Bùm! Bùm!
Ánh sáng nhấp nháy, bắn thẳng lên trời cao, chói mắt vô cùng, thậm chí ngay cả những người ở bên ngoài phủ Ba Quân cũng có thể nhìn thấy được sự thay đổi này.
“Đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Ba cây trụ Đan Văn! Ba cây trụ Đan Văn sản sinh ra những dao động rất lớn!”
“Người ta đồn rằng trước đây đạo chủ Ba Quân cũng khiến cho ba cây trụ Đan Văn biến đổi mạnh mẽ như thế, bây giờ sao lại xuất hiện cảnh tượng như thế này?”
“Có phải là một thiên tài luyện đan tuyệt thế đã xuất hiện không?”
Rất nhiều người đứng nhìn sự biến hóa này, trên mặt nhất thời đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ rất quen thuộc với trụ Đan Văn.
“Ba cây trụ Đan Văn biến hóa rồi! Chuyện này... Đây chẳng phải là chuyện đã xảy ra với gia chủ năm đó sao?”
Nhìn thấy sự thay đổi trước mắt, những người có phản ứng mãnh liệt nhất không thể nghi ngờ chính là tộc nhân gia tộc Ba Quân, lúc này cả bảy vị trưởng lão của tộc Ba Quân đã đứng hết lên.
Bùm! Bùm!
Khí thế dao động trên người họ tùy ý tản ra, không hề thu liễm một chút nào, có thể thấy lúc này người nào cũng vô cùng kích động.
“Chẳng lẽ gia tộc chúng ta lại xuất hiện thêm một thiên tài luyện đan cao cấp sao?” Bảy vị trưởng lão tràn ngập vẻ hưng phấn.
Trụ Đan Văn là vật truyền thừa của bọn họ. Từ cổ chí kim, chỉ có đạo chủ Ba Quân mới có thể làm cho ba cây trụ Đan Văn phát sinh những biến hóa lớn như vậy.
Bọn họ chờ đợi vô số năm, cuối cùng đã xuất hiện người thứ hai rồi!
“Là ai?” Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn xung quanh.
“Không ổn rồi!” Diệp Tinh biến sắc, sự biến đổi của trụ Đan Văn hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Hơn nữa, bên trong không gian này dường như có một làn sóng cường đại chuẩn bị tấn công hắn.
“Vậy thì bức tranh này có liên quan đến trụ Đan Văn? Nhưng mình không phải thành viên của gia tộc Ba Quân, mình cũng không tiến vào bên trong khu vực truyền thừa, gây ra động tĩnh lớn thế này nhất định sẽ bị người khác hoài nghi!” Diệp Tinh trầm ngâm.
Chỉ tiến vào khu vực đặc biệt mới có thể lĩnh ngộ được, nhưng Diệp Tinh lại không hề tiến vào. Nếu như thu hút sự chú ý của người khác thì chắc chắn ai cũng có thể đoán ra trên người hắn có thứ gì đó có thể gây ra sự biến hóa của trụ Đan Văn.
Người của bộ tộc Ba Quân nếu như chưa biết rõ thì chắc chắn sẽ không thả hắn đi.
Gia tộc Ba Quân đứng đầu đại đạo, đứng đầu thế giới, ai mà biết mọi chuyện sẽ phát triển đến bước nào chứ?
Tất cả mọi suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, mặc dù là lúc vô cùng căng thẳng nhưng Diệp Tinh vẫn rất bình tĩnh. Trong lúc trụ Đan Văn vẫn đang phát sinh biến hóa, hắn lập tức nghĩ đến một cách.
Hắn nhanh chóng tiếp xúc với một ý thức đang muốn tiến nhập vào không gian này.
Đạo ý thức kia trực tiếp tiến vào trong không gian, Diệp Tinh lập tức thu hồi ý thức của mình.
