Mọi người không ngừng cáo từ rời đi, rất nhanh trong biệt thự Diệp gia lại khôi phục bình tĩnh.
"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư cười đi tới.
"Tiểu Lân rốt cục thành thân rồi." Diệp Tinh hơi thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian đã trôi qua nhiều năm như vậy, người trái đất điên cuồng sinh sôi nảy nở.
Hiện tại người trên trái đất so với bất kỳ một tinh cầu nào trong vũ trụ, đều vô cùng thưa thớt nên đương nhiên phải nhanh chóng khuếch trương nhân khẩu.
Coi như là toàn bộ nhân số Diệp gia đều rất nhiều, giống như nhà Diệp Phong đều sinh sôi nảy nở rất nhiều đời, người nhất mạch của bọn họ lại rất ít.
"Đúng vậy, chúng ta cũng có thể yên lòng." Lâm Tiểu Ngư cũng cười nói.
Trong mắt cô mang theo vẻ thỏa mãn, đứng ở chỗ này nhìn về phía bầu trời vô cùng xanh thẳm.
Cuộc sống là một trăm năm, bây giờ đã trôi qua hơn hai trăm năm.
Và bây giờ tất cả mọi thứ là những gì cô mơ ước.
......
- Oanh! Oanh!
Đây là một mảnh đất bằng phẳng thật lớn, mấy vị cường giả đang điên cuồng chiến đấu chém giết.
- Nhân tộc Trần Ngân, chạy đi đâu? Mấy cường giả dị tộc phía sau điên cuồng nói.
- Yêu tộc Lang Mặc, Linh tộc Hãm Tuyền Lĩnh, tốc độ của các ngươi quá chậm, tốc độ như vậy còn muốn bắt được ta?
Một vị thanh niên mặc áo giáp màu đen, sau lưng có một đôi cánh chim thật lớn nhanh chóng bay.
"Đáng chết, thực lực của nhân tộc Trần Ngân bình thường, nhưng tốc độ quá nhanh."
"Tốc độ vốn là thiên phú bản thân của anh ta."
"Trần Ngân, ta thề một ngày nào đó sẽ bắt được ngươi, để cho ngươi vĩnh viễn chịu khổ!"
Từng cường giả dị tộc điên cuồng nói.
"Ha ha, nói to ai mà không nói được?" Trần Ngân trong cười to nói, trong lời nói rõ ràng có một tia khinh thường: "Không nói nữa, trận chiến hôm nay liền dừng lại ở đây đi."
Thân ảnh anh ta lướt qua, nhanh chóng bay về phía xa xa.
- Có bản lĩnh đừng trốn!
Những dị tộc này rống giận.
Xoẹt...
Đúng lúc này, bỗng nhiên trong hư không từng cỗ dao động kỳ dị xuất hiện, sau đó ở trong hư không tạo thành một cánh cửa kì dị, những cánh cửa này chớp động các loại ánh sáng, trên mỗi cánh cửa còn có một vòng xoáy nhỏ, nhìn qua cực kỳ cổ quái.
"Đây là?"
Nhìn thấy hư không bỗng nhiên phát sinh biến hóa, trong mắt tất cả đám người Trần Ngân, Lang Mặc đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Thế giới ảo? Thế giới ảo mở ra!"
“Ha ha, lần này có vô số cường giả sắp tới nơi này. ”
Sau khi khiếp sợ, trong mắt tất cả những cường giả này đều lộ ra vẻ kích động.
Không chỉ có bọn họ, lúc này các cường giả khác trong khu vực khổng lồ này cũng phát hiện biến hóa trên bầu trời, mừng như điên.
"Thế giới ảo xuất hiện cánh cửa rồi, mười năm sau có thể tiến vào trong đó."
“Không nghĩ tới ta có thể gặp được, ta nhất định có thể ở trong đó đạt được cơ duyên thật lớn!
Cơ hồ cường giả biết tin tức về thế giới ảo đều vui sướng nói.
......
Vị diện Thiên Lan, Thiên Hà, trái đất.
"Tiểu Vinh, Tiểu Dĩnh." Diệp Tinh đi tới, nhìn hai đứa bé đang đi trên mặt đất.
Hai đứa nhỏ này nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt sáng ngời, lập tức ùng ục bò tới, sau đó nhanh chóng bò lên trên đùi Diệp Tinh.
