"Ha ha, Diệp Tinh, những cường giả này thật sự dễ lôi kéo". Tiểu Hắc đứng trên vai Diệp Tinh, cười lớn nói.
"Bảo vật mong muốn ở trước mắt, họ đương nhiên sẽ động tâm". Diệp Tinh cười thản nhiên nói.
Hắn có trên trăm món bán thánh vật hỗn độn, lấy ra vài cái, căn bản không tính là gì, hơn nữa theo hắn thấy hoàn toàn xứng đáng.
"Lại có hai vị cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh gia nhập nhóm Thạch Hồn núi Hỗn Độn".
Trong hư không liên tục truyền về, Diệp Tinh và Tiểu Hắc nói với nhau gì đó, lúc này hắn đang đọc tin tức.
Thạch Hồn cuối cùng được xem là tông sư luyện khí có thể luyện chế ra bán thánh vật hỗn độn mà mọi người đều biết trong vũ trụ, muốn lôi kéo nhóm cường giả này nhất định rất đơn giản.
"Vậy tiếp theo chúng ta lôi kéo vị cường giả nào?" Tiểu Hắc nhìn Diệp Tinh, tò mò hỏi.
"Kim Khuê". Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Phải nhanh lên!"
Hắn thấy tin tức, lúc này lại hít sâu một hơi.
Lúc này trong vũ trụ vẫn còn hai mươi vị cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh chưa bị lôi kéo, trong hai mươi vị này, tất nhiên có người muốn tranh đoạt một mình.
Ước chừng cho dù bán thánh vật hỗn độn xuất hiện trước mặt họ, họ chưa chắn từ bỏ.
"Đến rồi!"
Qua một khoảng thời gian, đột nhiên Diệp Tinh nhìn về một nơi, bóng người của hắn liền ra khỏi hư không.
Lúc này một ngọn cự sơn màu vàng đứng trong hư không.
Cự sơn này vô cùng lớn, cứ như vậy đứng thẳng giữa hư không, làm cho hư không xung quanh chấn động không ngừng. Trên người nó còn có từng sợi khí lưu kì lạ chuyển động, uy năng khủng bố lan ra, bao phủ bốn phía.
"Diệp Tinh". Cự sơn màu vàng nhìn Diệp Tinh đến, giọng nói ồm ồm vang lên.
Giọng nói của ông ta giống như sấm nổ, thậm chí làm hư không xuất hiện từng vết nứt, rất có sức ép.
"Kim Khuê". Diệp Tinh cũng nhìn về cự sơn màu vàng, mỉm cười nói.
Kim Khuê, sinh mệnh đặc thù vô cùng hiếm thấy, là kim thạch hư không cứng chắc trong vũ trụ tu luyện mà thành.
Kim thạch hư không, chỉ có cường giả cấp độ Thế Giới Cảnh mới có thể phá vỡ, dưới Thế Giới Cảnh không ai có thể làm được, đều không thể làm gì được.
Tuy là sinh mệnh nham thạch, nhưng thiên phú cực mạnh, nhiều năm đã trở thành cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh.
"Diệp Tinh, lúc trước ngươi nói ngươi có bán thánh vật hỗn độn dạng tốc độ sao?" Kim Khuê nhìn Diệp Tinh, trầm giọng hỏi.
Trong giọng nói của ông ta mang vẻ vội vàng, trong mắt hiển nhiên lộ niềm khát khao.
Ông ta là kim thạch hư không vô cùng cứng chắc trong vũ trụ tu luyện mà thành, thân mang tính phòng ngự, công kích rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh khác.
Nhưng tốc độ của ông ta lại là khiếm khuyết lớn nhất của bản thân, căn bản không bằng cường giả vô địch Thế Giới Cảnh cấp độ khác.
Tốc độ chậm, trong trận chiến sẽ lâm vào thế yếu, căn bản không chiếm được thế chủ động, càng khỏi nói đến công kích cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh khác.
