Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua mười phút.
Lúc này Kim Hằng mang theo Diệp Tinh đi tới một chỗ, là một khu đất rộng lớn bằng phẳng, mỗi khu vực đều phân bố người tương ứng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Từng đợt khí tức khủng bố tỏa ra, quét qua nơi này.
Soạt! Soạt!
Trong hư không, nháy mắt có năm thân ảnh xuất hiện.
"Mạc Vẫn?" Nhìn thấy năm người này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại cuộn sóng.
Một trong năm người đó đúng là đại trưởng lão Mạc Vẫn, mà khí thế dao động của bốn người khác cũng không thua gì Mạc Vẫn.
" Năm vị cường giả Bất Tử Cảnh!" Diệp Tinh trong lòng thầm nói.
"Kim Hằng, ông đã trở lại? " Một người trong đó nhìn thấy Kim Hằng, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Tinh, nói: "Người này là?"
"Một vị thanh niên Đạo Tắc Cảnh, ta thấy hắn có chút thiên phú, thu làm thuộc hạ" Kim Hằng mỉm cười nói.
"Hừ! Kim Hằng, bảo ông đi điều tra tình huống, kết quả trên đường còn có thời gian nhận thuộc hạ, thật đúng là nhàn nhã" Mạc Vẫn nhìn thấy Kim Hằng, trong giọng nói có ý châm chọc.
Kim Hằng cũng không tức giận, mỉm cười nói: "Mạc Vẫn, con trai ta chưa chết, đương nhiên nhàn nhã."
"Ông!" Nghe vậy, trên mặt Mạc Vẫn nhất thời lộ ra vẻ tức giận.
"Được rồi" Bỗng nhiên, người đàn ông một sừng bắt đầu trầm giọng nói:" Nếu Kim Hằng trở về, chúng ta bắt đầu chuẩn bị công việc cuối cùng."
Nói xong ông taliếc Diệp Tinh một cái.
Kim Hằng hiểu được ý của ông ta, thân ảnh vừa động liền mang theo Diệp Tinh tới một chỗ.
" Vụ Nham, bây giờ ngươi hãy tu luyện ở trong này, những chuyện khác không cần phải xen vào." Kim Hằng nói thẳng
Nói xong hắn chợt lóe thân lại quay về bên cạnh năm vị cường giả bất tử cảnh kia.
"Ngươi tên Vụ Nham? Thuộc hạ mới của đại nhân?" Lúc này nơi này cũng có những người khác, vài vị người Đạo Tắc Cảnh đi lại nhìn thấy Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Chào mọi người" Diệp Tinh nhìn mấy người này, trên mặt cũng mang theo ý cười.
Hắn đứng ở chỗ này, ánh mắt nhìn xa xa cũng sửng sốt.
Khu vực xung quanh, nơi nơi đều là người đào núi, trong núi chướng khí chảy ra khắp nơi, thỉnh thoảng có người bị chướng khí vây quanh.
"Nơi này có thể nhìn thấy khu vực Tử Vong cốc?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Trong đầu vừa nảy ra suy nghĩ này.
Ầm!
Bỗng nhiên, cái kén đen trong nhẫn không gian của Diệp Tinh phát sinh bạo động, tự mình di chuyển, muốn bay ra khỏi nhẫn không gian.
"Dừng lại cho ta!"
Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, vội vàng áp chế.
Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến,thiếu chút nữa kén đen trong nhẫn không gian bay ra ngoài.
Nơi này có vài vị cường giả Bất Tử Cảnh, nếu nó bay ra ngoài bị phát hiện, khẳng định không phải chuyện gì tốt.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Tinh cau mày nhìn về phía trước, nơi đó sáu vị cường giả Bất Tử Cảnh hình như đang thi triển cái gì đó.
"Vụ Nham, chúng ta cẩn thận một xíu, tiếp theo núi có thể phát sinh một số thay đổi, chướng khí sẽ đột nhiên bộc phát ra." Một vị thanh niên Đạo Tắc Cảnh đứng bên cạnh Diệp Tinh vội vàng nói.
" Chướng khí? " Diệp Tinh có chút nghi hoặc.
"Đúng! Điều nguy hiểm nhất ở Tử Vong Cốc chính là chướng khí, một ít chướng khí khủng bố cho dù một số cường giả Chân Linh Cảnh tiếp xúc sẽ tử vong trong nháy mắt. Hơn nữa nơi chướng khí đặc biệt dày đặc, Hắc Diệu Thạch tồn tại cũng rất nhiều." Thanh niên giải thích: “Cậu ở Tử Vong cốc trong thời gian dài sẽ biết một chút tình hình, phía trước có lượng lớn Hắc Diệu Thạch tồn tại, nhưng khẳng định chướng khí cũng rất nhiều."
Diệp Tinh gật gật đầu.
"Bây giờ chúng ta hoạt động xung quanh đây đi, miễn chúng ta vẫn ở trong phạm vi mười km là được." Thanh niên Đạo Tắc Cảnh nói.
Hành động của bọn họ cũng không bị hạn chế.
"Sao không mau đi đào khoáng thạch?" Đúng lúc này, một âm thanh tức giận truyền đến.
Diệp Tinh nhìn lại sửng sốt.
Ở cách đó không xa, có ba người đang đào thoáng khạch, trong đó có hai người khoảng hai mươi mấy tuổi, một nam một nữ.
Diện mạo người nam cao lớn đẹp trai, nhưng trên người nơi nào cũng có vết thương, còn khuôn mặt người nữ rất kinh khủng dữ tợn, có ba vết đao rất lớn, khuôn mặt hầu như bị hủy toàn bộ.
Một người còn lại thoạt nhìn là thiếu niên mười lăm tuổi, trên mặt còn mang một chút non nớt.
Lúc này bị rống giận đúng là vị thiếu niên kia.
"Là bọn họ?" Diệp Tinh nhìn ba người.
Ba người này chính là chị em Hình Vân, Hình Thạch mà hắn đã gặp khi vừa mới bước vào thế giới Hắc Diệu, người còn lại là Lâm Tinh.
Trước đây, người trong Hắc Diệu tông muốn dẫn bọn họ đến Tử Vong cốc, nhưng Diệp Tinh bỗng nhiên ra tay, đánh chết toàn bộ những người đó.
Diệp Tinh cũng không biết số phận sau này của những người này, nhưng hiện tại ba người Hình Vân vẫn đi đến Tử Vong cốc như cũ.
"Hả?" Đang nhìn, kén đen bên trong nhẫn không gian của Diệp Tinh tạm dừng một chút, bỗng nhiên lại bạo động, đồng thời có một tin tức truyền đến.
Nhất thời ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía vị thiếu niên mười lăm tuổi trên cổ đeo một hòn đá.
Hòn đá kia đúng là nguyên nhân khiến cho kén đen thần bí bạo động.
..........