Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 353

“Hoàng Viêm, lần này tôi mua chục ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, giờ đây giao cho ông sắp xếp!” Hắn đo ra ngoài, từng nô lệ xuất hiện, thân thể vô cùng lực lưỡng, trên người còn thấp thoáng tỏa ra khí thế, đại biểu cho sức mạnh của mình.

Mặc dù trước đó Diệp Tinh nói về việc mua nô lệ, nhưng khi thật sự xuất hiện trước mặt, mọi người có mặt ở đó vẫn cảm thấy chấn động.

Đây đều là Vương Cảnh đỉnh phong đó, hiện giờ trên trái đất bọn họ chẳng có được mấy cường giả Vương Cảnh! Thậm chí bọn họ cũng vừa mới đạt tới cảnh giới này mà thôi.

Nhưng khi nghĩ tới nô lệ thực lực như vậy bị đem bán ở chợ nô lệ của vũ trụ một cách tùy tiện, mọi người đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.

“Được, Diệp Tinh!” Hoàng Viêm nghiêm túc gật đầu.

Mười ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, Diệp Tinh để lại một trăm người ở Tây An, còn lại đều giao hết cho Hoàng Viêm sắp xếp.

Nhiều nô lệ như vậy, phân bố ra khắp Hoa Hạ tiêu diệt dị thú, đoán chừng không có vấn đề gì.

Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.

“Tiếp sau đây nên tới núi Hỗn Nguyên rồi!”

...

Núi Hỗn Nguyên tọa lạc ở thành phố Thượng Hải, vô cùng to lớn, đồ sộ, đứng sừng sững ở đí, trên núi có một con đường bằng thềm đá, thậm chí trên vách núi đá còn có một số thềm đá, còn có cả dây xích, trông vô cùng chót vót.


Phần lớn núi Hỗn Nguyên khổng lồ đều là cây gỗ đại thụ bao phủ, giữ được vẻ nguyên thủy.

Nơi đây là một địa điểm du lịch nổi tiếng, có điều sau khi ngày tận thế đen tối giáng xuống, rất nhiều động vật trong đó đã biến dị, cả ngọn núi đã sớm trở nên vô cùng nguy hiểm.

Cho dù có người chuyên tới đây để giết dị thú, nhưng cũng không thể giết hết, chẳng bao lâu sau đã có dị thú mới xuất hiện.

Vù!

Không trung, một ánh sáng lóe lên, cực kì nhanh.

“Tới rồi!”

Bỗng nhiên, ánh sáng này dừng lại, đây là một vòng tròn có đường kính dài hai mươi mét.

Vòng tròn biến mất, hai chiếc bóng xuất hiện, chính là Diệp Tinh và Lý Nhược Hi.

“Diệp Tinh, lần trước ánh phát hiện thi thể cự thú ở đây hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.

“Ừ. Không phải lần trước núi Hỗn Nguyên xảy ra tai nạn hả, rất có khả năng liên quan tới thi thể của cự thú.” Diệp Tinh nhìn bên dưới.

Xung quanh là một mảnh đen kịt, không có bất kì ngọn đèn nào, có điều dựa vào thực lực của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, bóng tối như vậy không tạo thành vấn đề lớn với bọn họ.

“Tiểu Ngư, em ngồi lên phi hành khí, tránh xa một chút.” Diệp Tinh nhìn hư không trước mắt nói.

“Vậy anh cẩn thận chút nhé.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói.

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu.

Hắn nhìn về phía hư không trước mắt, hít thở sâu một hơi.

Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một thanh thương dài màu vàng, hắn nhìn về một nơi nào đó trong không trung, trực tiếp đâm thương tới.

“Xoẹt!”

Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, sau đó hư không bị cắt đứt thành một khe hở.

“Thành công rồi?” Diệp Tinh căng thẳng nhìn khe nứt này, trong mắt lộ ra vẻ mong chờ.


Lần trước dựa vào một tinh thạch màu tím kì lạ nơi này mới xuất hiện, giờ đây thanh thương dài màu vàng cũng làm được rồi!

Oành!

Sau khi khe nứt xuất hiện, nháy mắt đã mở rộng ra rất nhiều, hư không xung quanh dường như trở nên im lặng, một cỗ sát khí kinh người bỗng nhiên tuôn ra.

Sau đó, trong khe nứt trước mắt xuất hiện một thi thể động vật khổng lồ.

Tổng thể con vật này trông giống một con bọ cạp, nhưng lại được phóng to gấp nhiều lần, toàn thân đen như mực, phần lưng như mọc ra một thanh đao, tản ra khí lạnh, bên trên có từng đường vân kì lạ, dường như khắc lên một loại hoa văn huyền ảo nào đó.

Ngoài một đôi mắt màu tím, trên đầu còn mọc ra một con mắt nữa, ba con mắt, từng luồng sát khí không ngừng tuôn ra.

Dưới luồng sát khí này, Diệp Tinh cảm thấy cơ thể khó mà cử động được, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Trừ sát khí ra, dường như còn có một luồng uy áp khổng lồ.

Loại áp chế tới từ đẳng cấp sinh mệnh!

Cho dù đã là lần thứ hai thấy cự thú này, Diệp Tinh cũng cảm thấy vô cùng chấn động.

Bất Tử Cảnh, dưới trạng thái thông thường vĩnh viễn sẽ không chết, sống tới vĩnh hằng!

Ong...

Sau khi cự thú xuất hiện, khe nứt không gian lại khép lại.


“Tử Vân Tháp!” Tâm niệm của Diệp Tinh động một cái, lấy Tử Vân Tháp đã sớm chuẩn bị ra.

Uỳnh!

Thôi động Tử Vân Tháp, phía trên lập tức xuất hiện một lốc xoáy, tác động lên thi thể của cự thú.

Dưới tác động vòng xoáy này, khe nứt không gian đang khép lại bỗng dừng lại, mà thi thể cự thú giống như bị đẩy ra ngoài, trực tiếp rơi ra khỏi khe nứt.

Rầm!

Lại có một luồng sát khí kinh người phát ra, thậm chí Diệp Tinh cảm thấy bản thân khó mà không chế được Tử Vân Tháp.

Có điều lúc này mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kích động, không quan tâm có thể khống chế Tử Vân Tháp hay không, nhưng thi thể cự thú đã lấy ra được rồi!

“Cuối cùng cũng thành công rồi!”

Trong lòng Diệp Tinh vui mừng, chịu đựng luồng uy áp này.

Nhưng không tới một giây sau, nụ cười trên mặt hắn đông cứng lại, sau đó lộ ra vẻ kinh hãi.

Sau khi con bọ cạp dài hơn trăm mét này rời khỏi khe nứt không gian, bên trong cảnh tượng bên trong khe nứt không gian đó xuất hiện trước mặt hắn.

Bình Luận (0)
Comment