Vù!
Bóng dáng nó di chuyển, liền ẩn mình trong hư không.
Tiếp theo nhóm Diệp Tinh tiếp tục chờ, thời gian lại trôi qua, chớp mắt đã qua ba tháng.
...
Đây là một hồ nước khổng lồ, toàn bộ hồ nước hiện ra màu đen, trong hồ có một số chỗ nhô ra, trên đó sinh trưởng một vài dược thảo màu đen.
"Còn một tháng nữa, đám Hắc Vụ thảo sẽ trưởng thành". Thời Luân Quy lặng lẽ chờ đợi.
Hắc Vụ thảo, đây là một loại bảo vật vô cùng quý giá, có thể làm thực lực cường giả cấp độ Thế Giới Cảnh bộc phát trong thời gian ngắn, nhưng sau khi bộc phát sẽ lâm vào khoảng thời gian suy yếu.
"Diệp Tinh".
Yên lặng chờ đợi, trong lòng Thời Luân Quy không khỏi nghĩ đến cái tên Diệp Tinh, trong mắt không khỏi lộ vẻ trầm tư.
"Đỉnh Thôn Phệ rốt cuộc như thế nào mới có được?"
Bây giờ đỉnh Thôn Phệ trên người Diệp Tinh, căn bản ông ta không có cách nào. Đây là bảo vật ông ta ao ước muốn có được.
"Hửm?"
Đang nghĩ, Thời Luân Quy đột nhiên nhìn về phía xa.
Ở đó có bóng dáng bay qua.
"Diệp Tinh?"
Thấy bóng người bay đến, Thời Luân Quy đang ngồi xếp bằng đột nhiên đứng dậy, ánh mắt sáng lên.
Đó là người "nhớ thương" trong lòng ông ta.
"Ha ha, Thời Luân Quy, đã lâu không gặp". Diệp Tinh nhìn con rùa dữ tợn khổng lồ, cười lớn.
Nghe thấy lời Diệp Tinh, Thời Luân Quy lại lạnh lùng nói: "Diệp Tinh, ngươi đến đây làm gì? Lẽ nào muốn tranh đoạt Hắc Vụ thảo với ta sao?"
Loại bảo vật như Hắc Vụ Thảo, ông ta cũng động tâm, Diệp Tinh không thể không dao động.
"Không phải".
Nghe xong, Diệp Tinh lại cười, nói: "Ta lần này đến đây để giết ngươi".
Tuy đang cười, nhưng lời của hắn truyền đến tai Thời Luân Quy vô cùng lạnh lùng.
"Ha ha, Diệp Tinh, ngươi nói đến giết ta?"
Nghe Diệp Tinh nói, đầu tiên Thời Luân Quy sững sờ, sau đó cười lớn nói.
Dường như ông ta nghe thấy chuyện hài hước nhất, khinh thường nhìn Diệp Tinh.
"Thật mắc cười, cho dù ngươi có hai thánh vật hỗn độn chưa hoàn chỉnh là chuôi kiếm Tru Thiên và đỉnh Thôn Phệ, ngươi làm sao giết ta?"
Hai loại binh khí đều là dạng phòng ngự, căn bản ông ta không lo Diệp Tinh có thể giết mình.
"Ồ? Ngươi có thể thử". Diệp Tinh khẽ cười nói.
Hắn nhìn con rùa hung dữ, bánh răng Hỗn Nguyên bên trong bắt đầu hơi dao động, nói đúng ra chắc là vùng năng lượng mảnh vỡ.
Sau đó Diệp Tinh thúc động nguồn năng lượng kia.
"Két két!"
Sau khi thúc động nguồn năng lượng kia, bên tai đột nhiên có âm thanh vô cùng chói tai truyền đến, đĩa bánh răng vỡ quay tít.
Chuyển động phía trên lại đột nhiên tản ra, không ngừng lan rộng các hướng.
"Ầm ầm ầm!"
Theo sự khuếch tán, không gian phía trước thình lình sụp đổ, dường như toàn bộ trở nên vỡ nát, thậm chí hóa thành hư vô.
"Đây là?"
