Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 2122 - Chương 2050: Thần Tôn Cảnh Đỉnh Phong 2

Chưa xác định
Chương 2050: Thần Tôn cảnh đỉnh phong 2

Hư Thần Tông, bên trong không gian truyền thừa thật lớn, lúc này Diệp Tinh đang yên lặng đứng thẳng.

Vút!

Một chùm sáng xẹt qua trước mắt, ý thức Diệp Tinh chìm vào bên trong chùm sáng này, đột nhiên chùm sáng này biến thành một mũi thương.

Mũi thương này vẽ ra, dẫn động thiên địa chìm nổi, ánh sáng, hắc ám không ngừng luân phiên, các loại đại đạo không ngừng lưu chuyển.

Trước mắt xuất hiện một ngôi sao màu vàng thật lớn, tiếp đó dưới sự hạ xuống của mũi thương này, nó không có chút lực ngăn cản nào, trực tiếp bị đánh thành hư vô.

Tiếp đó mũi thương kia cũng phân làm sáu phần, không ngừng khuếch tán về bốn phía.

Giữa những dao động này, có Đại đạo Sinh tử, Đại đạo Thời không, Huyễn chi đại đạo, Đại đạo Ngũ Hành, còn có Đại đạo Quang ám, Kiếm chi đại đạo, sáu loại đại đạo không ngừng hiện ra ở trước mặt Diệp Tinh dưới các loại hình thức khác nhau.

Diệp Tinh cứ như vậy đứng ở chỗ này, yên lặng lĩnh ngộ.

Ý thức đắm chìm vào trong chùm sáng suốt một giờ, Diệp Tinh mới rốt cuộc thu hồi lại ý thức của mình.

"Khó khăn của việc dung hợp sáu loại đại đạo quả nhiên rất lớn."

Diệp Tinh lắc lắc đầu.

Đại đạo tàn khuyết bên trong vũ trụ mới đã không còn có tác dụng lớn đối với hắn nữa, hắn lại tiến vào nơi lĩnh ngộ truyền thừa bên trong Hư Thần Tông.

Có điều qua thời gian gần một trăm năm, Diệp Tinh bây giờ vẫn còn kém rất nhiều.

"Tuy rằng còn kém một chút, có điều thực lực của mình vẫn đang tiến bộ!"

Lúc này Diệp Tinh cũng không uể oải, trong mắt có vẻ vui sướng.

Thần Tôn cảnh đỉnh phong! Hiện tại hắn đã chân chính đạt tới Thần Tôn cảnh đỉnh phong, cách Thế Giới cảnh chỉ còn một bước.

Có điều, một bước này cũng đang vây khốn Diệp Tinh.

"Xem ra trước khi tranh đoạt quả căn nguyên Đế cảnh không thể đột phá đến Thế Giới cảnh rồi." Diệp Tinh lắc đầu.

Hắn có thể cảm giác được trạng thái hiện tại của mình, muốn đột phá, nhất định còn phải mất một thời gian ngắn.

Diệp Tinh nhìn về phía chùm sáng trong hư không, cũng không tiếp tục chìm ý thức của mình vào trong đó.

"Tiểu Hắc và những người khác đã thúc giục nhiều lần, đã đến lúc phải đến thành Đế Uyên rồi." Trong mắt Diệp Tinh lấp lánh ánh sáng.

Thời gian trôi qua, lúc này cách thời gian quả căn nguyên Đế cảnh xuất thế ở bên trong thành Đế Uyên vừa vặn còn lại một năm.

Xoát!

Bước ra một bước, bóng dáng Diệp Tinh trực tiếp biến mất không thấy.

. . . . . .

"Sao Diệp Tinh vẫn còn chưa ra chứ?"

Bên ngoài cung điện truyền thừa Hư Thần Tông, Tiểu Hắc lo lắng bay tới bay lui.

Phía trước cung điện không chỉ có nó, còn có Ác Long Diệt Thương, ngoài ra đám người Đại trưởng lão Không Minh, Điện chủ Nguyên Hàn cũng đều ở đây.

Bọn họ cũng chuẩn bị đi đến thành Đế Uyên, có điều hiện tại đều đang chờ Diệp Tinh.

