ta là đại đạo chi chủ cấp ba cường đại, có ai dám làm càn như vậy?
Lúc này đạo chủ Không Động cũng có chút hối hận.
"Quá sơ suất."
Ông ta vừa rồi cũng không có ở trạng thái cảnh giác, cho nên ra tay chậm một bước.
Theo ông ta thấy, đại đạo chi chủ cấp một cho dù có nhiều át chủ bài hơn nữa cũng tuyệt đối không lật nổi bất kỳ cơn sóng nào ở trước mặt ông ta.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, một tên cường giả Huyễn tộc hơn một ngàn năm trước mới đột phá tới cảnh giới đại đạo chi chủ, lại có thể miểu sát đạo chủ Xích Diễm!
"Vì sao không dám?" Nghe được tiếng quát giận dữ của đạo chủ Không Động, Diệp Tinh đạm mạc nói.
Xoẹt...
"Rất tốt." Đạo chủ Không Động tức giận mà cười, đang muốn nói cái gì đó thì bỗng nhiên hư không xung quanh lập tức an tĩnh lại, đạo chủ Không Động chỉ cảm thấy một cỗ trói buộc thật lớn đánh úp lại, điên cuồng ngăn chặn ông ta.
"Thời gian tĩnh chỉ? Làm sao... Làm sao có thể?" Sắc mặt đạo chủ Không Động biến đổi.
Thực lực ông ta mạnh như vậy lại bị thủ đoạn như thời gian tĩnh chỉ này áp chế.
Xoẹt!
Trong lúc ông ta kinh hãi, lại có một đạo kiếm quang đánh tới, sau đó xẹt qua thân thể của ông ta.
Đạo chủ Không Động tiếp nhận đạo công kích kiếm quang này, chỉ cảm thấy công kích khủng bố đến cực hạn tiến vào trong cơ thể mình, bắt đầu điên cuồng khuếch tán phá hỏng sinh cơ trong cơ thể ông ta, sinh cơ cứ như vậy nhanh chóng bị phá hủy.
“Khôngggg!” Trong mắt đạo chủ Không Động lộ ra một tia hoảng sợ, lập tức ánh mắt ảm đạm.
Ông ta thậm chí không kịp nghĩ Diệp Tinh vì sao mạnh như vậy, liền trực tiếp chết đi.
Vụt!
Diệp Tinh bay tới, trực tiếp thu lại thi thể đạo chủ Không Động cùng đạo chủ Xích Diễm, bảo vật tiếp cận thần khí cũng đều thu hồi lại.
"Thật đúng là yếu ớt." Diệp Tinh cảm thán.
Trước đây hắn cùng đạo chủ Xích Diễm chiến đấu đều rất gian nan, hiện tại đánh chết bọn họ quá đơn giản.