Trên mặt mỗi một thiên tài nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
Sau khi thông tin ở cột thứ bảy phát sinh dao động, lập tức bắt đầu tăng lên, vượt qua vị trí thứ sáu, vượt qua vị trí thứ năm, sau đó dừng lại ở vị trí thứ năm.
Dao động biến mất, một hàng tin tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Bảng xếp hạng thứ 5: Diệp Tinh (Ngũ Trọng Thiên) Thành tích: tầng thứ hai tháp Đăng Thiên
Oanh!
Toàn bộ quảng trường nhất thời ồn ào lên.
- Thật sự thành công rồi!
"Làm sao có thể? Lần trước Diệp Tinh thông qua tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên là hai năm trước, hiện tại mới hai năm mà đã thông qua tầng thứ hai?"
" Lục trọng thiên Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, Lư Vân Đạt cũng là tầng thứ hai mà thôi! Hơn nữa chỉ vừa mới xông qua hai năm trước!"
“Thật biến thái! Tốc độ tiến bộ của hắn so với đám người lục trọng thiên Vô Ngân còn nhanh hơn!"
......
Mọi người trên quảng trường nhìn thông tin, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Bọn họ hiện tại ngay cả tầng thứ nhất tháp Đăng Thiên cũng chưa có đi qua.
"Hiện tại Diệp Tinh còn đang lang bạt, có thể hay không thông qua tầng dưới?"
Mọi người liếc nhau một cái, vội vàng chỉnh sửa tin tức, lựa chọn gửi đi.
"Diệp Tinh này quá... quá biến thái. “ Đại hán cường tráng Kham Dương đờ đẫn nhìn bảng xếp hạng.
"Có thể thông qua tầng thứ hai, thực lực của Diệp Tinh ở trong ngũ trọng thiên tuyệt đối xếp thứ nhất."
Vừa mới tiến vào ngũ trọng thiên hai năm, thực lực tổng hợp đã vượt qua tất cả thiên tài của ngũ trọng thiên, tốc độ tiến bộ này có bao nhiêu khủng bố?
......
Trên mặt đất bằng phẳng thật lớn, Vô Ngân yên lặng đứng thẳng, trước người anh ta một thanh trường kiếm khổng lồ bay múa, tản ra dao động cực kỳ sắc bén.
" Làm sao để hoàn toàn ngưng tụ hạt giống kiếm đạo hư không? Dựa theo sư phụ nói, nếu như trước đây chạm tới kiếm đạo chi tâm, như vậy ngưng tụ hạt giống kiếm đạo hư không sẽ không có bất kỳ khó khăn gì. " Vô Ngân yên lặng lĩnh ngộ.
"Mình hiện tại đã vượt qua tầng thứ hai tháp Đăng Thiên, qua vài năm nữa xem có thể thông qua tầng thứ ba tháp Đăng Thiên hay không, hiện tại mục tiêu của mình chỉ có một Hỗn Vũ, Hỗn Vũ thông qua tầng thứ sáu, mục tiêu hiện tại của mình chính là trong vòng trăm năm thông qua tầng thứ sáu! Sau đó từ từ đuổi theo anh ta.”
- Khảo nghiệm tháp Đăng Thiên rất khó, hai tầng phía trước còn tốt, nhưng chất lượng độ khó tầng thứ ba sẽ tăng lên, phía sau cũng sẽ như thế, độ khó càng lúc càng lớn.
Hiện tại bọn họ vượt qua hai tầng tháp Đăng Thiên trước chỉ là tiêu hao vài năm thời gian, đại bộ phận nguyên nhân là bởi vì có cơ sở lúc trước, trên thực tế bọn họ muốn vượt qua một tầng là rất khó.
Có thể từ tầng thứ hai đến tầng thứ ba cần phải tốn thời gian mười mấy năm, từ tầng thứ ba đến tầng thứ tư cần tốn thời gian mấy chục năm, đây vẫn là tốc độ lĩnh ngộ tương đối nhanh.
