Sinh vật bốn vó quái dị khi chính là cường giả bí ẩn mà trước kia hắn gặp được trên bình nguyên Tai Ách, nó chí ít cũng là một vị cường giả cấp độ vô địch Thế Giới cảnh.
Chỉ là mới nhìn thoáng qua, ánh mắt Diệp Tinh hoàn toán hướng về phía thanh niên kia.
"Đặc thù của Người Địa Cầu?" Diệp Tinh sững sờ.
Thanh niên nhìn hoàn toàn giống như người Địa cầu, vẻ ngoài nhìn qua rất thanh tú, nhưng anh ta đứng tạo nơi đó, lại giống như như lập tức trở thành trung tâm của toàn bộ vũ trụ.
Trong nhận thức của Diệp Tinh, người thanh niên này giống như hoàn toàn dung nhập vào trong hư không, thân ảnh hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, thậm chí không phát hiện ra được.
Nhưng hắn lấy lại tinh thần, người thanh niên kia vẫn ở nơi đó.
"Đây vị cường giả nào?" Diệp Tinh thầm giật mình.
"Chẳng lẽ vị này chính là chủ nhân Long Cầu nói tới trước đó?"
Lúc trước hắn còn có chút hiếu kì đói với chủ nhân của Long Cầu.
Ở dưới ánh mắt của hắn, người thanh niên từ trong hư không chậm rãi đi xuống, tiến tới trước mặt hắn.
"Diệp Tinh."
Người thanh niên nhìn về phía Diệp Tinh, khóe miệng nở một nụ cười.
"Ngươi là?"
Hơi dừng lại một chút, Diệp Tinh dò hỏi.
"Xin tự giới thiệu một chút, ta tên Dương Thiên." Thanh niên mỉm cười nói.
"Dương Thiên?"
Diệp Tinh thầm lặp lại một lần trong lòng,
Nhìn về phía Dương Thiên, Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nói: "Dương Thiên, ngươi hẳn là chủ nhân của Long Cầu? Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
Trong lòng hắn lúc này lại có rất nhiều ý nghĩ.
Trước mắt người thanh niên tên Dương Thiên này lai lịch tuyệt đối vô cùng thần bí. Hơn nữa trước kia nghe Long cầu nói chủ nhân có hứng thú đối với hắn.
"Long Cầu là huynh đệ của ta." Dương Thiên mỉm cười nói: "Ta hôm nay tới đây đúng là có việc."
Anh ta nhìn Diệp Tinh, nói: "Ta tới để cùng với Diệp Tinh ngươi bàn một khoản giao dịch."
"Giao dịch?"
Nghe vậy, Diệp Tinh lại là sững sờ, nói: "Giao dịch gì?"
"Chuôi kiếm kiếm Tru Thiên." Dương Thiên nói khẽ.
Tay phải anh ta vung lên, lập tức trong tay một thanh kiếm gãy màu đen xuất hiện.
Thanh kiếm gãy này nhìn qua rất bình thường, nhưng lại khiến cho đồng tử Diệp Tinh co lại.
"Mũi kiếm kiếm Tru Thiên. . . Còn có thân kiếm kiếm Tru Thiên!"
Trước đó mũi kiếm kiếm Tru Thiên đột nhiên biến mất vậy mà lại rơi vào tay người thanh niên trước mắt này, hơn nữa thân kiếm ban đầu xuất thế cũng ở trong tay người này!
Lập tức tề tụ hai phần ba kiếm Tru Thiên, tin tức này mà truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ gây nên chấn động cực mạnh trong vũ trụ.
"Mục đích của Dương Thiên chính là kiếm Tru Thiên hoàn chỉnh?" Diệp Tinh trong lòng kinh hãi nghĩ.
Tập hợp được mũi kiếm và thân kiếm, nếu tiếp theo là đến chuôi kiếm, bảo vật kiếm Tru Thiên đứng thứ hai bảng danh sách hỗn độn thánh vật đã tề tụ đủ rồi!
"Ta biết chuôi kiếm kiếm Tru Thiên rất trân quý, ở chỗ ta có hai món bảo vật muốn đổi với ngươi." Dương Thiên nhìn Diệp Tinh nói.
