Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 299

Hoàng cảnh chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, hiện tại Diệp Tinh đã đạt tới đỉnh phong!

Đây là điều mà kiếp trước hắn chưa đạt được.

Tu luyện hoàng cảnh cần rất nhiều linh lực, muốn tập hợp đủ những linh thạch, linh quả, dược thảo các loại bảo vật cực kỳ gian nan, thế nhưng những thứ này đối với Diệp Tinh mà nói căn bản không phải là vấn đề gì!

- Thiên phú hắc ám này thật sự là kỳ dị, vẻn vẹn hơn nửa năm,mà mình cũng đã đạt tới trình độ như vậy!

Trên mặt Diệp Tinh còn có một tia kỳ dị.

Nửa năm trước hắn mới sao chép thiên phú dị năng hắc ám của Tôn Giai Di, hiện tại đã đạt tới tình trạng như này, tốc độ tu luyện này làm cho Diệp Tinh cảm thấy có chút khó tin.

Tay phải Diệp Tinh nắm chặt, sau đó một đạo hỏa diễm lại xuất hiện.

– Dị năng hệ hỏa sắp tới hậu kỳ hoàng cảnh rồi!

Diệp Tinh cảm thụ một chút uy lực hỏa diễm.

Dị năng hệ hỏa của hắn cũng tiến bộ rất lớn, từ sơ kỳ hoàng cảnh sắp đến hậu kỳ hoàng cảnh, nhưng so sánh với dị năng hắc ám, lại chênh lệch rất nhiều.

"Không biết hiện tại những khí lưu màu xám này còn có thể sao chép nữa hay không?"

Ý thức Diệp Tinh chìm vào trong đầu, khí lưu màu xám nơi đó trải qua hơn nửa năm lại gia tăng rất nhiều, bộ dáng so với trước khi sao chép thiên phú vẻn vẹn chỉ thiếu một phần mười.


Chỉ là những luồng khí màu xám này hình như phải đạt tới điều kiện nhất định mới có thể sinh ra dị động, hiện tại cũng chỉ có Tôn Giai Di mới có thể làm cho khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh sinh ra phản ứng.

Đem dược thảo thu hồi, Diệp Tinh trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Hắn hiện tại không có thử đột phá bình cảnh, lúc đột phá khẳng định phải điều chỉnh trạng thái tinh thần của mình đến trạng thái tốt nhất.

“Hiện tại phát sóng dị thú công thành chiến đấu."

- Một tuần trước, đệ nhất cường giả nước ta, đệ nhất cường giả thế giới Diệp Tinh, dễ dàng chém giết dị thú vương cảnh tiến công Vu Hồ. Hiện tại trong thành phố Vu Hồ đang xây dựng hệ thống phòng ngự tương ứng..."

Có một số người cũng đang xem tin tức trên TV trong hội trường. Bọn họ lại là Diệp Phong, Diệp Thiến Thiến và Lưu Tiểu An.

Thấy Diệp Tinh đi ra, Diệp Phong vô cùng hưng phấn nói: "Anh, danh tiếng của anh bây giờ quá lớn, thường xuyên có thể nhìn thấy bóng dáng của anh trên TV."

Diệp Tinh nhìn về phía video.

Trong video, hắn vẫy tay một cái tất cả các dị thú liền nhanh chóng chết.

Thành phố Vu Hồ bị công kích, hắn vừa vặn ở cách đó không xa tìm kiếm bảo vật cho nên thuận tiện đem nguy cơ giải trừ.

Phải biết rằng, Diệp Tinh hiện tại chính là đệ nhất cường giả thế giới, đệ nhất cường giả thế giới là người Hoa Hạ, cho nên trên TV đương nhiên phải trắng trợn đưa tin, gia tăng lực chấn động trong lòng mọi người.

Diệp Phong vẻ mặt hưng phấn nói, trong mắt tràn đầy vẻ tự hào.

Diệp Thiến Thiến còn đỡ, vẻ mặt Lưu Tiểu An cũng sùng bái nhìn anh họ của mình.

Diệp Tinh cười cười, nói: "Mọi người tu luyện thế nào rồi?"

- Anh, em đã sắp đến đỉnh phong thức tỉnh rồi, hẳn là không bao lâu nữa có thể trùng kích vương cảnh! Diệp Phong vội vàng nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, đối với người nhà mình, hắn đương nhiên không chút nào ngại cung cấp tài nguyên.

Hiện tại không chỉ Diệp Phong, ba mẹ hắn Diệp Kiến An, Lưu Mai, còn có những người khác trên cơ bản đều đang ở trong cảnh giới thức tỉnh.

Chỉ là so với những thiên phú đỉnh cấp kia kém một chút.

"Cố gắng thật tốt." Diệp Tinh khích lệ một tiếng, sau đó rời khỏi nhà.

- Diệp Tinh!


Bên ngoài, trước mặt có hai người đi tới, bọn họ nhìn thấy Diệp Tinh nhất thời cung kính đứng ở một bên.

Chờ Diệp Tinh rời đi, trên mặt hai người này nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn.

- Là Diệp Tinh, đệ nhất cường giả Hoa Hạ chúng ta, cũng là đệ nhất cường giả thế giới!

- Tôi thật vất vả mới chuyển được đến gần chỗ này ở, lúc này mới ba ngày đã nhìn thấy Diệp Tinh!

- Thần tượng của tôi!

......

Hai người hưng phấn nói.

Hiện tại Diệp Tinh rõ ràng trở thành đại nhân vật được vô số người biết đến.

Những người biết Diệp Tinh đều cảm thán mình và Diệp Tinh đã không còn là người của cùng một thế giới.

......

- Tiểu Ngư!

Diệp Tinh đi tới một chỗ, chỗ đó có Lâm Tiểu Ngư.

- Diệp Tinh!

Nghe được âm thanh, trên mặt Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra tươi cười, sau đó vội vàng chạy tới.


Hiện tại Lâm Tiểu Ngư thoạt nhìn càng thêm thanh lãnh, người thường thậm chí khó có thể tiếp cận, nhưng nụ cười trên mặt lại chưa từng thay đổi.

- Em đột phá đến hoàng cảnh? Diệp Tinh cười hỏi.

Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói: "Đương nhiên! Anh có nhiều tài nguyên cung cấp như vậy, em đột phá tự nhiên rất đơn giản!"

“Vậy thì tốt rồi. "Diệp Tinh cười gật đầu.

Kiếp trước Lâm Tiểu Ngư tài nguyên cũng không nhiều, nhưng tốc độ quật khởi lại rất kinh người, thiên phú rất mạnh.

"Diệp Tinh, anh tìm được phương pháp nhằm vào cây cột khổng lồ kia rồi sao?" Lâm Tiểu Ngư hỏi.

Cô biết Diệp Tinh vẫn muốn tìm ra đáp án của cây cột kia.

"Không có." Diệp Tinh lắc đầu.

Trong nửa năm, hắn vẫn không có kết quả gì.

- Anh Diệp!

Xa xa, bỗng nhiên có một đạo âm thanh hưng phấn truyền đến, sau đó có mấy người đều đi tới.

Bình Luận (0)
Comment