Nhìn thấy thay đổi xảy ra đột ngột, sắc mặt Thời Luân Quy đột biến.
"Tại sao hư không sụp đổ? Quy tắc, ta lại không cảm nhận được quy tắc!"
Trong mắt Thời Luân Quy lộ vẻ kinh sợ, nhìn thấy cảnh này, đột nhiên ông ta nghĩ ra điều gì, trong mắt càng kinh hãi!
"Phá vỡ hư không, xoắn nát quy tắc, bánh răng Hỗn Nguyên! Đó là do bánh răng Hỗn Nguyên xếp hạng thứ ba trong danh sách thánh vật hỗn độn thi triển mới xuất hiện cảnh tượng trước mắt!"
Thời Luân Quy kinh hãi nói.
Vù...
Trong nháy mắt ông ta vừa nghĩ đến, dao động kia liền đến trước người ông ta.
"Chặn nó lại cho ta!" Thời Luân Quy hét lên một tiếng, giọng nói ông ta vô cùng hoảng sợ.
Oành!
Trên toàn thân Thời Luân Quy tản ra dao động khí thế vô cùng kinh người, thậm chí bên ngoài cơ thể còn hình thành một chiếc mai rùa cực lớn, trên chiếc mai rùa này chi chít tràn ngập bí văn, vờn quanh nhau, hình thành một bộ mạng nhện đồ văn phức tạp.
Mà trên người ông ta cũng có rất nhiều trận nguyên vờn quanh, lại lần nữa hình thành phòng ngự trước người mình.
"Diệp Tinh, trừ đỉnh thôn phệ và chuôi kiếm Tru Thiên ra, ngươi vẫn còn có bánh răng Hỗn Nguyên đứng thứ ba bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn!" Thời Luân Quy hoảng sợ nói.
Thập đại thánh vật hỗn độn, trên người Diệp Tinh lại có ba món.
"Đáng tiếc, ngươi đã biết quá muộn." Diệp Tinh lạnh nhạt nói.
“Răng rắc!"
Năng lượng khủng bố của bánh răng Hỗn Nguyên tản ra, trong nháy mắt đã bao phủ Thời Luân Quy, sau đó từng tiếng vỡ vụn truyền tới, mai rùa khổng lồ trên con rùa cá sấu dữ tợn cùng với trận pháp phòng ngự tất cả đều vỡ vụn.
"Không!"
Lúc này Thời Luân Quy chỉ cảm thấy một luồng lực hủy diệt ngút trời điên cuồng trào vào khắp các ngõ ngách trong thân thể ông ta, dưới luồng năng lượng này ông ta lại không có chút lực ngăn cản nào, ông ta nhìn Diệp Tinh còn muốn nói điều gì đó, nhưng lại không nói ra.
Ong...
Dao động lóe lên, sau đó hoàn toàn thu lại, sau đó toàn bộ thân thể Thời Luân Quy cũng biến mất phần lớn, gần như hóa thành hư vô.
Cường giả đẳng cấp thế giới cảnh vô địch nắm giữ bí thuật nguyên thủy thời gian thuật Thời Luân Quy đã chết!
"Cuối cùng cũng giết chết!"
Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hắn đợi hơn ba tháng, năng lượng tích lũy bên trong bánh răng Hỗn Nguyên nhiều hơn, mà mới vừa rồi, hắn đã phóng thích hơn nửa số năng lượng này!
Mặc dù tiêu hao rất nhiều năng lượng, nhưng hiệu quả cũng lộ ra thấy rõ.
"Woa, cuối cùng con rùa đen này cũng bị giết!" bóng người Tiểu Hắc xuất hiện, vô cùng hưng phấn nói.
Phía xa, ác long Diệt Thương đó cũng bay tới, nhìn tình cảnh trước mắt, không nhịn được thở dài nói: "Không hổ là bảo vật đứng thứ ba bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn."
ở dưới bảo vật này, cường giả đẳng cấp thế giới cảnh vô địch đều bị miểu sát ngay lập tức!
Trừ cây sinh mệnh ra, ai có thể ngăn cản một đạo công kích của Diệp Tinh?
"Tra xét bảo vật một chút." Diệp Tinh cười một tiếng.