Sa Hồ, một cường giả Thế Giới Cảnh trong vũ trụ mà Vũ Đế nắm trong tay, hơn nữa còn ở tầng lớp cao cấp, thực lực cực mạnh.
Giống như Diệp Tinh dựa vào các loại thủ đoạn mới có thể đạt tới cấp độ này, nhưng bản thân Sa Hồ chính là cấp bậc này, cũng chuyên tâm tìm hiểu mấy loại bí thuật nguyên thủy, mặc dù không đạt tới uy lực của bí thuật nguyên thủy chân chính, nhưng cũng có thể phát huy ra 20, 30%, thực lực có thể tưởng tượng được mạnh cỡ nào.
"Ngươi đương nhiên dám rồi, có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới ở đây, ở trong thế giới mới cũng không ai có thể chân chính giết chết ngươi." Sa Hồ mỉm cười nói.
Trên mặt ông ta mang theo vẻ hưng phấn: "Tuy rằng thật sự không giết chết được ngươi, nhưng chỉ cần giết ngươi một lần, bảo vật trên người ngươi bây giờ đều là của ta, không biết đỉnh Thôn Phệ có ở trên người ngươi hay không nhỉ?"
Đỉnh Thôn Phệ, đây chính là bảo vật đứng thứ bảy trong bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn, so với Thời Không Châu cùng gương Vận Mệnh càng mạnh hơn.
Bảo vật cấp độ bậc này, ông ta đương nhiên là vô cùng động tâm.
Diệp Tinh lúc trước ở Hư Thần Tông triển lộ đỉnh Thôn Phệ, ở đây không có vị cường giả nào không động tâm.
“Nếu không giết chết được ta, vậy còn không cách xa một chút cho ta.” Nhìn Sa Hồ hưng phấn, Diệp Tinh lại lạnh lùng quát.
Lúc trước ba vị cường giả Đế Cảnh Côn Đế, Huyền Đế, Vũ Đế liên hợp lại vây công Lâm Tiểu Ngư, hắn tự nhiên không có bất kỳ hảo cảm gì đối với cường giả ba thế lực này.
"Hừ! Diệp Tinh, ngươi đừng có ngang ngược! Người cho rằng ta là cường giả Thế Giới Cảnh trung cấp sao?"
Nghe Diệp Tinh nói xong, vẻ mặt hưng phấn của Sa Hồ vụt tắt, bình tĩnh trở lại.
Ông ta là cường giả Thế Giới Cảnh cao cấp, từng bị mắng chửi thế này đâu?
Ầm!
Trong nháy mắt, khí thế kinh hoàng trên người bộc phát, bao phủ bốn hướng.
Vèo!
Tay phải phất lên, sau người ngưng tụ thành một tấm màn ảo ảnh kì lạ to lớn.
Màn ảo ảnh mờ mờ ảo ảo kì dị nhìn không rõ, nhưng lại thấy rõ ràng hai chùm ánh sáng màu đỏ rất lớn.
Hai chùm sáng tản ra, bỗng nhiên đánh về phía Diệp Tinh bằng tốc độ cực kì nhanh.
"Diệp Tinh, ta xem rốt cuộc thực lực của người đến đâu? Có thể chạy thoát khỏi tay ta không?" Sa Hồ trầm giọng nói.
"Phong Liệt thuật!"
Hai chùm ánh sáng đánh về Diệp Tinh, mà ở giữa hai chùm ánh sáng lớn này lại có một phi đao nhỏ, cây phi đao này thoạt nhìn rất nhỏ, nhưng dao động lan ra cực kì lớn, tuyết đối là một loại thánh khí thượng phẩm.
"Phong Liệt thuật?"
Ánh mắt Diệp Tinh có vẻ thận trọng.
Đây là một loại bí thuật nguyên thủy, do cường giả vô địch Thế Giới Cảnh Xích Côn Điểu nắm giữ, thi triển Phong Liệt thuật thì tốc độ bản thân sẽ tăng lên một bậc.
Trong cường giả vô địch Thế Giới Cảnh, tốc độ của Xích Côn Điểu cũng rất đặc thù, vượt qua các cường giả khác.
