Lúc này rất nhiều người trên thế giới đều nhìn thấy biến hóa của cây cột này, sắc mặt tất cả đều đại biến, thậm chí có người nhịn không được mắng chửi.
Toàn bộ trái đất biến hóa thành ra như này đều là bởi vì cây cột này sinh ra.
- Diệp Tinh! Hoàng Viêm, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y đều ở phụ cận, nghe được động tĩnh nhanh chóng đi tới bên cạnh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư.
"Đây là cái gì?" Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh hỏi.
"Không biết." Diệp Tinh nhìn một cây cột liên tục dao động ánh sáng màu đen ở nơi xa xôi kia, nói: "Tôi hỏi Nguyên Lệ Văn một chút."
Hắn vừa bắt tay, Thôn Phệ Đỉnh liền xuất hiện trong tay.
Lúc này trong Thôn Phệ Đỉnh, Nguyên Lệ Văn đang xem video trên máy tính, ôm một gói khoai tây chiên ăn vô cùng vui vẻ.
Lúc trước cô ta ầm ĩ muốn ăn vặt, Diệp Tinh liền đem một ít đồ ăn vặt trên trái đất ném vào, nhất thời liền thích thú không thôi. Thậm chí cô ta cũng rất quan tâm đến những bộ phim được chiếu trên trái đất.
"Nguyên Lệ Văn, cây cột tựa hồ đã xảy ra một ít biến hóa, cô xem một chút là xảy ra chuyện gì?" Diệp Tinh trực tiếp hỏi.
"Biến hóa gì? Ta đang bận. "Nguyên Lệ Văn không nỡ rời ánh mắt khỏi máy tính.
Hiện tại có phim để xem, có đồ ăn vặt để ăn, cô bỗng nhiên cảm thấy tinh cầu này cũng không tệ lắm, dù sao trong vũ trụ rất ít người chuyên tâm làm cái này, mọi người đều nghĩ đến làm thế nào để tăng thực lực của mình.
Nhưng vừa nghĩ đến mình bây giờ là tù binh, trong lòng cô lại rất tức giận.
Thế nhưng, nhìn thấy bên ngoài có biến hóa, Nguyên Lệ Văn cũng nhanh chóng biến sắc.
"Đây là?" Trong mắt cô lộ ra một tia sợ hãi: "Thị huyết thú, vậy mà lại là thị huyết thú!"
- Thị huyết thú là cái gì? Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng hỏi.
- Trời ạ, gia tộc Kim Hồn này lại bỏ thị huyết thú vào trong những cây cột màu đen này! Nguyên Lệ Văn lại vô cùng sợ hãi nói: "Diệp Tinh, mau, mau thả ta ra! Ta muốn trốn vào trong máy phi hành, chỉ có máy phi hành mới có thể ngăn cản thị huyết thú.
- Thả cô ra? Diệp Tinh nghe vậy lắc đầu, nói: "Cô trước tiên nói thị huyết thú này là cái gì đã?"
Nguyên Lệ Văn rõ ràng luống cuống, vội vàng nói: "Những cột màu đen này rất kỳ dị, có thể tự mình tìm được tinh cầu thất lạc có sự sống trong vũ trụ, nhưng đối với người trên tinh cầu mà nói không có gì đặc biệt, vẫn ổn định tồn tại, chỉ có địch ý với người bên ngoài đến tinh cầu mà thôi."
"Thực lực mạnh chướng mắt những tài nguyên trên tinh cầu này, thế nhưng cũng có một phần thực lực nhỏ yếu sẽ phát hiện tinh cầu thất lạc tồn tại tài nguyên, bọn họ sẽ đi tới tinh cầu thất lạc cướp đoạt những cơ duyên này. Thị huyết thú chính là vì sau khi những người này tiến vào tinh cầu thất lạc một thời gian nhất định, nếu như không đi thì nó sẽ xuất hiện chém giết toàn bộ. Thị huyết thú này thực lực không mạnh, nhưng cũng ở đỉnh phong thiên huyền cảnh, ta chắc chắn không ngăn cản được.
- Đạt tới cảnh giới từ thiên huyền cảnh trở lên, cũng chính là cường giả đạo tắc cảnh, họ căn bản không quan tâm những quang đoàn tu luyện này, tài nguyên tu luyện đối với bọn họ mà nói, quang đoàn tu luyện vô dụng, bọn họ có công pháp tốt hơn, về phần những tài nguyên tu luyện này hàm chứa linh lực càng là vô cùng ít ỏi.
Chỉ có cường giả dưới thiên huyền cảnh hoặc là vừa mới đạt tới thiên huyền cảnh mới có hứng thú rất lớn với tài nguyên này, một khi bọn họ đến đây, tuyệt đối là một tai nạn, cho nên bên trong cột sẽ có một ít thị huyết thú tồn tại.
"Nói như vậy thị huyết thú muốn giết chỉ là cô thôi." Diệp Tinh hiểu ý tứ Nguyên Lệ Văn nói, trực tiếp nói.
"Ngươi... Ngươi mau thả ta ra, sắp không kịp rồi!" Nguyên Lệ Văn lo lắng nói.
Xa xa, mấy luồng ánh sáng màu đen đang chậm rãi ngưng tụ.
- Thả cô có thể, nhưng là vẫn điều kiện trước đó, cô giúp chúng tôi loại bỏ mấy cây cột kia! Diệp Tinh nhanh chóng nói.
"Được, được, ta hứa với ngươi! Gia tộc Nguyên Lam chúng ta cũng là gia tộc bất tử, ta sẽ đi cầu trưởng bối của ta đi gia tộc Kim Hồn, như vậy cũng được rồi chứ!" Nguyên Lệ Văn cắn răng, vội vàng nói.
- Quả nhiên có biện pháp! Nghe vậy, Diệp Tinh, Hoàng Viêm trong mắt lộ ra một tia vui mừng.
"Cô có biện pháp nào chứng minh mình nói thật?" Hoàng Viêm lại thận trọng nói.
Nếu là Nguyên Lệ Văn chỉ là thuận miệng nói, vậy thì hỏng rồi.
"Ta... Ta..." Nguyên Lệ Văn rõ ràng hoảng hốt.
Cô ta vội vàng lấy ra một quả cầu kỳ dị, nói: "Đây là khế ước cầu, Nguyên Lệ Văn ta chỉ cần rời khỏi được Thôn Phệ Đỉnh này, tất nhiên sẽ giúp trái đất này loại bỏ cây cột khổng lồ màu đen."
Theo lời nói của cô ta vừa nói ra, trên khế ước cầu xuất hiện một vài ánh sáng chớp động.
“Các ngươi có thể cảm thụ khế ước cầu một chút!” Nói xong Nguyên Lệ Văn lại cấp tốc nói với đám người Diệp Tinh.
Diệp Tinh tản ra một tia linh lực tiến vào trong đó.