Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 562

Lĩnh vực Hắc Diệu mạnh lẽ tản ra, khí lưu trong không gian không ngừng bị tấn công, đánh tan, bảo phủ lên tất cả các ngọn lửa.

Mười hai lần lĩnh vực Hắc Diệu, khiến cho thực lực của Diệp Tinh nâng cao tới cực hạn,

Trong lòng động một cái, lĩnh vực Hắc Diệu đường kính bốn mươi nghìn mét này đột nhiên thu nhỏ lại.

Oành!

Toàn không gian chiến đấu bỗng dưng bị kìm hãm, những ngọn lửa đó gần như dừng dao động trong nháy mắt.

Vút! Vút! Vút!

Chính vào lúc này, chín trăm chín mươi chín thanh kiếm không ngừng xuyên qua không gian, nhanh chóng tiêu diệt những ngọn lửa đó.

Đây là bí thuật khống chế lĩnh vực!

Là thiên phú mà chỉ có cự thú thần bí và sâu tóm Tiểu Hắc có.

Lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh rộng bốn mươi nghìn mét, hiện giờ hắn có thể thu nhỏ một phần, bên trong lĩnh vực thực lực của hắn sẽ không tăng lên, nhưng sự trói buộc của bản thân lĩnh vực đối với cường giả khác cũng sẽ tăng mạnh.

Giống như ở trong một không gian gấp đôi trọng lực, bỗng nhiên trọng lực trong không gian tăng lên gấp bốn lần.

Trong nháy mắt tăng mạnh đó, những cường giả khác sẽ không chịu một chút ảnh hưởng nào.


Thời gian giao thủ giữa các cường giả ngắn tới mức nào, có lúc chỉ trong nháy mắt đã quyết định thắng thua rồi.

“Sao có thể?” Một tiếng khiếp sợ vang lên.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, một phần lớn các ngọn lửa đã bị tiêu diệt, những ngọn lửa còn lại nhanh chóng ngưng tụ lại, lần nữa hợp lại thành một ngôi sao nóng hầm hập.

Có điều ngôi sao lúc này đã bé đi rất nhiều.

“Lĩnh vực của Diệp Tinh lúc nãy mới thay đổi?”

“Đây là lĩnh vực Hắc Diệu? Lĩnh vực Hắc Diệu đạt tới bốn mươi nghìn mét, còn có thể khống chế, biến thành lĩnh vực trói buộc, xem ra Diệp Tinh thu hoạch được một cơ duyên lớn trong thế giới Hắc Diệu.”

“Thiên tài Đạo Tắc Cảnh của thành Thời Không chúng ta tiến vào thế giới Hắc Diệu thu hoạch lớn nhất cũng chỉ là lĩnh vực Hắc Diệu một nghìn mét, kỉ lục này hoàn toàn đã bị Diệp Tinh phá vỡ.”

“Kỉ lục càng cao càng tốt, những thiên tài này có được cơ duyên trong thế giới Hắc Diệu càng lớn càng tốt.”

...

Rất nhiều cường giả đang theo dõi cuộc chiến, mang theo vẻ sửng sốt.

Cho dù ngạc nhiên về lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh, nhưng bọn họ lại vui mừng nhiều hơn, vũ trụ vốn là một vùng đất cơ duyên, có rất nhiều cơ duyên kì lạ.

Theo ánh mắt của họ mà nhìn, lĩnh vực Hắc Diệu này của Diệp Tinh chỉ là một cơ duyên rất bình thường.

“Xem kìa, Diệp Tinh sắp thắng rồi!”

...

Bên trong không gian, Diệp Tinh nhìn ngôi sao đã biến nhỏ rất nhiều, lúc này dao động mà ngôi sao nóng bỏng tỏa ra đã yếu đi nhiều.

“Hiệu quả không tệ.” Diệp Tinh mừng thầm.

