Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 1105 - Chương 1093: Chạy Trốn

Chưa xác định
Chương 1093: Chạy trốn

Lúc này anh ta cũng đang liên hệ với Ám Tư Thuẫn, Mạc Cam Lâm.

“Linh Khuê Mộc, Mạc Cam Lâm, ta cảm nhận được căn nguyên đó càng lúc càng yếu đi rồi, đoán chừng rất nhanh nhân loại Kiếm Ngân sẽ bài trừ hết ra ngoài.”

Ám Tư Thuẫn có chút gấp gáp nói: “Linh Khuê Mộc, ngươi nhất định phải ngăn nhân loại Kiếm Ngân lại đó, không được để cho hắn ta chạy mất.”

“Yên tâm.” Linh Khuê Mộc cười nhẹ, nói.

“Thực lực của nhân loại Kiếm Ngân cũng chỉ bình thường, không mạnh bằng ta, tốc độ của hắn ta cũng không bằng, có ta ở đây, hắn ta không trốn được.”

Linh Khuê Mộc rất tự tin.

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên sắc mặt Linh Khuê Mộc thay đổi.

...

Trong hư không, lại có thêm mấy đạo ánh sáng bị bài trừ ra, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra vẻ cực kỳ vui mừng.

“Cuối cùng cũng bài trừ ra rồi!”

Tất cả những ánh sáng xanh kỳ lạ đã hoàn toàn biến mất.

“Tiểu Hắc, ta muốn mượn sức mạnh của ngươi.” không hề do dự, ý thức của Diệp Tinh chìm vào trong nhẫn không gian, nhanh chóng nói.

Hắn tu luyện lĩnh vực Hắc Diệu, nhưng giờ đây thực lực của hắn dựa vào bảo vật quá nhiều, lĩnh vực Hắc Diệu căn bản không có tác dụng gì với thực lực của hắn, mà Tiểu Hắc cũng có bản lĩnh giống như lĩnh vực Hắc Diệu, hơn nữa còn mạnh hơn hắn.

Tiểu Hắc có thể thi triển bí thuật tương ứng, để Diệp Tinh điều động năng lượng lĩnh vực. Trong lĩnh vực này, thực lực của Diệp Tinh sẽ tăng mạnh.

Trước đây lúc Diệp Tinh vẫn còn ở Đạo Tắc Cảnh, trong bí cảnh Hắc Diệu từng mượn năng lượng của Tiểu Hắc, thậm chí còn đạt tới tận Bất Tử Cảnh! Thực lực tăng lên lớn tới mức nào?

“Được!” Tiểu Hắc không hề do dự, trên mặt mang theo vẻ ngưng trọng.

Rõ ràng với thực lực hiện giờ của Diệp Tinh không thể cắt đuôi được Linh Khuê Mộc, trừ khi thực lực tăng lên một trình độ nhất định, như vậy mới có thể chạy trốn thành công.

Ong...

Một ít ánh sáng màu đen trên người Tiểu Hắc tràn ra, sau đó tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh.

Theo sự dung nhập của ánh sáng màu đen này, Diệp Tinh lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng dư thừa ngưng tụ trong cơ thể.

Oành!

Năng lượng dồi dào tràn khắp cơ thể Diệp Tinh, từng luồng năng lượng không ngừng được Diệp Tinh hấp thụ.

Nhưng hiện giờ thực lực của Diệp Tinh mạnh tới mức nào? Luồng năng lượng này có thể thật sự khiến thực lực của hắn mạnh lên mười lần, hai mươi lần, chỉ có thể nói tăng lên nhiều lần.

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi, luồng năng lượng này như nham thạch của núi lửa phun trào.

Sau khi năng lượng bạo phát, mắt Diệp Tinh bỗng nhiên biến thành màu đen, không có tròng trắng, trông vô cùng tà dị.

Oành!

Một luồng lĩnh vực khổng lồ lấy Diệp Tinh làm trung tâm bắt đầu điên cuồng khuếch trương, phàm là những thứ bị lĩnh vực bao phủ đều ảm đạm đi rất nhiều.

“Răng rắc!”

Những vết nứt không ngừng xuất hiện trong trời đất bao la, hư không rung lên.

Lúc này Linh Khuê Mộc đuổi theo phía sau hắn cảm nhận được luồng khí thể dao động này, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.

“Xảy ra chuyện gì vậy, dao động khí thế của nhân loại Kiếm Ngân sao có thể nháy mắt tăng lên nhiều như vậy?”

