"Tiểu Hắc."
Diệp Tinh nhìn con sâu róm nhỏ trước mắt, khóe miệng nhếch lên, dường như muốn cười một chút, nhưng hắn tựa hồ đã quên mất cười như thế nào, lộ ra biểu tình so với khóc còn khó coi hơn.
Thời gian một triệu năm, lần thứ hai gặp được Tiểu Hắc, trong lòng hắn vẫn là rất mừng rỡ.
Hắn bắt đầu tu luyện từ lúc nhỏ yếu, từng bước đạt tới đỉnh phong, từng có rất nhiều hồi ức với Tiểu Hắc.
Nhưng lúc gặp lại đã là cảnh còn người mất. Rất nhiều chuyện, rốt cuộc không thể trở về như trước.
Mỗi ngày tu luyện, lang bạt khi đó phảng phất đã trôi qua quá lâu, lâu đến mức ký ức của hắn đều bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
"Diệp Tinh!"
Xa xa, Kiếm Thương Nguyên cùng Nguyên Hâm chiến đều bay tới, bọn họ nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có vẻ phức tạp.
"Diệp Tinh xuất hiện rồi?"
Đã tròn một triệu năm, Diệp Tinh chạy đi đâu? Không có bất kỳ cường giả nào biết tung tích của hắn.
Trong lòng Kiếm Thương Nguyên cùng Nguyên Hâm Chiến rõ ràng chấn động.
"Đã lâu không gặp."
Nhìn hai người trước mắt, Diệp Tinh nhẹ giọng nói.
Một triệu năm, năm tháng cũng lưu lại dấu vết ở trên người mọi người.
Lúc trước lúc gặp mặt, thực lực của bọn họ cũng không tính là mạnh, hắn, Kiếm Thương Nguyên, Nguyên Hâm Chiến đều được ca ngợi là thiên tài cường đại, Kiếm Thương Nguyên cùng hắn cũng đều ở trên bảng Đế Cảnh tiềm năng.
Thời gian trôi qua, hiện tại mấy người trước mắt đều đã có được thực lực cấp độ Đế Cảnh.
"Diệp huynh, đã lâu không gặp." Kiếm Thương Nguyên nhìn về phía Diệp Tinh, trầm mặc một chút, mở miệng nói.
Trên mặt anh ta không còn duy trì nụ cười ôn hòa như trước kia, cả người thoạt nhìn tựa hồ trầm mặc. Trên người anh ta có dấu vết của năm tháng, cha Kiếm Đế của anh ta trước đó chiến đấu ở trong diệt thế mà chết đi, mà anh ta kế thừa danh hiệu của cha, trở thành Kiếm Đế mới.
"Diệp Tinh, ngươi... đột phá đến Đế Cảnh rồi sao?"
Bên cạnh, Nguyên Hâm Chiến nhìn về phía Diệp Tinh, bỗng nhiên hỏi.
Lúc này Nguyên Hâm Chiến thoạt nhìn cũng trầm ổn hơn rất nhiều.
Cậu ta lúc này hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Diệp Tinh, không biết Diệp Tinh rốt cuộc có đột phá hay không.
"Chưa." Nghe vậy, Diệp Tinh lắc đầu.
"Không có đột phá?" Kiếm Thương Nguyên cùng Nguyên Hâm chiến đều là sửng sốt.
Dùng thiên phú của Diệp Tinh, thời gian một triệu năm hẳn là có thể đột phá, vừa rồi thực lực Diệp Tinh triển lộ ra chính là làm bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà Diệp Tinh cũng không có nói thêm gì đối với chuyện này. Tay phải hắn vung lên, bên cạnh lại có hai cô bé xuất hiện.
"Bảo Nhi? Đồng Mục? Diệp Tinh, ngươi làm chúng sống lại rồi?"
Nhìn về phía hai cô bé, Tiểu Hắc sửng sốt, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.
Nhưng mà trong nháy mắt những kinh hỉ này liền biến mất.
"Không phải, chỉ là bộ dạng có chút giống thôi." Nó nhanh chóng phán xét.
"Diệp Tinh, chúng..."
Tiểu Hắc nhìn về phía Diệp Tinh, không nhịn được hỏi.
"Từ trên trái đất mang tới, chuẩn bị đưa chúng đến nơi an toàn."
Diệp Tinh nhìn hai cô bé đang sợ hãi mọi người ở bên cạnh hắn, giải thích một chút.
Hắn nhìn mấy người trước mắt, bỗng nhiên nói: "Trong vũ trụ này còn có sinh mệnh quỷ dị cấp độ Đế Cảnh đúng chứ? Đưa ta tới chỗ chúng."
Hắn cảm ứng được các cường giả khác ở khu vực xa xôi của vũ trụ này.
Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Hắc chuyển động một chút, nói: "Diệp Tinh, ngươi muốn ra tay sao?"
Kiếm Thương Nguyên cùng Nguyên Hâm Chiến cũng là nhìn về phía Diệp Tinh.
Đó là sinh mệnh quỷ dị cấp độ Đế Cảnh, coi như là bọn họ cũng là bằng vào các loại phương pháp, dựa vào năng lực kỳ dị của Tiểu Hắc, hơn nữa có Thời Không Châu bỗng nhiên đánh lén mới thiếu chút nữa giết được Không Sát.
Nhưng cuối cùng vẫn thiếu chút nữa để cho Không Sát chạy thoát. Nếu không phải Diệp Tinh đến, Không Sát tất nhiên có thể chạy trốn thành công.
"Diệp Tinh, có nắm chắc không?" Kiếm Thương Nguyên cùng Nguyên Hâm Chiến nhìn về phía Diệp Tinh, cũng không nhịn được hỏi.
"Có."
Diệp Tinh không có phủ nhận, trực tiếp nói.
Nhìn thấy bộ dáng Diệp Tinh, trong mắt mấy người rõ ràng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Diệp Tinh không có đột phá đến Đế Cảnh lại có thể đánh chết cường giả cấp độ Đế Cảnh sao?
Bọn họ biết Diệp Tinh đã đưa bánh răng Hỗn Nguyên giao cho Hạo Đế Chu Hạo, lúc trước Diệp Tinh đánh chết Côn Đế cũng là dựa vào bánh răng Hỗn Nguyên.
Nếu không có thánh vật đứng thứ ba trong bảng thánh vật hỗn độn vũ trụ, Diệp Tinh muốn đánh chết Côn Đế trên cơ bản là một chuyện không có khả năng.
"Được."
Nhưng mà thấy Diệp Tinh không có nhiều lời, Nguyên Hâm Chiến trực tiếp gật đầu.
Trước người cậu ta xuất hiện một viên châu kỳ dị, chính là Thời Không Châu xếp hạng thứ mười bảng thánh vật hỗn độn.
Xoẹt...
Thời Không Châu dao động, thân ảnh của bọn họ trực tiếp biến mất.
......
"Không Sát bị đánh chết rồi! "
"Lại có một cường giả Đế Cảnh trong hơn một trăm ngàn tòa vũ trụ bên kia xuất hiện."
"Là ai?"
Lúc này một khu vực trong vũ trụ, ba sinh mệnh nhìn qua vô cùng dữ tợn, trên người hơn phân nửa bị thối rữa trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm.
Lúc trước Không Sát cầu viện, bọn họ nhanh chóng đi tới, nhưng vẫn còn kém một bước, còn chưa kịp cứu thì ông ta đã chết rồi.
"Hừ! Những thánh vật hỗn độn này thật đúng là phiền người, chúng ta đã có rất nhiều cường giả bởi vì những thánh vật hỗn độn này mà chết đi. Nhất là Thời Không Châu càng là phiền phức."
"Nguyên Hâm Chiến kia là hậu nhân của Cổ Thần, chúng ta cũng không làm gì được cậu ta."
"Để cho bọn họ đắc ý một hồi đi, đợi đến khi Diệt Sinh đại nhân chân chính đi ra, coi như là Thiên Đế, Hạo Đế cường đại nhất bên bọn họ, còn có Cổ Thần thì có thể làm gì? Còn không phải giống như con kiến hôi, trực tiếp bị đánh chết sao."
"Chúng ta đã sống qua mấy kỷ nguyên diệt thế rồi, chỉ có chúng ta mới có thể chân chính tồn tại vĩnh hằng ở thế gian này!"
Trong mắt ba sinh mệnh quỷ dị cấp bậc Đế Cảnh tràn đầy lãnh quang.