"Ông nội..."
Vừa bò, trong miệng chúng còn không ngừng hô to.
"Ha ha." Diệp Tinh ôm lấy hai đứa trẻ phấn điêu ngọc mài này, trong mắt tràn đầy vẻ sủng nịch.
Đây chính là con của Diệp Lân và Tử Tuyền, một đôi song sinh.
Thời gian đã được vài năm.
"Ông nội, cháu nghe người khác nói ông là người lợi hại nhất vị diện Thiên Lan." Cậu bé nhìn Diệp Tinh, tò mò hỏi.
"Đương nhiên rồi." Diệp Tinh vẻ mặt tự hào nói.
"Cháu còn nghe nói có rất nhiều vị diện, những vị diện khác cũng đều có người lợi hại nhất." Cậu bé chuyển động ánh mắt nhìn Diệp Tinh.
Diệp Tinh cười cười, gật đầu nói: "Mỗi nơi đều có người lợi hại nhất."
"Vậy những người lợi hại nhất khác so với ông nội thì ai lợi hại hơn?" Nghe Diệp Tinh nói như vậy, cậu bé truy hỏi.
"Ngu ngốc, đương nhiên là ông nội ta lợi hại nhất." Cô bé ôm cổ Diệp Tinh, nhìn cậu bé lớn tiếng nói.
- Anh đương nhiên biết ông nội lợi hại nhất, nhưng anh vẫn muốn hỏi một chút thì sao chứ! Cậu bé không phục tranh cãi.
"Ha ha." Diệp Tinh cười cười.
Không chỉ có hắn, những người khác bên cạnh cũng cười.
Vũ trụ lớn như vậy, cường giả vô số, hắn cũng không dám nói mình lợi hại nhất.
Trêu đùa một hồi, Diệp Tinh đưa hai đứa nhỏ cho Lưu Mai và Lâm Tiểu Ngư.
“Diệp Tinh, lĩnh ngộ đạo tắc thế nào rồi? Lâm Tiểu Ngư cười hỏi.”
"Vẫn là không khác lắm so với trước kia." Diệp Tinh lắc đầu, trên mặt hắn ngược lại có một nụ cười: "Chỉ là chiêu công kích bất tử cảnh thứ hai của anh ngược lại có một chút hình thức ban đầu."
Bản thể hắn ở trên trái đất, về phần phân thân Huyễn tộc lại đi bí cảnh khác thích hợp với cường giả bất tử cảnh để tu luyện.
Hắn tự nhiên sẽ không để cho phân thân Huyễn tộc bình yên ở trên trái đất,tu luyện mài giũa là phi thường cần thiết.
Không trải qua rất nhiều sinh tử, căn bản không có khả năng trưởng thành thành một vị cường giả.
- Đinh!
Nói vài câu, bỗng nhiên đồng hồ trong tay Diệp Tinh vang lên.
"Hả? Tin nhắn Kim Hành gửi tới?" Diệp Tinh nhìn vào tin tức.
Kim Hành là một nhân tộc hắn quen biết ở bí cảnh Thiên Nguyên.
Ở Thiên Nguyên bí cảnh thời gian dài như vậy, hắn cũng là kết giao một ít cường giả nhân tộc.
- Đinh! Đinh!
Sau đó lại có mấy âm thanh không ngừng vang lên.
"Nhiều thông tin đến như vậy?"
“Còn có Húc Hồn nữa?" Diệp Tinh có chút nghi ngờ.
Có rất nhiều tin nhắn được gửi qua trong một thời gian.
Hắn bấm mở ra, trong mắt đầu tiên là khiếp sợ, lập tức lộ ra một tia kinh hỉ.
- Thế giới ảo mở ra rồi?
Diệp Tinh biết một số thông tin về thế giới ảo.
Thế giới ảo, vũ trụ là một nơi cơ duyên khổng lồ, nói là ảo, kỳ thật tiến vào không gian là ý thức của mình tiến vào, thân ảnh ngưng tụ ra lang bạt ở bên trong.
Mà trong thế giới ảo có rất nhiều bảo vật, có thể thông qua các loại con đường lấy được, cuối cùng cho dù rời khỏi thế giới ảo, một vài bảo vật lấy được ở trong đó cũng có thể mang ra.