"Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì ư?" Nguyệt Hành nhìn thấy nụ cười trên mặt đạo chủ Quang Huyên tò mò hỏi.
"Chuyện tốt." đạo chủ Quang Huyên mỉm cười nói, bà ta nhìn đệ tử của mình, nói: "Hơn nữa còn liên quan tới ngươi."
Tay phải bà ta vung lên, sau đó một dòng tin tức xuất hiện trước mặt Nguyệt Hành.
Nguyệt Hành nhìn một cái, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vô cùng kích động.
"Vùng đất truyền thừa đại đạo, vậy mà lại có vùng đất truyền thừa đại đạo mới xuất hiện?" trong mắt Nguyệt Hành tràn ngập vẻ kích động.
"Ừ, hơn nữa còn liên quan tới đại đạo sinh tử, còn có đại đạo thời không, đại đạo vận mệnh, đại đạo quang ám, năm loại truyền thừa đại đạo ngũ hành, căn cứ vào tin tức này cho thấy, năm loại lệnh bài truyền thừa này phân biệt có một tấm."
"Đây là do thánh tôn Mạt Viêm để lại từ trăm triệu năm trước, thực lực của thánh tôn Mạt Viêm ngút trời, rất am hiểu giáo đồ. Ông ấy để lại đại đạo truyền thừa đoán chừng đặc biệt hơn bình thường rất nhiều, khả năng đột phá tới đại đạo chi chủ cũng lớn hơn rất nhiều." đạo chủ Quang Huyên cười nhẹ, nói: "Vừa hay có một loại tương ứng với ngươi."
"Tuy thiên phú của ngươi mạnh, nhưng vẫn còn kém thiên tài tuyệt thế chân chính của nhân tộc một chút nữa, sư phụ cũng không có cách nào truyền thừa đại đạo tương ứng cho ngươi." đạo chủ Quang Huyên lắc đầu.
"Sư phụ, đây là nguyên nhân của đệ tử." Nghe vậy, Nguyệt Hành vội vàng nói.
Thiên phú của cô ta mạnh, nhưng so với Diệp Tinh, Thao Liệt, rõ ràng kém hơn nhiều. Cộng thêm nắm giữ một đại đạo tương ứng với hai loại đạo tắc trong thời gian dài, vậy nên khả năng lấy được lệnh bài truyền thừa đại đạo căn bản là số không.
"Nhưng lần này là cơ hội của ngươi!"
Đạo chủ Quang Huyên vung tay phải lên.
Vút!
Một thanh trường kiếm màu xanh lục và một bộ giáp màu xanh lam xuất hiện trước người Nguyệt Hành.
"Sư phụ, đây là. . ." Nguyệt Hành ngây ra.
Đạo chủ Quang Huyên mỉm cười nói: "Trường kiếm màu xanh lục và một bộ giáp màu xanh lam đều là bảo vật đỉnh cấp thích hợp cho cường giả bất tử cảnh thi triển, tốc độ của ngươi rất nhanh, nhưng lực công kích và phòng ngự vẫn kém một chút, hai món bảo vật này đủ để tăng công kích và phòng ngự lên mạnh hơn một chút so với yêu tộc Xà Mạc cùng các bất tử cảnh trong mười hạng đầu, cho dù là cường giả bất tử cảnh vô địch muốn giết ngươi cũng rất khó."
Nghe vậy, trên mặt Nguyệt Hành bỗng lộ ra vẻ vô cùng kích động, nói: "Cảm ơn sư phụ đã ban thưởng."
"Có hai món bảo vật này, cơ hội của ngươi sẽ lớn rất nhiều, cho dù không lấy được lệnh bài tương ứng với thuộc tính truyền thừa đại đạo của mình, sau khi lấy được cũng có thể trao đổi thuộc tính tương ứng với người trong tộc." đạo chủ Quang hiên mỉm cười nói.
"Nơi đó rất đặc biệt, chỉ có hai cảnh giới đại đạo chi chủ đứng đầu mới có thể tiến vào, vậy nên sẽ không có bất kỳ đại đạo chi chủ nào vào trước."
Loại lệnh bài truyền thừa lưu lại trăm triệu năm này, cho dù là đại đạo chi chủ cũng động lòng.