Lần đầu tiên thúc giục bí thuật khống chế lĩnh vực Hắc Diệu, rõ ràng ngôi sao trước mắt đã chịu thiệt rất lớn.

Hắn còn chưa thông thạo việc khống chế lĩnh vực, nếu không, vừa nãy có thể ngôi sao đã bị giải quyết rồi.

“Thực lực của ngươi rất mạnh.” Ngôi sao nóng bỏng nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói, tiếng nói của nó tràn ngập sự nghiêm túc.

“Chiến đấu tới bây giờ, cũng là lúc kết thúc rồi.” Diệp Tinh cũng nhìn ngôi sao, trong mắt tản ra một tia sáng.

Vút! Vút! Vút!


Từng thanh trường kiếm bay lượn, toàn bộ đánh về phía ngôi sao.

“Đùng đùng đoàng!”

Vô số khí lưu trong không gian cuồn cuộn nổi lên, lửa lớn ngút trời, mà bên trong ngọn nửa này, rất nhiều trường kiếm đang bay lượn không ngừng.

Mười mấy giây sau, hơn chín trăm thanh trường kiếm bay tới trước người Diệp Tinh, mà ngôi sao đó lúc này đã biến mất.

Ong....

Dao động trong không gian lóe lên, sau đó bóng ngôi sao nóng bỏng lại ngưng tụ lần nữa.

“Chúc mừng ngươi, vượt qua tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên, nhận được hai cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên.”

Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.

Bình thường mà nói, sau mỗi lần xông lên một tầng Tháp Đăng Thiên sẽ nhận được một cơ hội truyền thừa, nếu biểu hiện kém, thậm chí xông qua hai tầng mới nhận được một lần.

Những người biểu hiện mạnh mẽ hoàn toàn có thể có được nhiều cơ hội hơn. Giống như lúc Hỗn Vũ mới tiến vào thành Thời Không xông Tháp Đăng Thiên năm lần, nhận được mười mấy cơ hội truyền thừa.

Giờ đây hai mươi năm trôi qua, Diệp Tinh vượt qua được tầng thứ sáu, cơ hội lập tức biến thành hai lần.

Ngôi sao nói xong, bên cạnh nó xuất hiện cánh cửa bước lên tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên.

“Tầng thứ bảy sao?”

Trong mát Diệp Tinh lóe lên một tia sáng, nhanh chóng bước vào trong.

...


“Vượt qua rồi.”

“Đơn giản hơn trong tưởng tượng một chút.”

“Không thể tin được, lúc Diệp Tinh tiến vào thành Thời Không thực lực rất bình thường, thậm chí còn không thể bì được với mấy người Vô Ngân, Lư Vân Đạt. Giờ đây hai mươi năm trôi qua, đã đạt được tới bước này, tốc độ tiến bộ này nhanh quá!”

“Đúng, tốc độ này hoàn toàn có thể sánh với Hỗn Vũ.”

“Lại là một thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện một người!”

...

Các tồn tại cường đại đang bàn tán, giọng nói khó trách khỏi có chút ngạc nhiên.

Tuổi thọ của bọn họ rất dài, từng gặp vô số thiên tài, nhưng tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh vẫn làm cho bọn họ cảm thấy chấn động.

“Thiên phú mạnh mẽ như vậy, nếu có một người thầy dạy bảo, chắc hẳn Diệp Tinh sẽ còn tiến bộ nhanh hơn.”

“Haha, Ma Luân, ngươi động lòng rồi?”

“Thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện ai mà không động lòng chứ?”

“Ta hoàn toàn nắm giữ Đạo Tắc Không Gian, Đạo Tắc Sinh Mệnh, cũng rất phù hợp chỉ bảo Diệp Tinh, Ma Luân, ngươi chỉ nắm giữ Đạo Tắc Sinh Mệnh hoàn chỉnh, không bằng để ta tới chỉ bảo Diệp Tinh?”

Bình Luận (0)
Comment