"Xem ra khí lưu màu xám trong đầu mình chưa đủ." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Thời gian mười năm, khí lưu màu xám trong đầu hắn đã tích lũy đến mức độ nhất định, nhưng rõ ràng là sao chép thiên phú đạo tắc vận mệnh của Vụ Tháp vẫn còn cách một khoảng.
"Diệp Tinh?" Nhìn thấy Diệp Tinh Vụ Tháp nghi ngờ, không biết hắn vào đây làm gì.
Hướng Vụ Tháp hơi gật đầu, Diệp Tinh không nói gì trực tiếp rơi khỏi nơi này.
Rời khỏi ngũ trọng thiên, Diệp Tinh lại nhanh chóng đi đến tam trọng thiên.
Có hai người thiên tài nắm giữ đạo tắc vận mệnh của thành Thời Không,một là Vụ Tháp của ngũ trọng thiên, một là Kim Mặc Tư của tam trọng thiên.
"Hy vọng Kim Mặc Tư có thể thành công!" Trong lòng Diệp Tinh âm thầm chờ mong.
Nếu không thể thành công, nhất định hắn còn phải chờ một khoảng thời gian.
Lần đầu tiên Diệp Tinh hy vọng thiên phú vận mệnh của Kim Mặc Tư yếu một chút, có thể cho hắn sao chép.
Sau khi thành công, đợi sau này khí lưu màu xám tăng lên,hắn lại có thể sao chép Vụ Tháp.
........
Khi Diệp Tinh đi đến Tam Trọng Thiên, lúc này trong thất trọng thiên, một người thanh niên dung mạo bình thường, tướng mạo giống như người trái đất, trên người có một đạo bí văn màu xanh đi đến.
Khuôn mặt anh ta lạnh lùng, giống như không có gì có thể khiến cho cảm xúc này dao động.
Hỗn Vũ, thiên tài bậc nhất của thành Thời Không.
Thành Thời Không thất trọng thiên, điều kiện tu luyện của thất trọng thiên là tốt nhất, nhưng số lượng thiên tài trong đó lại ít nhất, thậm chí thiên tài Đạo Tắc Cảnh chỉ có một người- Hỗn Vũ.
Nếu không đạt tới điều kiện nhất định, căn bản không thể tiến vào bên trong thất trọng thiên, hơn nữa điều kiện đào tạo bên trong cũng đã đạt đến trình độ khó thể tưởng tượng nổi!
“Chủ nhân, Diệp Tinh của lục trọng thiên từ thế giới Hắc Diệu đi ra, liên tục vượt qua tầng thứ năm và thứ sáu của Tháp Đăng Thiên đánh bại ảo ảnh đạo tắc được đạo chủ Lăng Hằng thu làm đệ tử." Trên đồng hồ anh ta một ảo ảnh xuất hiện, kể lại những chuyện đã xảy ra gần đây cho anh ta.
Xôn xao!
Nghe đến đó, bước chân của Hỗn Vũ lập tức dừng lại.
"Tầng thứ sáu?" Anh ta nhìn thông tin trên đồng hồ, trong mắt rõ ràng có một tia dao động
Anh ta nhớ rõ tên Diệp Tinh này, lúc trước Diệp Tinh vượt qua tầng thứ tư của Tháp Đăng Thiên còn khiến có anh ta hơi chú ý một chút.
Lúc trước anh ta đã ở tầng thứ bảy.
Hiện tại anh ta vẫn ở tầng thứ bảy như cũ,nhưng Diệp Tinh đã đến tầng thứ sáu.
"Tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh nhanh như vậy?" Sắc mặt Hỗn Vũ có chút thay đổi.
Trong người anh ta đột nhiên có một cảm giác bức bách truyền đến, thiên phú anh ta kinh người, cho đến bây giờ đều dẫn đầu ở khoảng cách xa, không có người nào có thể so được với anh ta, anh ta cũng cho rằng không có ai có thể làm đối thủ của mình.
Loại cảm giác bức bách này lần đầu tiên xuất hiện trên người anh ta.
"Đi!" Hỗn Vũ dừng một hồi, trực tiếp đi về phía trận truyền tống.
............
"Diệp Tinh, ngươi tới tìm Kim Mặc Tư?" Trong lúc Hỗn Vũ trở lại thất trọng thiên, lúc này người phụ trách tam trọng thiên nhìn thấy Diệp Tinh cười nói:" Kim Mặc Tư không ở đây, anh ta đi đến tháp Đăng Thiên bên kia."
"Đi tháp Đăng Thiên?".
Diệp Tinh gật gật đầu, nhanh chóng đi đến quảng trường lớn có tháp Đăng Thiên.
"Nhìn kìa, là Diệp Tinh!"
"Hắn lại đến đây! Chẳng lẽ hắn còn muốn xông vào tháp Đăng Thiên?"
"Không thể nào? Hiện tại hắn vượt qua tầng thứ sáu của tháp Đăng Thiên còn chưa tới một ngày."
"Không xông lên tháp Đăng Thiên, Diệp Tinh đến đây làm gì?"
Nhất thời ánh mắt của rất nhiều thiên tài đều nhìn về phía Diệp Tinh.
Trong những thiên tài này, có một người thanh niên tộc Viên Nhân, lông tỏa ra ánh vàng.
Anh ta chính là mục tiêu của Diệp Tinh.
Diệp Tinh đứng im lặng nhưng lúc này trong lòng hắn lại kích động.
Khi hắn lựa chọn Kim Mặc Tư, khí lưu màu xám vẫn yên tĩnh tồn tại, chậm rãi tăng lên nháy mắt bạo động.
Dường như tất cả khí lưu màu xám đều ngưng tụ lại một chỗ, hình thành một điểm nhỏ màu đen.
"Có thể sao chép!" Diệp Tinh trong lòng vui sướng.
"Chuyển hóa!"
Hắn kìm nén hưng phấn, không hề do dự, sau đó ý thức trực tiếp hạ mệnh lệnh.
Ầm!
Ngay lập tức đốm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi ý thức của hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán, tiếp đó biến mất
Sao chép vận mệnh thiên phú của Kim Mặc Tư, lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh tiêu hao gần như không còn.
"Cuối cùng cũng sao chép thành công!" Trong lòng Diệp Tinh kích động.
Sao chép thành công vận mệnh thiên phú, cuối cùng hắn có thể học phân thân thuật.
"Đi!"
Sau khi sao chép thành công, Diệp Tinh cũng không muốn nán lại chỗ này, dưới ánh mắt nghi ngờ của nhiều thiên tài, hắn chuẩn bị nhanh chóng rời đi.
Vù vù.
Bỗng nhiên trận truyền tống trên quảng trường dao động, theo sau là một người thanh niên với khuôn mặt bình thường, tướng mạo giống như người địa cầu, trên người có một bí văn màu lam đi ra.
"Hỗn Vũ?" Nhìn thấy người tới, Diệp Tinh cũng sửng sốt.
"Là Hỗn Vũ!"
"Hỗn Vũ cũng từ trong nhiệm vụ bí cảnh đi ra"
"Hai thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện một lần”
"Anh ta đến đây để chuẩn bị lên Tháp Đăng Thiên sao?"
...