Chỉ trong vòng mười ngày mà Diệp Tinh đã lấy được mười mấy hộp bảo vật, anh ta lúc đầu còn khiếp sợ, nhưng đến hiện tại đã hoàn toàn chết lặng.
“Vận khí của ta từ khi nào lại kém như thế này cơ chứ?”
Ánh mắt Húc Hồn hiện lên vẻ nghi hoặc, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình.
Mười ngày rồi mà anh ta vẫn không thu hoạch được gì cả.
Phải biết là trong tay anh ta còn có cả chuột kim bảo trong truyền thuyết.
“Chẳng lẽ Diệp Tinh thực sự là con trai của may mắn sao?”
Dường như tất cả mọi may mắn của họ đều chạy tới hết bên người Diệp Tinh, mọi bảo vật đều chủ động xuất hiện trước mắt Diệp Tinh, bọn họ luôn luôn là người đi sau.
“Chít chít!” Chuột kim bảo kêu lên hai tiếng, ấm ức nằm gục trên bả vai Húc Hồn.
Mỗi lần nó phát hiện ra bảo vật đều bị Diệp Tinh lấy trước.
“Anh Diệp Tinh, anh lợi hại quá. Bây giờ em tuyên bố, tỉ số tìm bảo giữa anh và anh trai em đang là 14- 0.” Viên Viên hưng phấn nói.
Vừa rồi có hai hộp bảo vật xuất hiện cùng một lúc, thế là Diệp Tinh cho Viên Viên một hộp, cô bé có được một loại quả quý.
Nghe được giọng nói của em gái mình, Húc Hồn lập tức đen mặt lại.
Anh ta nhìn em gái mình, không nhịn được lệ rơi đầy mặt, em gái đã không còn là em gái mình nữa rồi.
Diệp Tinh cũng không để ý đến mấy người này, hắn tươi cười cất bảo vật vào trong nhẫn không gian.
“Tản ra dao động?” Diệp Tinh kiểm tra một chút.
Những hộp bảo vật này dường như đều tản ra dao động không gian, dao động sinh mệnh, ngoài ra còn có cả dao động vận mệnh... tất cả những hộp bảo vật đều được hắn mở ra hết, vô cùng kỳ lạ.
Giống như là những hộp bảo vật này được chuẩn bị đặc biệt cho hắn vậy.
“Diệp Tinh, nếu như ngươi mở ra được bảo vật mà ngươi không cần thì có thể nói cho ta biết, ta sẵn sàng đổi lấy bằng mọi giá.” Húc Hồn đứng cách đó không xa, sắc mặt đã khôi phục lại như bình thường. Anh ta nhìn Diệp Tinh, trịnh trọng nói.
Anh ta là thiên tài đỉnh cấp của gia tộc Hư Mạc, trên người cũng có không ít bảo vật.
Phải biết rằng, hắn không những nắm giữ đạo tắc hắc ám mà còn có cả thiên phú đạo tắc quang minh, tương lai hoàn toàn có hi vọng đạt tới Đạo chủ cảnh! Là người được gia tộc Hư Mạc vô cùng coi trọng.
Thành Thời Không đào tạo vô số thiên tài, tài nguyên mà Diệp Tinh lấy được tính ra cũng không thể bằng Húc Hồn.
“Được.” Diệp Tinh gật đầu cười.
Trước kia hắn cũng đã từng trao đổi bảo vật với Húc Hồn.
Có những bảo vật hắn không cần, nhưng lại có tác dụng với Húc Hồn, trên người Húc Hồn cũng có không ít bảo vật mà hắn cần.
Trong lòng khẽ động, dao động Sinh mệnh toát ra, tiến vào trong không gian giới tử.
Phân thân đạo tắc của Diệp Tinh trực tiếp tản ra đạo tắc không gian, tiếp xúc với chiếc hộp.
