Ầm ầm!
Theo dao động truyền ra, lập tức có từng đạo uy thế khủng bố tản ra!
- Thánh Tôn, uy áp cấp độ Thánh Tôn!
- Bọn họ đi ra từ cửa động này!
Cảm thụ được một chút, nhất thời ánh mắt những cường giả Thánh Hoàng này đều nhìn qua.
Trước đây mười một vị Thánh Tôn cường đại đều tiến vào trong cửa động đi tranh đoạt thánh khí, hiện tại đều phải đi ra.
Vụt! Vụt! Vụt!
Dưới ánh mắt của bọn họ, từng vị cường giả không ngừng xuất hiện. Thánh Tôn Hoang Huyền, Thánh Tôn Hồn Thiên, hiền giả vận mệnh, vân vân. Trong thời gian ngắn, toàn bộ mười một cường giả cấp độ Thánh Tôn Vũ Trụ xuất hiện.
Chẳng qua trong mười một vị cường giả này chỉ có hiền giả vận mệnh vẫn vui vẻ ha hả như cũ, mười người khác sắc mặt đều rất khó coi.
"Sư phụ!"
Sau khi bọn họ đi ra, tất cả hơn mười vị Thánh Hoàng đều bay đến bên cạnh cường giả Thánh Tôn tộc quần của mình, Diệp Tinh cùng Thánh Hoàng Thiên Hồ cũng đi tới bên cạnh Thánh Tôn Hồn Thiên.
"Sư phụ, thánh khí kia..." Thánh Hoàng Thiên Hồ thật cẩn thận hỏi, xem bộ dáng hiện tại, tựa hồ không nhìn ra thánh khí rốt cuộc bị ai chiếm được.
Khuôn mặt Thánh Tôn Hồn Thiên khó coi, trầm giọng nói: "Thánh khí tiến vào cửa động trong vực sâu kỳ dị kia, cuối cùng lúc tranh đoạt cũng là bị đánh về một chỗ, sau đó vô luận tìm thế nào cũng tìm không thấy."
Nghe vậy, Thánh Hoàng Thiên Hồ cùng Diệp Tinh đều sửng sốt.
Nói như vậy, món thánh khí kia ai cũng không có được.
Lúc này trong mắt Thánh Tôn Hồn Thiên rõ ràng có một tia kiêng kỵ. Ông ta vừa rồi ở vực sâu thậm chí cảm nhận được cảm giác hồi hộp. Đây là lần đầu tiên khi ông ta trở thành Thánh Tôn Vũ Trụ cảm nhận được, do đó đã từ bỏ tìm kiếm.
Mười vị cường giả Thánh Tôn khác cũng là như thế, thực lực càng mạnh, cảm giác đối với nguy cơ cũng là càng nhạy bén.
Nếu cảm nhận được nguy cơ thật lớn, bọn họ tạm thời cũng không có tính toán mạo hiểm.
"Đúng rồi, sau khi cung điện này hoàn toàn vỡ tan thì xảy ra chuyện gì?" Thánh Tôn Hồn Thiên nhìn bốn phía một cái, hỏi.
Bọn họ tiến vào trong cửa động kỳ dị tranh đoạt bảo vật, không biết chuyện xảy ra bên ngoài.
"Sư phụ, vừa rồi sau khi các người rời đi..." Nghe vậy, Thánh Hoàng Thiên Hồ nhất thời giải thích, trên mặt ông ta còn mang theo vẻ vô cùng hưng phấn.
“... Diệp Tinh chiếm được cánh chim bán thánh khí từ trong tay Thánh Hoàng Lôi Cưu, những Thánh Hoàng dị tộc khác chỉ có thể không cam lòng dừng tay.” Ông ta nhanh chóng nói mọi chuyện ban nãy.
"Ồ? Phân thân hoàn toàn nghiền ép Thánh Hoàng Lôi Cưu, đạt được bán thánh khí mà bản thể vẫn có thể thành thạo chiến đấu cùng cường giả khác?"
Nghe vậy, ánh mắt trên mặt vẫn rất nghiêm túc của Thánh Tôn Hồn Thiên sáng ngời lên, ông ta nhìn Diệp Tinh, không nhịn được hỏi: "Diệp Tinh, phân thân của ngươi là tình huống gì? Làm sao có thể hoàn toàn nghiền ép Thánh Hoàng Lôi Cưu?"