Thực lực càng mạnh, muốn tăng lên cũng càng khó, căn bản không thể xảy ra tình huống tăng mạnh.

Nếu Diệp Tinh có lá bài tẩy như vậy, trước đó đã sớm dùng rồi, sao có thể bị thương dưới một đạo công kích của anh ta được?

Nhưng, sau khi thầm ngạc nhiên, sắc mặt Linh Khuê Mộc lại thay đổi.

Trong hư không, tay phải Diệp Tinh vung lên.

Vút!

Trước mặt lập tức xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.

“Răng rắc!”

Nháy mắt xuất hiện đó, nhẫn không gian này vỡ ra.

Ong...

Nhất thời, khí lưu màu trắng bên trong tràn ra ngoài, dường như nháy mắt đã bao phủ lên khu vực rộng lớn này.

Sương mù màu trắng, là thứ mà hắn thu thập được trong khe nứt nham thạch trong vực Tử Hải, có thể cắt đứt dò xét linh hồn.

Muốn chạy trốn, sương mù màu trắng này có tác dụng rất lớn.

Khu vực rộng lớn xung quanh biến thành màu trắng, cũng bao phủ lên cả Diệp Tinh và Linh Khuê Mộc.

“Năng lượng của Tiểu Hắc cộng thêm với sương mù mày trắng, mình không tin không trốn được.” Diệp Tinh thầm nghĩ.

Trước đó có ánh sáng màu xanh, cho dù hắn bạo phát, cho dù hắn sử dụng sương mù màu trắng, hắn vẫn không thể dấu được tung tích, vậy nên Diệp Tinh vẫn luôn không dùng tới.

Giờ cơ hội đã tới.

“Đây là thứ gì?” Linh Khuê Mộc nhìn sương mù màu trắng này, sắc mặt bỗng nhiên trở nên u ám.

Oành!

Linh hồn cường đại tản ra, nhưng hoàn toàn bị ngăn lại, anh ta phát hiện ra thoáng cái bản thân đã mất dấu nhân loại Kiếm Ngân.

“Linh Khuê Mộc, xảy ra chuyện gì vậy?” nghe thấy rõ ràng lời nói của Linh Khuê Mộc thay đổi, lòng Ám Tư Thuẫn theo bản năng xuất hiện dự cảm không lành, vội vàng hỏi.

Sắc mặt Linh Khuê Mộc u ám: “Thực lực của nhân loại Kiếm Ngân tăng mạnh, hơn nữa còn phóng thích sương mù màu trắng, linh hồn của ta không thể dò xét được dưới đám sương mù màu trắng này, ta không biết hiện giờ hắn ta đã trốn đi đâu rồi.”

Sắc mặt anh ta âm u, vừa nãy anh ta còn vô cùng tự tin nói Diệp Tinh không thể chạy thoát được đâu, nhưng nháy mắt tình hình đã xảy ra biến hóa như vậy, quả thật là bị tát vào mặt một cái thật mạnh.

“Cái gì? Nhân loại Kiếm Ngân chạy rồi?” nghe vậy, sắc mặt Ám Tư Thuẫn thay đổi.

Anh ta đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên Mạc Cam Lâm truyền âm tới: “Không cần lo lắng, ta đã nhìn thấy nhân loại Kiếm Ngân rồi.”

Oành!

Trong hư không, linh hồn cường đại tản ra, bao phủ lên một phạm vi lớn.

Mạc Cam Lâm đứng trong hư không, dưới linh hồn của anh ta, một chàng trai nhanh chóng thay đổi thân hình và khí tức, hơn nữa đang nhanh chóng bay về phía xa.

“Nhân loại Kiếm Ngân!” trong mắt Mạc Cam Lâm lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, nhanh chóng bay qua đó,

Mà cỗ linh hồn này cũng chẳng kiêng nể gì cả, căn bản không hề ẩn giấu, cứ như vậy mà quét qua cơ thể Diệp Tinh.

"Đây là?" Cảm nhận được linh hồn này dò xét, sắc mặt Diệp Tinh liền thay đổi

"Lại có cường giả linh hồn dò xét, thậm chí còn xuyên qua được đám sương mù màu trắng!"

Đám sương mù màu trắng này dùng để ngăn cách linh hồn, nhưng giờ đây lại mất tác dụng.

"Chẳng lẽ là Mạc Cam Lâm?" Diệp Tinh không nhịn được nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment