- Cắt hổ phách? Nghe vậy, sắc mặt Lâm Tiểu Ngư đột nhiên biến đổi, vội vàng nói: "Diệp Tinh, vậy quá nguy hiểm!"
Cô biết sát khí trong hổ phách màu vàng kia có bao nhiêu khủng bố!
- Anh có chút nắm chắc! Diệp Tinh trầm giọng nói.
Hắn vẫn lựa chọn cứu Nguyên Lệ Văn.
Nếu Nguyên Lệ Văn bị đánh chết, bọn họ trên cơ bản không có cơ hội gì nữa, muốn chờ một thiên phú cường đại đến mức khiến bất tử phủ chủ Kim Hồn coi trọng, quá khó khăn.
Trong những năm sau đó, họ có thể sẽ mãi trong bóng tối, sau đó hắn sẽ có con của riêng mình.
Con cái của hắn sẽ hỏi hắn mặt trời trông như thế nào? Đến lúc đó hắn không biết nên nói cái gì.
Mặt khác quan trọng nhất là, Diệp Tinh có lá bài tẩy của mình!
- Sinh Nguyên Thuật, liền tùy ngươi đó! Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Bên trong kiếm Sinh mệnh ẩn chứa Sinh Nguyên Thuật, đây là một loại bí thuật cực kỳ thần kỳ, chia làm hai bộ phận Hồi Sinh và Nguyên Thôn.
Hồi sinh là khả năng phục hồi của riêng mình!
Thời gian đã trôi qua gần hai năm, Diệp Tinh đối với việc sử dụng hai bí thuật càng thuần thục, tuy tốc độ khôi phục bản thân rốt cuộc nhanh bao nhiêu hắn khó có thể tưởng tượng được, nhưng hắn khẳng định chính là, tốc độ khôi phục này ít nhất so với tốc độ khôi phục của sơ kỳ thiên huyền cảnh của hắn mạnh hơn rất nhiều.
Hiện tại thị huyết thú cũng chỉ là ở đỉnh phong thiên huyền cảnh, luận về lực khôi phục, hắn chưa chắc sẽ thua.
Mặt khác hắn còn có Nguyên Thôn, bí thuật Nguyên Thôn thi triển, vô số linh lực tiến vào thân thể, tốc độ khôi phục của hắn sẽ nhanh hơn!
Hơn nữa trên người hắn còn có rất nhiều loại quả khôi phục, hắn cũng không tin liều mạng như vậy lại không đánh nổi thị huyết thú chỉ có bản năng ý thức này!
- Tiểu Ngư, hiện tại không phải là thời điểm để do dự, thực lực của anh là mạnh nhất, nếu anh nói có nắm chắc, em cứ tin tưởng ở anh! Diệp Tinh trầm giọng nói.
Lâm Tiểu Ngư cắn răng, qua ba giây mới gật đầu, nói: "Được, Diệp Tinh."
Trong mắt cô lại lộ ra vẻ quyết tâm.
Thấy Lâm Tiểu Ngư đồng ý, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía Nguyên Lệ Văn, trầm giọng nói: "Nguyên Lệ Văn, lần này chúng tôi cứu cô, vô luận như thế nào, chuyện của cây cột cô cũng đều phải hỗ trợ giải quyết!"
"Được rồi! Nguyên Lệ Văn ta nói được làm được!" Nguyên Lệ Văn lúc này trên mặt cũng có vẻ thận trọng.
Cô biết hổ phách này, lúc trước cô còn trúng chiêu đây, hiện tại Diệp Tinh thi triển nó khẳng định có nguy hiểm rất lớn.
"Diệp Tinh." Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh.
“Anh Diệp!". “Ông chủ.”
- Đám người Vương Tam Đại, Giang Lam Thành, Thư Lạc Y cũng nhìn Diệp Tinh, trên mặt có vẻ lo lắng.
Diệp Tinh hít sâu một hơi, nhìn thị huyết thú xa xa càng ngày càng gần.
Lấp lánh!
Tay phải hắn vung lên, sau đó một viên hổ phách màu vàng còn có một vài mảnh vỡ của kiếm Sinh mệnh xuất hiện, cứ như vậy lơ lửng ở trong hư không.
Diệp Tinh để cho Lâm Tiểu Ngư đem tất cả những người khác thu vào trong không gian đỉnh, mà hắn thì dùng linh lực khống chế hổ phách và mảnh vỡ kiếm Sinh mệnh.
Chờ đến lúc khoảng cách khống chế cực hạn, vừa vặn thị huyết thú kia tiến đến, cách hổ phách màu vàng và mảnh vỡ kiếm Sinh mệnh một khoảng trong gang tấc.
"Rầm rầm!"
Mảnh vỡ sinh mệnh kiếm huy động, sau đó hoàn toàn đem hổ phách màu vàng này cắt ra.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, một cỗ sát khí ngập trời bộc phát ra, cỗ sát khí này khủng bố đến cực hạn, tất cả sinh mệnh tựa hồ dưới sát khí này đều run rẩy, đây là một loại áp bách bản chất nhất của sinh mệnh.
Giống như là thần linh chân chính và một con kiến, hoàn toàn không phải ở cùng một cảnh giới.
Ngay dưới một giọt máu đỏ này, trên mặt thị huyết thú rõ ràng lộ ra vẻ thống khổ.
Nhưng bản năng của nó lại làm cho nó tiếp tục tiến về phía trước, thân thể của nó hoàn toàn tiếp xúc với giọt máu tươi này, sau đó toàn bộ sinh mệnh nhanh chóng tiêu tán, thân thể sụp đổ.
Mà giọt máu tươi kia trải qua va chạm, trực tiếp bay về hướng Diệp Tinh nơi này.
"Hồi Sinh! Nguyên Thôn!" Lúc này trên mặt Diệp Tinh nổi lên gân xanh, đang điên cuồng thi triển Sinh Nguyên Thuật này!
Sinh cơ trong cơ thể hắn bị sát khí trùng kích cơ hồ bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ dựa vào Sinh Nguyên Thuật miễn cưỡng treo được một cái mạng.
Lúc này Diệp Tinh thật sự điên theo nó.
Hắn biết giọt máu sát khí bên trong hổ phách màu vàng có thể rất mạnh, nhưng không nghĩ tới lại mạnh đến mức này!
Lúc này toàn bộ thân thể hắn căn bản không cách nào nhúc nhích, hoàn toàn bị áp chế.
Lúc trước Diệp Tinh cho rằng mình có thể hao tổn, cho dù khí lực song phương có chênh lệch, nhưng ở trước mặt nhân loại đều là bị nghiền ép.
- Cử động cho ta a! Diệp Tinh gầm nhẹ, nhưng thân thể hoàn toàn không nhúc nhích được, trơ mắt nhìn giọt máu tươi kia bay về phía mình.
Càng đến gần Diệp Tinh càng là ngăn cản không được, trên thân thể thậm chí xuất hiện vết nứt, máu tươi đều chảy ra.
- Đáng chết! Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, tâm tình hoàn toàn chìm vào đáy vực.
- Chẳng lễ chết ở chỗ này sao?
Hắn biết dưới sát khí này, để Lâm Tiểu Ngư thi triển Thôn Phệ Đỉnh căn bản không có khả năng.