Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 905

Tùy theo lĩnh ngộ không ngừng, hai đại bí thuật này của Diệp Tinh cũng tiến bộ cực lớn

Có điều, kiếm trận Vạn Huyền lúc này vẫn yếu hơn rất nhiều.

Oành!

Cùng một khoảng thời gian, một lĩnh vực lấy Diệp Tinh làm trung tâm, bắt đầu nhanh chóng khuếch tán, dưới lĩnh vực này, kiếm khí của người đàn ông áo đen nhanh chóng giảm mạnh, mà kiếm trận Vạn Huyền của Diệp Tinh nhanh chóng tăng mạnh!

“Lĩnh vực Hắc Diệu, đây là lĩnh vực Hắc Diệu?”

“Không thể tin được, lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh còn sinh ra tác dụng cực lớn với thực lực?”

Các đại đạo chi chủ cảm thấy kinh ngạc.

Phải biết, một vài lá bài tẩy tu luyện trước đó, đợi tới sau này tu luyện, tác dụng càng ngày càng nhỏ.

Lĩnh vực Hắc Diệu sinh ra vì Hắc Diệu Thạch, mà trên người Diệp Tinh có lượng lớn Hắc Diệu Thạch, thậm chí trong máu huyết màu đen đó có công pháp tu luyện lĩnh vực Hắc Diệu, tự nhiên lĩnh vực sẽ rất mạnh.

Sau khi phóng thích ra lĩnh vực Hắc Diệu, thực lực của Diệp Tinh cơ bản ngang với người đàn ông áo đen.

“Bí thuật Tinh Thần!” Diệp Tinh khẽ quát một tiếng.

Oành!


Nháy mắt, thực lực của hắn lần nữa tăng mạnh!

Bí thuật Tinh Thần, là bí thuật khuyết thiếu mà Diệp Tinh lấy được trong bí cảnh Không Nguyên, ở Đạo Tắc Cảnh thậm chí có thể khiến cho thực lực của hắn tăng lên gấp mười lần, cho dù hiện giờ thúc giục, thực lực của hắn cũng tăng trưởng rất mạnh.

Sinh Nguyên Thuật! Không Gian Thuật! Lĩnh vực Hắc Diệu! Bí thuật Tinh Thần!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Tinh thúc giục toàn bộ, thực lực của hắn xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Vút! Vút! Vút!

Gần hai mươi nghìn thanh kiếm này không ngừng huy động, không ngừng chém trong không gian, cho dù là kiếm khí của người đàn ông mặc đồ đen, đều bị cắt thành mảnh vỡ.

“Cái gì?” sắc mặt người đàn ông áo đen bỗng nhiên thay đổi.

Ông ta hừ lạnh một tiếng, tiếp tục ngăn chặn công kích, nhưng trên người ông ta dần dần xuất hiện vết thương.

“Vậy mà Diệp Tinh lại chiếm thế thượng phong!”

“Cậu ta thật sự có thể xông qua tầng thứ mười bảy Tháp Đăng Thiên.”

Rất nhiều đại đạo chi chủ nhìn cuộc chiến trong không gian, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Mặc dù trong thời gian trăm triệu năm có tám mươi mấy thiên tài có vượt qua, nhưng thời gian bọn họ tu luyện hơn Diệp Tinh gấp một trăm lần! Nếu như thật sự cho Diệp Tinh thời gian mười nghìn năm, chỉ cần nghĩ thôi đã biết Diệp Tinh có thể đạt tới trình độ nào.

“Có điều đại khái giới hạn của Diệp Tinh là tầng thứ mười bảy này.”

“Phải, thực lực của sinh mệnh tầng thứ mười tám lại tăng mạnh, Diệp Tinh tiến vào chắc hẳn sẽ bị miểu sát.”

“Thời gian trăm triệu năm, chỉ có một cường giả Hư Không Cảnh có thể vượt qua được tầng thứ mười tám Tháp Đăng Thiên.”

Bọn họ nhìn biểu hiện của Diệp Tinh, không ngừng thảo luận.

Rõ ràng thực lực hiện giờ của Diệp Tinh đã thúc giục tới cực hạn, Đạo Tắc Sinh Mệnh, Đạo Tắc Không Gian, Đạo Tắc Vận Mệnh,... các lá bài tẩy đều được thi triển ra.