Tay phải anh ta vung lên, lập tức một loại trái cây kỳ dị màu đen xuất hiện, trên bề mặt loại quả này còn có từng đường bí văn kỳ dị, giống như là nốt nhạc vậy.
"Đây là. . . quả Hồn âm?" Nhìn thấy loại trái cây màu đen kia, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Không nghĩ tới món bảo vật đầu tiên người thanh niên trước mắt này xuất ra lại là quả Hồn âm.
"Về phần món bảo vật thứ hai. . ."
Nụ cười của Dương Thiên không thay đổi, tay phải anh ta vung lên, lập tức một chiếc đĩa bánh răng kì dị xuất hiện ở trước mặt Diệp Tinh.
Đĩa bánh răng này nhìn qua giống như là đã bị thiếu mất bốn phần năm, mặt trên còn có một số bí văn kỳ dị, chung quanh đĩa bánh răng có lít nha lít nhít bánh răng!
"Đây là. . ."
Nhìn thấy bánh rang vỡ vụn này, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.
"Bánh răng Hỗn Nguyên!"
Dương Thiên lấy ra chính là đĩa bánh răng Hỗn Nguyên không hoàn chỉnh!
Sau khi cảm thấy kinh ngạc, trong mắt Diệp Tinh liền lộ ra vẻ vô cùng vui mừng như sắp điên lên.
Bánh răng Hỗn Nguyên, đứng thứ ba bảng danh sách thánh vật hỗn độn, lúc trước hắn đã tập hợp được bốn phần năm, chỉ thiếu một bộ phận sau cùng.
Mà hiện giờ, bộ phận cuối cùng này lại xuất hiện ngay trước mắt!
Nếu như đặt chung một chỗ, bánh răng Hỗn Nguyên ccủa hắn sẽ có thể chính thức hoàn chỉnh!
Đây là bảo vật cường đại thứ ba bảng danh sách thánh vật hỗn độn, thứ hạng thậm chí còn muốn vượt qua đỉnh thôn phệ!
"Diệp Tinh, không biết ngươi có đồng ý lần giao dịch này hay không?" Dương Thiên đưa ra quả Hồn âm và bánh răng Hỗn Nguyên vỡ nát, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Đồng ý!"
Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu nói, không có chút do dự nào.
Chuôi kiếm kiếm Tru Thiên tuy có trân quý, nhưng hắn có đỉnh thôn phệ, tác dụng của chuôi kiếm kiếm Tru Thiên đối với hắn cũng không lớn đến vậy.
Hơn nữa, chuôi kiếm này đổi lấy một bộ phận của bánh răng Hỗn Nguyên, chính thức đạt được, vậy bánh răng Hỗn Nguyên của hắn có thể hoàn chỉnh! Diệp Tinh hắn cũng sắp có được một món thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh!
Chuyện này đối với hắn còn có lợi hơn, hắn đương nhiên đồng ý giao dịch.
Huống chi, Dương Thiên còn lấy ra quả Hồn âm, đây là chí bảo linh hồn mà hắn vẫn đang tìm kiếm.
Hai điều kiện Dương Thiên nói ra hắn đều không có khả năng cự tuyệt.
Tay phải Diệp Tinh vung lên, lập tức áo giáp màu đen trên người nhanh chóng biến mất, ở Diệp Tinh trước mắt xuất hiện một thanh chuôi kiếm màu đen.
Vù! Vù!
Tại thời điểm chuôi kiếm màu đen xuất hiện, liền lập tức đi tới trước mặt Dương Thiên, mà bánh răng Hỗn Nguyên đã vỡ và quả Hồn âm trước mặt Dương Thiên cũng đi tới trước Diệp Tinh.
"Đã nhận." Khắp khuôn mặt Diệp Tinh là vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, đem mảnh vỡ cuối cùng của bánh răng Hỗn Nguyên và cả quả Hồn âm nắm trong tay.
"Diệp Tinh, giao dịch kết thúc, ta đi trước, rất mong chờ lần sau gặp mặt." Dương Thiên nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói, anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt lại mang theo một tia kỳ dị.
Xoát!