Nguyệt Hành vội vàng gật đầu, lúc này trong mắt cô ta tràn đầy vẻ chờ mong.
"Những lệnh bài này, nhất định mình phải lấy được một tấm!"
...
Trên trái đất, Diệp Tinh đang nói chuyện với người nhà mình.
"Ba, một thời gian nữa con chuẩn bị về nhà cùng Tử Tuyền một chuyến." Nói vài câu, Diệp Lân cười nói.
Tử Tuyền đến từ một gia tộc bất tử cảnh bình thường trong vị diện Viêm Ma dưới sự thống trị của thế giới Hạo Nguyên .
"Ừ, các con đi đường cẩn thận." Diệp Tinh gật đầu.
Đợi một lát, sau đó Diệp Lân và Tử Tuyền rời đi.
"Diệp Tinh, anh vân chưa gặp được vòng xoáy sinh tử đó ư?” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, không nhịn được hỏi.
"Chưa." Diệp Tinh bất đắc dĩ lắc đầu một cái: "Mặc dù nói những thứ này xuất hiện rất nhiều trong vòng xoáy sinh tử, nhưng đây đều dựa vào may mắn, không may mắn bị kẹt ở bên trong mấy chục năm anh cũng không có cách nào khác."
Trên đường tiến vào bên trong không gian đó tìm phần thứ ba của ma linh thuật hắn gặp vòng xoáy hai lần, nhưng hắn không lựa chọn ra ngoài.
Nhưng giờ đây thời gian đã qua hai tháng, vẫn là không có vòng xoáy xuất hiện.
Thật ra Diệp Tinh có thể trực tiếp tự nổ, vậy liền có thể lập tức sống lại trong Đạo Tắc Giới trên Trái Đất. Nhưng sống không thể đem bảo vật ra được
"Ting!"
Đang nói, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.
"Có tin nhắn gửi tới?" Diệp Tinh sửng sốt, hắn nhìn tin nhắn đó.
"Năm vùng đất truyền thừa thánh tôn Mạt Viêm lưu lại ở dãy núi Hoang Trụ sắp xuất thế, thời gian là hai mươi năm sau. . ."
Một vài thông tin lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Tinh, là từ nội bộ thành Thời Không gửi tới.
"Vùng đất truyền thừa thánh tôn Mạt Viêm để lại?"
Diệp Tinh nhìn tin tức, trên mặt mang theo vẻ nghi ngờ. Hắn không hiểu biết về cường giả này, có thể nói là hoàn toàn xa lạ.
Hắn bấm đồng hồ tra một số tin tức.
"Thánh tôn Mạt Viêm, sự tồn tại vĩ đại độc hành vũ trụ, am hiểu giáo đồ, tổng cộng thu nhận mười đệ tử, trong đó ba vị trở thành thánh hoàng vũ trụ... Tung tích không biết, đã biến mất hơn ngàn tỉ năm. . ." Một dòng tin tức xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
"Dạy ra ba vị thánh hoàng vũ trụ?" Nhìn tin tức, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Sự tồn tại vĩ đại đẳng cấp thánh hoàng ít tới mức nào? Cho dù lớn mạnh như nhân tộc, số lượng cũng rất có hạn, không biết trôi qua bao nhiêu năm tháng mới có một vị ra đời.
Đã rất nhiều năm ngay cả đại đạo chi chủ của nhân tộc cũng cực khó ra đời, các tộc trong vũ trụ có một vị cấp bậc thánh hoàng trấn giữ, tộc đó liền có thể sống yên ổn trong vũ trụ, có thể thấy được bản lĩnh của thánh tôn Mạt Viêm đó!
Lâm Tiểu Ngư bên cạnh cũng xem tin tức, vui vẻ nói: "Thánh tôn Mạt Viêm có thể dạy ra tồn tại vĩ đại đẳng cấp thánh hoàng, vùng đất truyền thừa mà ông ấy để lại chắc chắn cũng rất phi phàm. Diệp Tinh, thực lực của anh hiện giờ mạnh như thế, hoàn toàn có thể đi tranh lệnh bài, sử dụng vào lúc đột phá trong tương lai."
Nghe Lâm Tiểu Ngư nói vậy, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Anh cũng có ý này.”