Đám người Dương Thiên biến sắc, nhưng bọn họ đã không kịp ngăn cản, cơ hồ trong nháy mắt khi bọn họ phát động công kích, Hắc Hồ liền đã đi tới bên người Diệp Tinh, hơn nữa cũng đã phát ra công kích.
Trên người Hắc Hồ, vô số ánh sáng màu đen chớp động, tạo thành một cây giáo kỳ dị.
Vụt!
Trên ngọn giáo này có rất nhiều bí văn kỳ bí quỷ dị, sau khi ngọn giáo xuất hiện, liền trực tiếp bắn ra từ trước người Hắc Hồ.
"Ầm ầm!"
Thiên địa nghiền nát, ngọn giáo quỷ dị xẹt qua chân trời, trong nháy mắt liền xuất hiện trước người Diệp Tinh, nhắm ngay mi tâm của hắn.
"Chết đi!" Hắc Hồ cười lạnh nói, nhìn Diệp Tinh phảng phất đã bị dọa choáng váng, trong mắt thậm chí lộ ra vẻ chờ mong, chờ mong Diệp Tinh chết dưới ngọn giáo của mình.
Nếu là có thể đánh chết Diệp Tinh, vậy công lao của ông ta liền quá lớn, Diệt Sinh tuyệt đối sẽ cho ông ta phần thưởng rất lớn.
Nhưng mà trong nháy mắt Hắc Hồ phát hiện có gì đó không thích hợp, đám người Dương Thiên đầu tiên là biến sắc, sau đó lại không có phản ứng gì, căn bản không ngăn cản, trên mặt cũng không có vẻ lo lắng gì.
Phải biết rằng, hiện tại Diệp Tinh thế nhưng là đã luyện hóa căn nguyên Thiên Đạo, là người duy nhất trong hơn trăm ngàn vũ trụ có khả năng đột phá tới Thiên Đạo Cảnh, là hy vọng ngăn cản diệt thế.
Đám người Dương Thiên không có khả năng không quan tâm đến sinh tử của Diệp Tinh.
Nhưng biểu hiện hiện tại tựa hồ lại giống như không quan tâm lắm đối với Diệp Tinh.
"Chuyện gì thế này?" Trong lòng Hắc Hồ theo bản năng xuất hiện ý niệm không tốt.
"Diệp Tinh ngược lại rất tự tin, đoán được có thể sẽ có tình huống như vậy phát sinh, để chúng ta không nên nhúng tay vào."
"Diệp Tinh này dựa vào át chủ bài gì vậy? Căn nguyên Thiên Đạo sao?"
"Cho dù hắn đột phá đến Đế Cảnh, dựa vào căn nguyên Thiên Đạo thực lực lại có thể tăng lên bao nhiêu? Khẳng định còn chênh lệch rất lớn với Hắc Hồ."
"Đứng xem là được rồi, Diệp Tinh nếu đã nắm chắc, vậy chúng ta liền nhìn kỹ một chút."
"Ta ngược lại muốn xem hắn ngăn cản như thế nào?"
Hắc Hồ âm trầm trong lòng, lúc này các cường giả Cổ Thần, chủ nhân thành Đế Uyên, Huyết Xà đều đang nhìn, ý thức truyền âm nghị luận.
Trước Diệp Tinh đã nói qua, nếu là Hắc La, Hắc Hồ ra tay với hắn thì cứ để chúng ra tay, không nên ngăn cản.
Cho nên vừa rồi Hắc Hồ dễ dàng tìm được cơ hội ra tay.
Nếu không với trình độ cẩn thận của Dương Thiên, Chu Hạo, Hắc Hồ trên cơ bản không có khả năng tìm được bất kỳ cơ hội nào.
"Dương Thiên, ngươi cảm thấy hiện tại thực lực của Diệp Tinh như thế nào?" Chu Hạo nhìn tình cảnh trước mắt, hỏi.
"Không rõ ràng lắm." Dương Thiên cũng đang nhìn, thân thể anh ta căng thẳng, chỉ cần Diệp Tinh nơi đó xuất hiện bất luận ngoài ý muốn gì, anh ta cũng sẽ lập tức ra tay.