Làn sóng dao động muốn hướng về phía Diệp Tinh nhanh chóng dừng lại, sau đó hướng về ý thức kia.
Đó là ý thức của một cậu bé khoảng chừng mười tuổi, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Ý thức của cậu bé nhìn trụ Văn Đan, sau đó lập tức bị hút vào trong một không gian kỳ dị. Ngay sau đó, cậu bé nhìn thấy những hình ảnh và bức tranh. Bức tranh nhanh chóng in dấu trong đầu cậu bé, sau đó ý thức của cậu ta bị gạt ra khỏi không gian.
“Chính là chàng trai đó!”
“Trời ạ, có thể làm ba cây trụ Đan Văn biến hóa dữ dội tới mức này, há chẳng phải chàng trai đó có thể sánh với đạo chủ Ba Quân sao?”
Tất cả mọi người đều tập trung về một phía.
“Vũ Hoành!” Bóng dáng bảy trưởng lão loé lên một cái, một giây sau đã xuất hiện trước mặt Vũ Hoành. Ánh mắt bọn họ sáng rực lên, giống như bầy sói đói bảy ngày bỗng nhiên gặp được một con thỏ trắng.
“Vũ Hoành, ngươi vừa mới nhìn thấy gì trên trụ Đan Văn thế?”
Đại trưởng lão không nhịn được mà nhìn Vũ Hoành, gương mặt cứng nhắc cố nặn ra một nụ cười mà ông ta cho là ấm áp, ôn hòa hỏi. Gương mặt ông ta đầy nếp nhăn, cười còn xấu hơn khóc.
Vũ Hoành nhìn thấy nụ cười của đại trưởng lão thì không nhịn được mà run lên, cậu ta vội vàng nói: “Đại trưởng lão, vừa rồi ta tiến vào trong một không gian, trong đầu hiện lên một hình vẽ kỳ dị.”
“Giống hệt những lời gia chủ nói!” Bảy trưởng lão nghe được thì ai nấy cũng nở nụ cười tươi rói.
“Ta tuyên bố, sau này Vũ Hoành sẽ được đào tạo để trở thành thiên tài đệ nhất luyện đan của gia tộc chúng ta, tất cả tài nguyên sẽ được cung cấp vô thời hạn!” Sau khi xác nhận, đại trưởng lão tộc Ba Quân nhìn những người trong gia tộc mình, nhanh chóng tuyên bố.
Tất cả tộc nhân Ba Quân không có ý kiến gì, ánh mắt mọi người ngập tràn vẻ hâm mộ.
Bây giờ địa vị của Vũ Hoành trong gia tộc có thể sánh ngang với cái trưởng lão.
“Vâng, đại trưởng lão!” Tất cả mọi người cung kính gật đầu.
Đại trưởng lão nhìn về phía Vũ Hoành. Vừa nghĩ tới chuyện gia tộc xuất hiện một thiên tài luyện đan giống như đạo chủ Ba Quân thì đại trưởng lão lại không nhịn được kích động.
“Gia tộc Ba Quân sẽ càng ngày càng phát triển.
“Vị đó là ai thế? Tuổi còn nhỏ mà đã có thiên phú cường đại như vậy.”
“Không biết.”
“Ta cũng không biết.”
Mọi người lắc đầu, dường như ai cũng đang nhìn Vũ Hoành.
Diệp Tinh cũng nhìn cậu ta, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh ngạc.
“Thì ra là vậy, in dấu bức tranh trong đầu là có thiên phú cường đại.”
Trong đầu hắn bây giờ cũng đã in sâu lạc ấn kỳ dị kia.
“Nói như vậy thì chẳng khác nào nói là mình có thể khiến cho những người này có thiên phú luyện đan tương đương với đạo chủ Ba Quân à?” Diệp Tinh thầm nghĩ.
Đạo chủ Ba Quân có thiên phú luyện đan mạnh mẽ, còn hắn thì có thể chế tạo ra.