Cho dù như vậy, bọn họ vẫn cảm thấy không thể tin được.

Tầng thứ mười bảy, trong lịch sử của nhân tộc rất nhiều thiên tài Hư Không Cảnh xông qua, cho dù trăm triệu năm này có gần trăm người vượt qua, nhưng những người đó đã tu luyện được hơn mười nghìn năm, thời gian tu luyện của Diệp Tinh với bọn họ cách biệt rất nhiều.

Ai mà không biết, tốn càng ít thời gian, tự nhiên thiên phú càng đáng sợ.

“Kết thúc đi!”


Trong không gian, chiến đấu mấy phút, trên người đàn ông đó xuất hiện rất nhiều vết thương.

Sắc mặt Diệp Tinh lạnh lùng tay phải vung lên, trường kiếm lập tức bao phủ người đàn ông áo đen.

“Tầng tiếp theo!”

Chỉ một lát sau, cửa lên tầng thứ mười tám xuất hiện, Diệp Tinh lập tức tiến vào trong đó.

...

Mà lúc này trên quảng trường khổng lồ, mọi người đều đang nhìn bảng xếp hạng thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Vượt qua tầng thứ mười bảy rồi?”

“Sao có thể? Ta tra một chút, tất cả những thiên tài Hư Không Cảnh của nhân tộc trong trăm triệu năm qua cộng lại mới chỉ có tám mươi mấy người vượt qua được, cho dù thiên phú của Diệp Tinh mạnh mẽ, nhưng thời gian cách biệt bọn họ lớn như vậy, sao có thể thật sự vượt qua được?”

“Đây là tốc độ tu luyện gì?”

Các thiên tài trên quảng trường nhìn thứ hạng của Diệp Tinh trên bảng xếp hạng, quả thực không dám tin vào những gì mà mình đang nhìn thấy.

...

Tầng thứ mười tám Tháp Đăng Thiên, bóng Diệp Tinh xuất hiện.

Trong không gian, một sinh vật khổng lồ trông giống vượn và khỉ đứng đó, sinh vật này toàn thân tản ra sát khí kinh người, thân thể cao tới cả trăm mét, trông giống như một ngọn núi, khó mà lay chuyển.

So sánh một chút, rõ ràng khí thế dao động của sinh mệnh này mạnh hơn sinh mệnh ở tầng thứ mười bảy rất nhiều lần!


“Đã rất lâu không có thiên tài Hư Không Cảnh tới đây.” Vượn khỉ khổng lồ nhìn Diệp Tinh, tiếng ông ta vang lên, không ngừng quanh quẩn trong không gian, giống như sấm sét.

Tính ra thì, trong trăm triệu năm chỉ có gần trăm thiên tài có thể vượt qua tầng thứ mười bảy, trong vòng một triệu năm có một vị, chỉ có thiên tài vượt qua rồi mới tới đây.

Thiên tài Hư Không Cảnh tất nhiên vượn khỉ khổng lồ rất ít khi thấy.

“Chỉ có điều trăm triệu năm chỉ có một người vượt qua tầng này, không có thực lực thì nhận thua đi, ta sẽ không nương tay chút nào đâu.”

Trong không gian, giọng nói vang vọng như sấm quanh quẩn.

Sắc mặt Diệp Tinh lạnh lùng, lần này hắn không huy động kiếm trận, mà trong tay lại xuất hiện một thanh trường kiếm.

“Diệp Tinh không sử dụng kiếm trận Vạn Huyền nữa?”

“Đoán chừng cậu ta cũng biết bản thân sử dụng cũng không có tác dụng gì.”

“Không biết cửa này Diệp Tinh có thể kiên trì được mấy giây?”

“Mặc dù bây giờ không vượt qua được, nhưng với tiềm lực của Diệp Tinh, tương lai chắc chắn có thể vượt qua.”

“Chỉ trong thời gian một trăm năm đã có thể xông qua được tầng thứ mười bảy Tháp Đăng Thiên, đợi mười nghìn năm sau, thậm chí hắn có thể xông qua được tầng thứ mười chín Tháp Đăng Thiên!”

Các đại đạo chi chủ xem chiến đấu, nhưng nháy mắt trên mặt bọn họ lại lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bình Luận (0)
Comment