Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 100 - Chương 98: Linh Huyền Thảo Trưởng Thành Rồi

Chưa xác định
Chương 98: Linh Huyền Thảo trưởng thành rồi

Suy nghĩ một chút, Chu Vũ Huyên tò mò nói: "Vậy Diệp Tinh ở trường biểu hiện như thế nào?"

"Biểu hiện rất khiêm tốn, trước đó còn nghỉ học một thời gian." Chu Lãnh Huyên suy nghĩ một chút nói.

Diệp Tinh tuy rằng bộ dạng rất đẹp trai, nhưng ở lớp quả thật rất khiêm tốn, không có một lần làm chuyện nổi bật, nếu diện mạo bình thường một chút, phỏng chừng Diệp Tinh ở trong lớp chính là người tàng hình.

Chu Vũ Huyên nghe em gái mình nói một hồi, ánh mắt cô chuyển động một chút, bỗng nhiên hỏi: " Diệp Tinh kia đối với nữ sinh cảm giác như thế nào?"

"Đối với nữ sinh?" Chu Lãnh Huyên sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: "Diệp Tinh đối với nữ sinh tựa hồ đều rất bình thản, trên mặt không có bao nhiêu tươi cười."

"Quả nhiên là vậy." Nghe vậy, Chu Vũ Huyên cười nói: "Diệp Tinh kia chính là một tên không hề có hứng thú với nữ sinh."

Nhớ tới thái độ của Diệp Tinh đối với cô, trong lòng cô rất bất mãn.

Nghi hoặc nhìn thoáng qua chị gái mình, Chu Lãnh Huyên lắc đầu nói: "Chị, chị sai rồi, Diệp Tinh có bạn gái, cô gái kia tên là Lâm Tiểu Ngư, bọn họ ở thời trung học đã xác định quan hệ. Diệp Tinh đối với những người khác lãnh đạm, nhưng đối với Lâm Tiểu Ngư đặc biệt tốt.”

- Nhớ tới chuyện trước kia, Diệp Tinh đối với các nữ sinh khác đều không nói lời nào, nhưng đối với loại tình cảm với Lâm Tiểu Ngư, trong mắt thập phần ôn nhu chiều chuộng, các cô đều có thể nhìn ra.

"Có bạn gái rồi?" Chu Vũ Huyên sửng sốt, biết được tin tức này, trong lòng cô ta tự nhiên có một tia cảm giác không thoải mái.

"Chị, chị làm sao vậy?" Thấy chị gái mình lập tức ngây ngẩn cả người, Chu Lãnh Huyên nghi hoặc hỏi.

"Không có việc gì." Chu Vũ Huyên lắc đầu, cô đứng dậy nói: "Không nói nữa, Lãnh Huyên, em trở về còn chưa gặp chú hai, hiện tại đi xem một chút."

......

Diệp Tinh không biết Chu Lãnh Huyên đã biết một ít tin tức của hắn, nhưng mà cho dù biết, hắn cũng không sao cả.

Thời gian không ngừng trôi qua, thời gian tiếp theo Diệp Tinh phi thường bận rộn, đi công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên, tu luyện, đi học, bồi Lâm Tiểu Ngư, học lái xe.

Lúc này Diệp Tinh môn thứ ba đã chấm dứt, môn thứ tư chỉ cần dành ra thời gian đi thi một chút là được.

Trong lớp đại học Thượng Hải, cả lớp ồn ào, bây giờ là thời gian tan học. Ban quản lý đang lớn tiếng tuyên bố một số chuyện trên bục giảng, mà ở phía sau lớp, Diệp Tinh ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngư.

"Diệp Tinh, lần trước anh trốn học bị điểm danh, giảng viên kia biết em nên em cũng không dám giúp anh đáp." Lâm Tiểu Ngư nhỏ giọng nói.

"Không có việc gì." Diệp Tinh cười cười, có đôi khi công việc bận rộn, hắn không đến trường.