Kim Khuê đến núi Hỗn Độn vài lần, muốn đại sư Thạch Hồn giúp ông ta luyện chế ra bán thánh vật hỗn độn dạng tốc độ, thế nhưng vẫn không đồng ý.
Đây là bảo vật mà ông ta mong ước.
"Đương nhiên". Diệp Tinh mỉm cười nói.
Hắn phất tay phải, sau đó một cánh chim màu vàng xuất hiện, trên cánh chim này tản ra dao động vô cùng mãnh liệt, thậm chí làm hư không xung quanh liên tục chấn động.
"Bán thánh vật hỗn độn dạng tốc độ!" Nhìn thấy cánh chim màu vàng này, Kim Khuê đột nhiên kích động, khí lưu trên người đều không khống chế được, liên tục tản ra xung quanh.
"Kim Khuê, như chúng ta đã nói trước đây, chỉ cần ngươi lập thời thề, ở thành Đế Uyên toàn lực giúp ta tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh, bán thánh vật hỗn độn này thuộc về ngươi". Diệp Tinh nhìn sinh mệnh nham thạch lo lớn phía trước, bình tĩnh nói.
Vì ngăn ngừa nhóm cường giả này liên tục bị kéo đi, cho nên Diệp Tinh sớm đã liên lạc với nhóm cường giả vô địch Thế Giới Cảnh này rồi.
Lời làm họ động tâm đương nhiên sẽ gia nhập phía Diệp Tinh.
"Kim Khuê ta ở căn nguyên của vũ trụ lập lời thề, tại thành Đế Uyên dốc sức giúp đỡ Diệp Tinh tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh, cho đến cuộc tranh giành cuối cùng kết thúc..."
Không hề do dự, Kim Khuê nhanh chóng lập lời thề của mình.
"Diệp Tinh..."
Tuyên thệ xong, sinh mệnh nham thạch to lớn lại trơ mắt nhìn Diệp Tinh.
Vù!
Diệp Tinh vung lên, cánh chim màu vàng đó bay đến trước mắt Kim Khuê.
"Ha ha, có bán thánh vật hỗn độn dạng tốc độ, tên khốn khiếp Ảnh Sát Thú căn bản không thể làm nhục ta".
Một tay nắm chắc cánh chim màu vàng, Kim Khuê cảm nhận uy năng của cánh chim màu vàng này, trên mặt đầy vẻ kích động.
Kim Khuê cảm nhận uy lực của đôi cánh màu vàng này một chút, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Ông ta và Ảnh Sát thú không hợp nhau, giữa hai bên tồn tại mâu thuẫn rất lớn.
Chẳng qua lúc trước ông ta vẫn đều luôn bị vây ở hạ phong, tuy rằng dựa vào phòng ngự cường đại nên không có bị thương, nhưng mà cảm giác bị tùy ý chà đạp đương nhiên rất không vui.
"Tốt lắm, Kim Khuê, trăm năm sau chúng ta tập hợp ở thành Đế Uyên!" Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Biết rồi. Diệp Tinh, Kim Khuê ta chắc chắn sẽ đến trước tiên, toàn lực ủng hộ ngươi tranh đoạt quả căn nguyên Đế cảnh!" Kim Khuê nhìn Diệp Tinh, trịnh trọng nói.
Tiếp đó hai người tách ra.
"Vị thứ hai."
Trong hư không, Tiểu Hắc xuất hiện, rất là hưng phấn nói: "Diệp Tinh, kế tiếp chúng ta đi tìm ai?"
Trên mặt Diệp Tinh nở nụ cười, lúc này lại không có vẻ gì lo lắng, nói: "Không cần tìm nữa, hiện tại đã có 7 vị cường giả Thế Giới cảnh vô địch đồng ý, chúng ta trực tiếp quay về Hư Thần Tông, trên đường hẳn là có thể gặp gỡ bọn họ."
. . . . . .