Từng hình vẽ kỳ dị lại bắt đầu xuất hiện, ý thức của phân thân đạo tắc của Diệp Tinh nhanh chóng chìm vào trong đó, lập tức phá giải.
“Két.”
Ba phút sau, một hình vẽ hoàn hảo xuất hiện. Sau khi hình vẽ này hiện ra, những bí văn kỳ dị trên chiếc hộp đều biến mất hết.
Diệp Tinh không lãng phí thời gian, nhanh chóng mở ra.
Lúc trước hắn còn âm thầm mong đợi, nhưng khi số lượng hộp bảo vật ngày càng nhiều lên thì hắn mở ra cũng chỉ nhìn theo thói quen mà thôi.
Chiếc hộp mở ra, một quả màu trắng xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Bên trên quả màu trắng này có những đường viền vặn vẹo, tổng cộng có mười đường viền, phía trên nó còn tản ra những dao động vô cùng mãnh liệt.
“Đây là...”
Diệp Tinh nhìn loại quả trước mặt, đầu tiên là sửng sốt một chút, dường như không thể tin vào mắt mình. Ngay sau đó, trong mắt hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc và sung sướng!
“Quả duyên thọ! Đây chính là quả duyên thọ!”
Quả duyên thọ, màu trắng, ẩn chứa lực sinh mệnh dồi dào, bên trên vỏ là mười đường vân, phân thành mười múi, mỗi múi có thể gia tăng mười ngàn năm tuổi thọ, nếu ăn hết thì có thể gia tăng một trăm ngàn năm tuổi thọ!
Hàng loạt thông tin xuất hiện trong đầu Diệp Tinh, thứ quả trước mắt này giống hệt như những ghi chép về quả duyên thọ!
Quả duyên thọ mơ ước bao lâu đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Diệp Tinh không chút do dự, nhanh chóng thu vào bên trong không gian thuộc tính bảo vật.
“Ha ha, không ngờ mình thực sự tìm được quả duyên thọ!” Nhìn quả duyên thọ nằm yên lặng trong không gian thuộc tính bảo vật, trong lòng Diệp Tinh kích động vô cùng.
Quả duyên thọ này có thể tăng tuổi thọ của cha mẹ hắn lên mấy chục ngàn năm, vậy thì trong chục ngàn năm này hắn hoàn toàn có thể đi tìm những phương pháp khác để tiếp tục kéo dài tuổi thọ của cha mẹ.
Diệp Tinh không sợ không có cách, hắn chỉ sợ mình không có nhiều thời gian để giải quyết vấn đề tuổi thọ của cha mẹ.
Dù sao thì tới khi tuổi thọ đến hạn thì cha mẹ hắn sẽ không còn tồn tại được nữa.
Có khí lưu màu xám ở đây, thiên phú tu luyện của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, thực lực cũng càng ngày càng tăng! Dựa vào khí lưu màu xám, Diệp Tinh nắm chắc tương lai mình nhất định sẽ trở thành Đại đạo chi chủ!
“Tiếp tục tìm, nói không chừng mình có thể tìm được thêm quả nữa!” Diệp Tinh vô cùng mong đợi.
Vút! Vút!
Nhóm người Diệp Tinh nhanh chóng đi xuyên qua luồng khí lưu màu đen.
“Diệp Tinh, đi qua đoạn đường kia sẽ tiến vào nội bộ của Bất tử giới.” Đi được một đoạn, Mặc Uyên nói.
“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn về phía vực sâu không thấy đáy.
Lúc này, lục hấp dẫn trên người hắn càng lúc càng mãnh liệt, đến cả từng tế bào trong thân thể cũng đang sôi trào.
“Rốt cuộc là thứ gì đã hấp dẫn mình?” Diệp Tinh trầm ngâm.
Vực sâu hắc ám nhất định có thứ gì đó!
Trong phạm vi của bọn họ có một người đàn ông trung niên xuất hiện, người này trên mặt đầy là lân giáp màu đen.