"Điểm danh nhiều hơn sẽ bị đình chỉ đó." Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh.

"Anh là ai chứ?" Ngay cả khi tín chỉ trong lớp học bị trừ hết anh cũng có thể kiểm tra ra điểm cao.” Diệp Tinh cười nói.

"Khoác lác." Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói: "Để em xem da mặt anh làm sao lại dày như vậy?"

Cách đó không xa, một đạo ánh mắt lại đang nhìn nơi này, chính là ánh mắt của Chu Lãnh Huyên.

Từ khi ở chỗ chị gái mình biết được tin tức của Diệp Tinh, Chu Lãnh Huyên khẳng định không có khả năng giống như không có chuyện gì sảy ra. Nhìn Diệp Tinh ở trong lớp, tựa hồ vô danh, ai lại có thể liên hệ với thần y có thể trị ung thư giai đoạn cuối, hai mươi mấy ngày kiếm được hơn trăm triệu nhân dân tệ chứ.

- Lãnh Huyên, sao cậu luôn hướng Tiểu Ngư mà nhìn vậy? Bên cạnh, Hạ Lâm tò mò hỏi.

"Không có việc gì." Chu Lãnh Huyên thu hồi ánh mắt, lắc đầu.

Hạ Lâm nhìn Chu Lãnh Huyên, cảm thấy có chút kỳ quái.

Ánh mắt của cô ta cũng nhìn về phía Diệp Tinh. Vừa mới phát hiện cửa hàng thú cưng của Diệp Tinh, trong lòng cô rung động, cảm thấy rất xấu hổ, hiện tại thời gian dài trôi qua như vậy, tâm tính của cô cũng khôi phục không ít.

Giá trị ngàn vạn, tuy rằng rất cao, nhưng mà ở Thượng Hải này vẫn có rất nhiều.

Hơn nữa cửa hàng nhà bạn trai Thạch Lỗi của cô nghênh đón mấy đơn hàng làm ăn lớn, thoáng cái kiếm được gần trăm vạn, cho nên cô cảm giác mình đã lấy được mặt trở lại.

Cửa hàng vẹt đôi khi kinh doanh tốt thôi, còn hầu hết làm ăn bình thường không đáng nhắc tới.

......

Thời gian tiếp tục trôi qua, chuyện thi lái xe Diệp Tinh dễ dàng thông qua, chỉ chờ nhận bằng lái xe, mà lúc này làm Diệp Tinh kinh hỉ nhất chính là, ba mươi gốc Linh Huyền Thảo hắn mua được ở trong tay Đàm Nguyên Nguyên rốt cục cũng có một gốc trưởng thành!

Trong gian phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trong tay hắn nắm một gốc thảo dược xanh, tím đan xen, từng cỗ linh lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.

Hơn một tháng trôi qua, máu của Diệp Tinh đã rèn luyện được gần một nửa, tốc độ tu luyện cũng không tính là nhanh.

Linh lực đi qua hạt giống linh lực ở trái tim, sau đó đi vào máu.

Dần dần, thảo dược trong tay Diệp Tinh trở nên khô héo, hóa thành bột phấn bay xuống.

"Có Linh Huyền Thảo tu luyện quả nhiên nhanh hơn rất nhiều." Diệp Tinh đứng lên, cảm thụ một chút lực lượng của mình, trên mặt tràn đầy tươi cười.

Nếu là trước đây hắn muốn hoàn thành luyện máu ít nhất còn cần hai tháng thời gian, nhưng hiện tại không cần nữa rồi.

Một gốc cây Linh Huyền Thảo tương đương với hắn thoáng cái tu luyện năm ngày, ba mươi gốc linh huyền thảo, có thể để cho hắn thêm bốn tháng thời gian tu luyện! Những thời gian này là vô cùng quý giá đối với hắn.

Bình Luận (0)
Comment