Nhớ tới một vài chuyện xảy ra trước kia, dường như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua mà thôi, nhưng lại dường như đã cách xa cả ngàn cây số.
“Chị!” Trên một chiếc bàn, Chu Lãnh Huyên nhìn chị gái mình.
“Chị không sao.” Chu Vũ Huyên lắc đầu.
“Giao điện thoại ra đây, tôi có thể không truy cứu trách nhiệm của cậu.” Nhớ tới câu nói đầu tiên của mình với Diệp Tinh, Chu Vũ Huyên thầm thở dài một hơi trong lòng.
Lúc đầu mình và Diệp Tinh xảy ra chuyện không vui vẻ, bậu mà hiện tại lại khiến cô ta có chút hoài niệm.
“Lãnh Huyên, chúng ta đi chúc mừng Diệp Tinh một chút đi.” Chu VŨ Huyên thu lại tâm trạng trong lòng, đứng dậy nói.
“Được.” Chu Lãnh Huyên gật đầu, cô ta nhìn về bóng dáng phía xa, âm thầm thu lại tâm trạng trong lòng.
...
Hôn lễ của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư gần như được phát trên toàn cầu, cả trái đất được chứng kiến, hôn lễ thành công viên mãn.
Trong phòng tân hôn, Diệp Tinh nhìn cô gái, trong lòng có một loại hoảng hốt.
Cảnh tượng xảy ra ở kiếp trước, Băng Vương đứng trên đống phế tích đó, thân ảnh rơi từ trên không trung xuống, Lâm Tiểu Ngư của kiếp này, hai thân ảnh không ngừng đan xen xếp chồng lên nhau.
Bây giờ nhớ lại, cuộc đời hắn giống như một giấc mơ vậy.
“Diệp Tinh.” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, khẽ gọi.
“Tiểu Ngư, cuối cùng chúng ta cũng kết hôn rồi.” Diệp Tinh bước tới, mặt mang theo nụ cười.
Hắn nhìn cô gái trước mặt, trong lòng tràn ngập cảm giác thỏa mãn.
“Cho dù là mơ, anh cũng muốn chìm trong giấc mơ này mãi mãi không tỉnh lại...”
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã qua hơn một tháng.
Sâu dưới đáy biển, một chiếc phi hành khí khổng lồ đang nhanh chóng xuyên qua, trên chiếc phi hành khí này có ánh sáng kì lạ, khắp cả đáy biển sâu được chiếu sáng như ban ngày.
Những con cá hình thù kì dị bơi qua bơi lại, san hô bồng bềnh theo dòng nước, các sinh vật như trai ốc đang hơi hé vỏ, thấp thoáng nhìn thấy được ngọc trai bên trong.
“Đẹp quá.” Trong phi hành khí, Lâm Tiểu Ngư nhìn phong cảnh nơi đây, cảm thán nói.
“Trước đây em vẫn luôn nghĩ xem đáy biển rốt cuộc có dáng vẻ gì. Tên em là Tiểu Ngư, là vì lúc mẹ sinh em ra ngoài trời đang mưa như trút nước, ba đang ở trên biển, suýt chút nữa xảy ra chuyện, mẹ nói nếu gọi là Tiểu Ngư, cho dù có rơi xuống biển, cũng sẽ không có nguy hiểm gì.”
Diệp Tinh cười nói: “Bây giờ chúng ta đang ở nơi sâu nhất của biển cả, thật sự không có bất cứ nguy hiểm gì cả.”
Bọn họ đang đi hưởng tuần trăng mật sau khi kết hôn, họ vẫn tham quan dưới đáy biển.
Có phi hành khí mạnh mẽ của vũ trụ, bất cứ ngóc ngách nào của biển cả cũng có thể dẽ dàng đi tới.
Thậm chí trong phi hành khí còn có rất nhiều bảo vật mà bọn họ tìm thấy dưới đáy biển.
“Vậy nên ngụ ý tên của em rất hay.” Mặt Lâm Tiểu Ngư mang theo nụ cười, cô nhìn Diệp Tinh, nhje nhà dựa đầu vào vai hắn: “Diệp Tinh, lần này anh tới vũ trụ, em cũng muốn đi theo, không được phép bỏ em ở lại.”
“Được.” Diệp Tinh gật đầu.
Trái đất rất an toàn, nhưng thực lực của trái đất quá yếu, muốn phát triển được bắt buộc phải tiếp xúc với vũ trụ, không thể cứ yên ổn ở trái đất mãi như vậy được.
Yên ổn là tốt, nhưng một khi gặp phải nguy hiểm gì đó, rất có thể sẽ không có sức chống lại, tới lúc đó hối hận cũng đã muộn.
Tiến về vũ trụ phát triển, đây là quyết định mà Diệp Tinh đã quyết.
Vèo!
Khởi động phi hành khí, nhanh chóng bay lên khỏi đáy biển.
...
“Ba mẹ, hai người thật sự chỉ định tới hệ ngân hà rồi quay về hả?” Trước trận truyền tống không gian của thành phố Thượng Hải, Diệp Tinh nhìn ba mẹ mình.
“Tiểu Tinh, vũ trụ đầy rẫy nguy hiểm, làn này các con đi là để nâng cao năng lực của bản thân, ba và mẹ con thiên phú không tốt, cho dù đi cũng không tăng lên được bao nhiêu, còn không bằng an tâm ở lại trái đất, như vậy cũng sẽ không gây thêm rắc rối gì cho các con. Ba và mẹ con cũng không hợp tu luyện những thứ đó.” Diệp Kiến An cười nói.
“Tới hệ ngân hà đăng kí thân phận, có đồng hồ thân phận rồi, cho dù hai chúng ta có ở trái đất, chúng ta cũng sẽ dễ dàng liên lạc với nhau hơn.”
Ngoài bọn họ ra, rất nhiều người khác cũng có suy nghĩ như vậy.
“Được!” Diệp Tinh gật đầu.
“Xuất phát!”
Phi hành khí khởi động, đưa theo một vài người, trực tiếp tiến vào trong trận truyền tống.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã qua hơn ba tháng.
Cuối cùng phi hành khí cũng đã tới Thiên Ma Tinh, tâm trạng của đoàn người trái đất thấp thỏm, đây là lần đầu tiên họ đặt chân lên một tinh cầu có sự sống khác trên vũ trụ.
Thực lực của bất kì một người nào đi trên phố cũng mạnh hơn bọn họ!
Trước đây Diệp Tinh đã từng nói với bọn họ mấy lần, cường giả của vũ trụ nhiều vô kể, đem thực lực của trái đất đặt trên vũ trụ chẳng khác nào hạt cát giữa sa mạc, sự tồn tại của bọn họ trong hệ ngân hà hiện giờ là yếu kém nhất!
Rất nhanh đã làm xong thân phận cá nhân, bọn họ lại đi tới trước trận truyền tống.
“Tiểu Tinh, con không cần tiễn nữa, để những nô lệ này đưa bọn ta về là được rồi.” Diệp Kiến An cười nói.
Ông và Lưu Mai, ba mẹ Lâm Tiểu Ngư, còn có cả những người khác nữa đều quay về trái đất.
“Ba, mẹ, có việc gì cứ trực tiếp liên hệ bằng đồng hồ!” Diệp Tinh nhìn ba mẹ mình.