“Ừm, bảo vật đó yên tĩnh đợi ở một nơi, ta muốn đợi tới lúc ngươi đi tới đó sau đó lấy bảo vật ấy.” Tiểu Hắc bất đắc dĩ nói.
“Đáng tiếc tên nhóc ngươi càng ngày càng xảo quyệt, không dễ lừa nữa.”
Tiểu Hắc hít thở sâu một hơi, chàng trai người trái đấy lúc đó đơn thuần biết bao nhiêu, sao ngày càng trở nên xấu xa như vậy.
Nghe vậy, lòng Diệp Tinh bất đắc dĩ: “Ngươi như vậy gọi là lừa gạt? Đoán chừng cũng chỉ có tên ngốc mới bị ngươi lừa thôi.”
Lẩm bẩm trong lòng, Diệp Tinh lại cười nghe, nói: “Vậy được, chúng ta tới đảo Hỏa Vân.”
Hắn rất hứng thú với bảo vật mà Tiểu Hắc cảm ứng được.
“Nói rồi đó nhé, tìm được bảo vật chúng ta chia năm năm, ai cũng không chiếm được lợi của ai!” Tiểu Hắc vội vàng nói.
“Được!” Diệp Tinh cười, lắc đầu.
Xem ra bảo vật đó khiến cho Tiểu Hắc rất động lòng.
“Đi thôi! Bảo vật nơi này, chỉ có thể đợi Võ Hồn xuất quan rồi lại nghĩ cách!”
Ánh mắt Diệp Tinh liếc về phía Võ Hồn đang bế quan, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.
...
Đảo Hỏa Vân, chỉ có một màu đỏ, trên đó đều là các dãy núi, rất ít khu vực bằng phẳng. Phía các dãy núi có rất nhiều nơi có sương mù tản ra, cũng là màu đỏ, giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt.
Mà vị trí phía trên của hòn đảo, dường như đều là mây bao phủ, giống như vẩy cá, rất kỳ lạ.
Tên của đảo Hỏa Vân được sinh ra từ đó.
Trên một dãy núi khổng lồ lúc này, có rất nhiều người đang đi tuần, nhưng nhiều hơn là người đang đào núi.
Dãy núi Linh Vũ, chính là thế lực trong tam đại thế lực mà Mặc Đồng tạo nên trên đảo Hỏa Vân, mà Mặc Đồng là một cường giả cực hạn Chân Linh Cảnh!
Vực Tử Hải có quy tắc, cấm cường giả Bất Tử Cảnh ra tay với cực hạn Chân Linh Cảnh! Vậy nên bọn họ có thể an tâm mà tồn tại.
Dù sao mỗi một cường giả cực hạn Chân Linh Cảnh, nói không chừng lúc nào đó có thể đột phá được bình cảnh, trở thành cường giả Bất Tử Cảnh thật sự.
Đối với những người này, thế lực lớn của yêu tộc cấm không được tàn sát. Tất nhiên, giữa Chân Linh Cảnh và Chân Linh Cảnh, có thể chiến đấu với nhau.
“Chúc mừng thủ lĩnh, lần này có thể chiếm được núi khoáng Vô Ngu dễ như trở bàn tay.”
“Có núi khoảng Vô Ngu, thế lực dãy núi Linh Vũ của chúng ta chắc chắn sẽ có thể nhanh chóng khuếch trương!”
Lúc này, trong một cửa động của một dãy núi, trên mặt mọi người tràn ngập vẻ vui mừng, bọn họ chúng mừng một yêu tộc bên trên.
“Haha, Âm Cưu và Tinh Cô còn muốn chiến đấu với ta? Bàn về thực lực có thể ta không bằng bọn họ, nhưng bàn về trí tuệ ta bỏ xa họ cả một con phố.” Yêu thú rắn cười, nói.
Trong mắt ông ta lóe lên một tia sáng.
“Sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ thống nhất đảo Hỏa Vân này!”
Thống nhất đảo Hỏa Vân, là mục tiêu lớn nhất của ông ta trong giai đoạn này.
“Thủ lĩnh chắc chắn sẽ thành công!”
“Có núi khoáng Vô Ngu này, chắc chắn sẽ thu hút được cường giả Chân Linh Cảnh mới gia nhập, thế lực của chúng ta cũng sẽ càng ngày càng mạnh!”
Đám yêu tộc bên dưới không ngừng chúc mừng.
“Báo!”
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên bên ngoài có một giọng nói vội vàng vang lên, sau đó một cái bóng nhanh chóng bay ra.
“Có chuyện gì?” Mặc Đồng nhíu mày nhìn xuống bên dưới, nói.
Người tới báo cáo tin tức là một Chân Linh Cảnh sơ kỳ của dãy núi Linh Vũ bọn họ.
“Thủ Lĩnh, bên ngoài có một cường giả Chân Linh Cảnh tới, nói rằng muốn giải tán thế lực dãy núi Linh Vũ chúng ta.” Người này vội vàng nói.
“Lá gan to quá! Chỉ là một Chân Linh Cảnh mà dám tới đây làm càn!”
“Đoán chừng chưa biết thực lực thật sự của dãy núi Linh Vũ chúng ta!”
Lời vừa nói xong, mọi người lập tức nổi giận.
“Hừ! Vậy mà dám tới chỗ của ta làm càn!” sắc mặt Mặc Đồng vô cùng âm u.
Có điều ông ta không phải là người xúc động, dám một mình tới nơi này, có hai nguyên nhân.
Một là lần đầu tới nơi này, không rõ thực lực của dãy núi Linh Vũ bọn họ.
Hai là thật sự có thực lực.
“Đi, chúng ta đi xem một chút.” Mặc Đồng trầm giọng nói.
Cho dù là nguyên nhân nào, ông ta nhất định phải tìm hiểu một chút.
Vút! Vút! Vút!
Mọi người nhanh chóng bay đi, bay chẳng bao xa bọn họ đã nhìn thấy một yêu thứ dữ tợn đứng trên không trung.
Lúc này còn có rất nhiều yêu thú bao vây, thậm chí trên mặt đất đã có mười mấy thi thể!
Trong mắt đám yêu thú bao vây Diệp Tinh rõ ràng có sự sợ hãi, không dám tiến lên.
Oành! Oành! Oành!
Đám người Mặc Đồng tới, bay lên không trung.
Tổng cộng có mười một tên, tất cả đều là Chân Linh Cảnh, cứ giằng co với một mình Diệp Tinh như vậy!
Những Chân Linh Cảnh này những người có thực lực mạnh nhất dãy núi Linh Vũ.
“Xuất hiện rồi?” Diệp Tinh đứng trên không trung, nhìn những yêu thú không hề che giấu khí tức trên người chút nào trước mặt.
“Các hạ là ai? Tại sao bỗng nhiên ra tay với dãy núi Linh Vũ ta?” vào lúc Diệp Tinh nhìn mọi người, Mặc Đồng cũng tiến lên, nhìn khuôn mặt âm lãnh của Diệp Tinh.
Ông ta không ra tay ngay, bởi vì ông ta cảm nhận được Diệp Tinh cũng đang ở cực hạn Chân Linh Cảnh.
Nghe vậy, Diệp Tinh cười nhẹ, nói: “Ngươi là thủ lĩnh Mặc Đồng của dãy núi Linh Vũ? Mục đích ta tới nơi này rất đơn giản, dãy núi Linh Vũ của ngươi do ta cai quản!”
Hắn chỉ xuống dãy núi bên dưới.
Bảo vật mà Tiểu Hắc cảm nhận được ở dãy núi Linh Vũ bên dưới.