Ầm!
Phi đao nhỏ kết hợp với Phong Liệt thuật dường như có thể dễ dàng cắt khoảng hư không, toàn bộ hư không đều rung động không ngừng, thậm chí vô số khí lưu hỗn độn đổ xuống, giống như thác nước.
Tốc độ không gì sánh được, trong nháy mắt đến trước người Diệp Tinh.
"Diệp Tinh, xem ngươi có thể đỡ được một chiêu của ta không!" Sa Hồ cười lớn nói.
Căn bản ông ta đang ở cấp độ Thế Giới Cảnh cao cấp, thi triển con át chủ bài này, thực lực càng mạnh mẽ.
"Năng lực uy hiếp càng mạnh hơn!"
Lúc này Diệp Tinh nhìn thấy đòn tấn công lao tới.
Không hề do dự, thúc đẩy toàn bộ tam đại thiên phú Tai Ách! Thi triển Tinh khải thuật!
Ầm!
Khí thế trên người Diệp Tinh đột nhiên dao động đến kinh ngạc, tay phải hắn xuất hiện một thanh trường thương màu vàng.
"Đi!"
Trường thương màu vàng phất lên, khí lưu đầu mũi thương phóng ra điên cuồng, sau đó trực tiếp va chạm cây phi đao kia.
"Ầm!"
m thanh đinh tai nhức óc truyền tới, va chạm nho nhỏ, trong nháy mắt giống như vô số ngôi sao đụng vào nhau, lúc này hư không vỡ tan, khu vực xung quanh bỗng nhiên trở thành thế giới hỗn độn.
Dao động khủng khiếp không ngừng lan ra các hướng, bao phủ bốn phía.
Sau đó, cơ thể Diệp Tinh chịu không nổi, đổ nhào về phía sau, khóe miệng hắn trào ra một ngụm máu.
"Cái gì? Đòn tấn công của ta chỉ làm Diệp Tinh bị thương nhẹ thôi sao?" Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Sa Hồ thay đổi.
Diệp Tinh dễ làm làm cường giả Thế Giới Cảnh trung cấp bị thương trước điện thứ chín, còn ông ta thấy chẳng có gì ghê gớm cả, cơ bản cường giả Thế Giới Cảnh trung cấp đều có thể làm được.
Trên thực tế, tất cả đều cho rằng thực lực bây giờ của Diệp Tinh có lẽ ở Thế Giới Cảnh trung cấp, dù sao càng về sau, càng muốn chiến đấu vượt cấp càng khó.
Cảnh giới của Diệp Tinh chỉ ở mức Thánh Tôn cảnh, chênh lệch hai đại cảnh giới, đạt đến Thế Giới Cảnh trung cấp đã là kì tích rồi.
"Thế Giới Cảnh trung cấp, thực lực bây giờ của Diệp Tinh hoàn toàn đến ngưỡng Thế Giới Cảnh trung cấp, rốt cuộc làm sao hắn đạt được?" Vẻ mặt Sa Hồ trở nên bình tĩnh.
Dường như mọi người còn đánh giá thấp Diệp Tinh.
"Sa Hồ, Sa Hồ nổi tiếng trong vũ trụ, hình như thực lực của ngươi không giống những gì ngươi nói? Muốn giết ta, cho dù một phân thân thì ông cũng không có hi vọng chứ đừng nói đến sau này." Diệp Tinh lau vết máu nơi khóe miệng, mặt mang nét châm chọc nói.
Lúc này trong lòng hắn lại tính toán khác.
"Thực lực bây giờ của ta còn hơi yếu, coi như Thế Giới Cảnh cao cấp mới có thể áp chế được ta." Hắn phải dựa vào con Át chủ bài mới có thể đạt đến cấp độ này.
Thế nhưng đối phương không thi triển con Át chủ bài, vừa vặn dễ dàng đạt được, một khi thực thi, thực lực nhất định càng mạnh mẽ.
"Ngông cuồng!"
Nghe vậy, đột nhiên Sa Hồ mang vẻ giận dữ.