Thánh Hoàng Lôi Cưu ở trong cường giả Thánh Hoàng đỉnh cấp thực lực cũng được coi là rất mạnh.
Diệp Tinh cười cười, giải thích: "Thánh Tôn Hồn Thiên, đây là một loại bí thuật cường đại, nhưng mà cũng chỉ có thể thúc giục vài giây thời gian, vài giây sau lại thôi giúc, thậm chí lực sinh mệnh sẽ hoàn toàn suy kiệt!"
Đây là lực sinh mệnh suy kiệt, không phải đang tiêu hao căn nguyên của vũ trụ. Giống như tuổi thọ của con người đến cuối cùng sẽ tử vong, đây ngay cả phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới cũng không cách nào thay đổi.
Cho dù sống lại, cũng chỉ biết sống lại bộ dáng sau khi lực sinh mệnh suy kiệt, không cách nào thay đổi.
Nếu không phân thân Sát Thần Thú đời sau của Diệp Tinh tùy tiện thi triển Huyết Phệ, lần thứ hai bộc phát ra thực lực bạo tăng vài giây, sau khi chết lại sống lại, lần nữa thi triển Huyết Phệ, vô hạn tuần hoàn.
Điều này rõ ràng là không thể.
Thiên phú Huyết Phệ cường đại, căn bản không cho phép liên tục thi triển.
"Không tệ." Nghe vậy Thánh Tôn Hồn Thiên cười gật đầu, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lại có một tia kỳ dị.
Ông ta thân là một trong tam đại cường giả Thánh Tôn của Nhân tộc, tự nhiên biết Diệp Tinh là có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, hơn nữa còn có phân thân huyễn tộc.
Hiện tại Diệp Tinh mới xuất hiện một bản phân thân này thực lực càng cường đại!
Ba phân thân, mỗi một bản đều cực kỳ nghịch thiên, ngay cả Thánh Tôn Vũ Trụ này cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà Diệp Tinh là Nhân tộc, hiện tại thực lực mạnh như vậy, trong lòng ông ta cũng là rất cao hứng.
Ông ta nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Diệp Tinh, bán thánh khí Nhân tộc chúng ta có bốn kiện, ta và sư phụ ngươi, còn có Hư Thủy trên cơ bản là mỗi người một kiện, hơn nữa trên người Diệp Tinh ngươi, hiện tại Nhân tộc chúng ta có năm kiện bán thánh khí!"
Diệp Tinh gật đầu, vừa rồi Thánh Hoàng Thiên Hồ đã nói một phần tin tức cho hắn nghe.
Hắn khiêm tốn nói: "May mắn mà thôi."
"Vận may rất quan trọng, nhưng mà thực lực quan trọng hơn." Thánh Tôn Hồn Thiên mỉm cười nói, hiện tại tâm tình ông ta không tồi.
Mặc dù không có được thánh khí, nhưng các tộc quần khác đều không có được, ông ta cũng sẽ không thấy mất mát. Về phần bảo vật khác, Nhân tộc bọn họ không thể nghi ngờ là thu hoạch lớn nhất.
Vụt!
Xa xa bỗng nhiên có một thân ảnh bay ra, trực tiếp bay đi hướng xa xa, nhìn bộ dáng chính là Thánh Tôn Băng Liệt của tộc Băng Phách.
Lúc này sắc mặt ông ta cũng rất khó coi, lần thăm dò đại lục tàn phá này, tộc Băng Phách bọn họ không hề có thu hoạch, thậm chí toàn bộ ba vị Thánh Hoàng đến đây đã bỏ mạng.
“Thánh Tôn Băng Liệt đi rồi?”
"Cũng bình thường, toàn bộ đại lục tàn phá trên cơ bản đều bị thăm dò một lần, thần khí đỉnh cấp xuất hiện mấy chục kiện, bán thánh khí xuất hiện một kiện, ngay cả thánh khí cũng xuất hiện, trên cơ bản không có khả năng lại có bảo vật khác xuất hiện, cho nên rời đi cũng không kỳ quái."
"Chúng ta cũng đi rồi."
Các thế lực khác nhìn Thánh Tôn Băng Liệt rời đi, cũng chuẩn bị rời đi.