Cho nên Hỗn Vũ hiện tại thông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên thậm chí khiến cho rất nhiều cường đại thành Thời Không chú ý.
Bởi vì, ở giai đoạn đạo tắc cảnh vượt qua sáu tầng đầu tuyệt đối thuộc về thiên tài tuyệt thế cực kỳ hiếm thấy của nhân tộc!
- Đinh! Đang suy nghĩ, bỗng nhiên đồng hồ Vô Ngân vang lên.
- Lại có người xông qua tháp Đăng Thiên? Vô Ngân click vào nhìn một chút, sắc mặt nhất thời ngưng đọng lại.
"Diệp Tinh vượt qua tầng thứ hai tháp Đăng Thiên rồi sao? Làm sao có thể?"
Sắc mặt Vô Ngân lần đầu tiên xảy ra biến hóa, người khác vượt qua tầng thứ nhất anh ta không thèm để ý, bởi vì tầng thứ nhất không tính là cái gì, anh ta biết tầng thứ hai so với tầng thứ nhất khó khăn hơn rất nhiều, năng lực hiện tại của hắn so với hai năm trước tăng lên cũng có hạn.
"Thực lực của Diệp Tinh mình biết, ngắn ngủi sáu năm tiến bộ của hắn sao lại lớn như vậy?”
Vô Ngân nhớ tới tình cảnh Diệp Tinh trước đó tuyển chọn cuối cùng ở thành Thời Không sử dụng kiếm trận Nhất Huyền cùng anh ta chiến đấu.
Kiếm trận Nhất Huyền đối với anh ta lúc ấy mà nói căn bản không đáng nhắc tới.
Đối với Diệp Tinh khi đó, cho dù anh ta bộc phát ra một chút thực lực, Diệp Tinh cũng không ngăn cản được mà nhanh chóng thất bại, nhưng hiện tại thực lực đều sắp đuổi kịp anh ta!
Nếu là ở cùng một trình độ, hiện tại Diệp Tinh tuyệt đối đã bỏ xa anh ta!
Trong một địa điểm khác, một thanh niên có hai mắt hoàn toàn màu đen, không có đồng tử trắng đang đứng.
Trên mặt anh ta mang theo một tia thương cảm, tay phải vươn ra, tựa hồ muốn bắt lấy cái gì đó.
- Đại đạo huyễn cảnh thật sự có thể biến thành hiện thực sao? Đồng Mục Sâm trong lòng yên lặng nói.
"Hử?"
Bỗng nhiên ánh mắt Đồng Mục Sâm nhìn về phía đồng hồ đeo tay.
- Diệp Tinh vượt qua tầng thứ hai Đăng Thiên tháp rồi?
Sắc mặt Đồng Mục Sâm hơi biến hóa.
"Tại sao tốc độ tiến bộ nhanh như vậy?"
Sáu năm trước Diệp Tinh hoàn toàn bị miểu sát ở trong tay anh ta, hiện tại thực lực đều sắp đuổi kịp anh ta.
......
"Diệp Tinh này thật đúng là giấu kỹ mà." Một nơi khác của lục trọng thiên, Lư Vân Đạt mặc áo giáp màu bạc, trên đầu có một sừng nhìn đồng hồ, trên mặt lộ ra một tia tươi cười, lúc này trong mắt anh ta còn có một tia chiến ý.
"Ha ha! Hiện tại không chỉ có Hỗn Vũ, Vô Ngân, Đồng Mục Sâm cho mình áp lực, giờ lại thêm một Diệp Tinh nữa! Đối thủ càng nhiều càng tốt, Lư Vân Đạt ta liền thích có áp lực, có đối thủ!"
Trong mắt Lư Vân Đạt tràn đầy chiến ý, vô luận có bao nhiêu đối thủ, anh ta đều chưa từng sợ.
......