"Đợi thêm một chút đi, hiện tại cách thời gian cuối cùng cũng còn hơn một năm." Ông lão Nguyên Hàn cười nói.

"Nhưng mà cũng không thể chậm trễ được." Tiểu Hắc lo lắng nói.

Bọn họ đến thành Đế Uyên cũng cần phải mất thời gian một năm, hiện tại nó ước gì có thể lập tức bay đến bên kia luôn.

"Tiểu Hắc, ngươi vẫn cứ nóng vội như vậy."

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng cười khẽ vang lên, ở dưới ánh mắt của mọi người, bóng dáng Diệp Tinh đi ra từ bên trong cung điện thật lớn.

"Diệp Tinh!"

Nhìn thấy bóng dáng Diệp Tinh, đám người Không Minh, Nguyên Hàn lập tức đi tới, Tiểu Hắc thì lập tức bay đến trước mặt Diệp Tinh, vội vàng hỏi: "Diệp Tinh, thế nào? Có thể đột phá đến Thế Giới cảnh không?"

"Còn kém một chút." Diệp Tinh lắc đầu nói.

"Còn kém chút sao?" Tiểu Hắc có chút thất vọng, có điều trong nháy mắt nó lại hưng phấn trở lại, nói: "Diệp Tinh, cho dù không đột phá, thực lực của ngươi cũng tuyệt đối đứng ở đỉnh của cường giả Thế Giới cảnh."

Nó cũng biết khả năng Diệp Tinh trong vòng trăm năm đột phá đến Thế Giới cảnh là không lớn.

Có điều cho dù không đột phá, nó cũng rất có lòng tin đối với Diệp Tinh.

"Diệp Tinh."

Đúng lúc này, Đại trưởng lão Không Minh đi tới, nhìn Diệp Tinh cười nói: "Ngươi đã xuất quan, vậy chúng ta liền trực tiếp đi thành Đế Uyên đi."

"Được." Diệp Tinh gật gật đầu.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía bên cạnh.

Ở bên này, đám người Lâm Tiểu Ngư, Diệp Lân đang đứng.

"Thành Đế Uyên." Lúc này trong mắt Diệp Lân tràn đầy vẻ chờ mong, nhưng mà lại có một tia uể oải.

"Đáng tiếc thực lực của con không đủ, nếu không con có thể đi rồi."

Với thực lực của cậu, đoán chừng chỉ uy áp của thành Đế Uyên thôi cậu cũng không chịu nổi.

"Cha, cha nhất định có thể đạt được quả căn nguyên Đế cảnh." Diệp Lân sùng bái nhìn cha mình.

"Cha, cố lên." Tiểu Bảo Nhi, tiểu Đồng nhìn Diệp Tinh, cũng nắm chặt nắm tay nghiêm túc nói.

"Ha ha." Diệp Tinh cười nhìn về phía con gái mình, hắn lại nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, nói: "Tiểu Ngư, anh phải đi rồi."

"Diệp Tinh, anh cẩn thận một chút." Lúc này Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhìn hắn, vội vàng dặn dò.

"Yên tâm." Diệp Tinh mỉm cười.

Nói vài câu với người nhà, sau đó Diệp Tinh và những người khác rốt cuộc rời đi.

. . . . . .

"Diệp Tinh, hiện tại trong các thế lực tranh đoạt quả căn nguyên Đế cảnh, hiển nhiên Thạch Sơn núi Hỗn Độn là mạnh nhất."

Bên trong thông đạo không gian, đoàn người Hư Thần Tông đang nhanh chóng đi tới, lúc này Đại trưởng lão Không Minh nhìn về phía Diệp Tinh nói.

"Tính đến hiện tại, số lượng cường giả cấp bậc Thế Giới cảnh vô địch gia nhập vào thế lực của Thạch Hồn có chừng mười lăm vị."

"Mười lăm vị sao?" Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ, số lượng này so với hắn tưởng tượng ít hơn một chút.

"Cường giả cấp bậc Thế Giới cảnh vô địch không tính là nhiều, thật sự nhiều nhất là cường giả cấp bậc Thế Giới cảnh đỉnh phong!"

Bình Luận (0)
Comment