"Ta không hiểu rõ đối với căn nguyên Thiên Đạo, đối với chuyện thực lực tăng phúc bao nhiêu ta cũng không biết."
Căn nguyên Thiên Đạo, ngoại trừ tạo ra Diệt Sinh ra, ngoài ra cũng chỉ có Diệp Tinh trước đây luyện hóa.
Ngoại trừ bọn họ, những cường giả khác không hiểu rõ hơn về nó.
Tất cả mọi người đều đang nhìn, lúc này Diệp Tinh lặng lẽ đứng thẳng, hắn nhìn ngọn giáo quỷ dị đánh tới, sắc mặt bình tĩnh, cũng là đang cẩn thận cảm ngộ dao động phía trên.
Theo dao động, căn nguyên Thiên Đạo vô cùng nồng nặc trong đầu hắn cũng đang hơi hơi sôi trào lên.
Một triệu năm, cộng thêm đột phá, căn nguyên Thiên Đạo trong đầu hắn lúc này vô cùng nồng đậm. Hơn nữa sau khi đột phá đến Đế Cảnh, những căn nguyên Thiên Đạo này dùng tốc độ kinh người gia tăng lên, hơn nữa còn phát sinh một loại biến hóa kỳ dị.
Không có ai biết, có lẽ coi như là Diệt Sinh cũng không rõ ràng lắm, Diệp Tinh hiện tại đang thúc đẩy loại biến hóa này!
rốt cuộc, ngọn giáo quỷ dị kia đi tới trước người Diệp Tinh.
Mà Diệp Tinh mà Hắc Hồ lại cảm thấy tựa hồ bị dọa đến choáng váng lại bỗng nhiên động đậy, tay phải hắn nắm chặt, trực tiếp bắt tới ngọn giáo quỷ dị kia.
"Diệp Tinh, ngươi dám tiếp nhận công kích của ta?"
Nhìn thấy tình cảnh này, Hắc Hồ nhất thời cười lạnh nói, khóe miệng lộ ra một tia châm chọc.
Mặc dù trong lòng cảm thấy không thích hợp, nhưng cho dù là đám người Dương Thiên, Chu Hạo cũng không dám tiếp nhận công kích của ông ta như vậy.
Diệp Tinh thì dựa vào cái gì?
"Diệp Tinh muốn tiếp nhận công kích mạnh nhất của Hắc Hồ?"
Đám người Dương Thiên cũng đang theo dõi.
Thế nhưng, nụ cười lạnh trên khóe miệng Hắc Hồ vừa lộ ra, liền trực tiếp ngưng đọng lại, trong nháy mắt sắc mặt ông ta đột nhiên biến đổi.
"Rắc rắc!"
Tay phải Diệp Tinh thế nhưng dễ dàng bắt được ngọn giáo quỷ dị kia, tay phải nắm chặt, sau đó ngọn giáo kia trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh vụn, văng ra bốn phía.
"Làm sao có thể?" Trong mắt Hắc Hồ tràn đầy vẻ khiếp sợ.
"Công kích của ta lại dễ dàng bị đánh tan như vậy?"
Diệp Tinh vừa đột phá tới Đế Cảnh lại có thể đánh tan công kích của ông ta, có khả năng này sao?
Chạm tới Thiên Đạo Cảnh, cùng vừa mới đột phá tới Đế Cảnh, hai cấp độ này tương đương với chênh lệch của một vị Đế Cảnh bình thường cùng một vị Thế Giới Cảnh bình thường.
Không chỉ có ông ta, lúc này trong mắt Cổ Thần, chủ nhân thành Đế Uyên cũng lộ ra một tia chấn động.
‘Công kích thật mạnh!"
"Cho dù là ta cũng không có khả năng làm được như vậy!"
Bọn họ cũng là cảm thấy khiếp sợ đối với thực lực mà Diệp Tinh biểu hiện ra.
Vụt!
Sau khi đánh nát công kích ngọn giáo quỷ dị của Hắc Hồ, Diệp Tinh lại đột nhiên động, sau đó chủ động đi tới trước mặt Hắc Hồ, đánh ra một quyền.
Trong nháy mắt, Hắc Hồ chỉ cảm thấy tiếng tim mình đang đập nhanh truyền đến.