Cự kiếm đúng vào lúc này đánh tới, trực tiếp chặt xuống cái đầu đang xông về phía hắn.
“Thành công rồi!”
Nhìn cái đầu của yêu thú ba đầu bị chặt đứt, trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.
Trên con đường tu luyện, hắn cũng chưa bỏ quên lĩnh vực Hắc Diệu, giờ đây đã phát huy ra được hiệu quả kì diệu.
Trong quá trình chiến đấu, có lúc chỉ một khoảng thời gian cực ngắn thôi cũng đủ để thay đổi kết quả cuối cùng.
“Cuộc chiến này tôi thắng chắc rồi!” Diệp Tinh nhìn yêu thú ba đầu, cười to bay tới.
“Hừ!” yêu thú ba đầu hừ lạnh một tiếng, cho dù bị chặt mất một cái đầu, nhưng vẫn điên cuồng giải phóng công kích.
“Diệp Tinh sắp thắng rồi! Không thể tin được, Hỗn Vũ đã bị Diệp Tinh đuổi kịp rồi.”
“Lăng Hằng, chúc mừng chúc mừng.”
Các tồn tại cường đại xem cuộc chiến cảm thán, vào người còn chúc mừng đạo chủ Lăng Hằng.
“Haha.” Đạo chủ Lăng Hằng cười đáp lại vài câu, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng không giấu được sự vui mừng: “Xem ra tên nhóc này đã gặp được cơ duyên cực kì lớn.”
Tất nhiên, cơ duyên của Diệp Tinh càng nhiều, ông ta càng vui.
...
Trong không gian, cuộc chiến đã đi đến cuối con đường, bnsg Diệp Tinh lay động, cự kiếm chém về phía chiếc đầu cuối cùng của yêu thú ba đầu.
“Kết thúc rồi!” Diệp Tinh nói khẽ.
“Răng rắc!”
Cự kiếm chém xuống, sau đó thân thể của yêu thú ba đầu biến mất.
Diệp Tinh vung tay phải lên, thanh cự kiếm đó lại biến thành rất nhiều trường kiếm, bay trở lại bên cạnh hắn.
Ong...
Trong không gian lóe lên dao động, sau đó bóng yêu thú ba đầu lại ngưng tụ lại.
“Chúc mừng ngươi, vượt qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, nhận được ba cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên.”
Yêu thú ba đầu nhìn Diệp Tinh, nói: “Đây là cánh cửa lên tầng thứ tám, bây giờ ngươi có thể tiến vào, lần sau tiến vào Tháp Đăng Thiên có thể trực tiếp lên tầng thứ tám.”
Bên cạnh yêu thú ba đầu, một cánh cửa màu đen khổng lồ xuất hiện giữa không trung.
“Tầng thứ tám ư?”
Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, Hỗn Vũ cũng đang dừng bước ở tầng thứ tám, mãi tới bây giờ vẫn chưa vượt qua.
Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng bước vào bên trong.
...
Lúc này, trên quảng trường Tháp Đăng Thiên rộng lớn, mọi người đều đang chờ đợi.
Một phút... hai phút...
“Đã lâu như vậy rồi, vậy mà Diệp Tinh còn chưa ra ngoài.”
“Hắn ta vẫn còn đang chiến đấu với sinh mệnh của tầng thứ bảy!”
“Không thể tin được, vậy mà hắn ta có thể kiên trì lâu như vậy?”
Các thiên tài khiếp sợ, nếu thực lực của Diệp Tinh không đủ, sớm đã bị loại rồi.
Cho dù dựa vào tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh trước đây, nhiều nhất một phút đã bị loại rồi. Nhưng hiện giờ có thể kiên trì lâu như vậy.
Ong...
Đúng vào lúc này, tên của Diệp Tinh trên bảng xếp hạng bỗng nhiên dao động.
“Nhìn kìa, thông tin của Diệp Tinh thay đổi rồi!” có người ngạc nhiên nói.
Dưới ánh mắt của mọi người, những thông tin khác của Diệp Tinh đều không có gì thay đổi, nhưng tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên lập tức thay đổi thành tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên.
Oành!
Nhất thời, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Tầng thứ bảy rồi!”
“Sao có thể? Hỗn Vũ cũng chỉ mới tới tầng thứ bảy thôi! Diệp Tinh hoàn toàn đuổi kịp hắn ta rồi!”
“Trước đây Hỗn Vũ dẫn trước Diệp Tinh nhiều như vậy, lúc hắn ta ở tầng vả Diệp Tinh mới chỉ ở tầng hai, khoảng cách năm tầng bị đuổi kịp rồi!”
“Mới hai năm thôi! Lĩnh ngộ đạo tắc càng về sau càng khó, nhưng sao đối với Diệp Tinh mà nói càng ngày càng dễ vậy?”
Các thiên tài hoàn toàn bị chấn động,
Hỗn Vũ mạnh mẽ tới mức khiến người ta tuyệt vọng đã bị một thiên tài khác đuổi kịp!
“Thật sự vượt qua tầng thứ bảy rồi?” Lư Vân Đạt cũng nhìn thông tin trên bảng xếp hạng, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.
“Lẽ nào Diệp Tinh tu luyện trong tháp đại đạo Tam Thiên ư?” trong lòng anh ta không nhịn được nghĩ tới.
...
Trong ngũ trọng thiên, mặt Vô Ngân tràn ngập sự khiếp sợ nhìn tin tức trước mắt.
Sau khi Diệp Tinh xông Tháp Đăng Thiên, thiên tài trên quảng trường không nhịn được nhanh chóng lan truyền tin này ra ngoài, anh ta cũng nhận được.
“Sao có thể tiến bộ nhanh tới vậy! Lẽ nào đối với Diệp Tinh lĩnh ngộ đạo tắc chỉ dễ như ăn một bữa cơm, uống một ngụm nước thôi sao?”
Hiện giờ anh ta mới xông lên được tầng thứ tư, Diệp Tinh đã xông qua được tầng thứ bảy rồi, có thể xông qua, vậy nói rõ thực lực công kích của Diệp Tinh mạnh như cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì!”
“Đi!”
Không hề do dự, Vô Ngân rời khỏi ngũ trọng thiên.
...
Trong thất trọng thiên, Hỗn Vũ đang lặng lẽ xem bí tịch, thỉnh thoảng vung tay phải.
Thỉnh thoảng có một vài luồng khí lưu hủy diệt xuất hiện, tản ra uy lực mạnh mẽ.
“Đạo Tắc Hủy Diệt càng về sau càng khó lĩnh ngộ....” Hỗn Vũ lặng lẽ nói thầm trong lòng.
Hắn là thiên tài tuyệt thế trăm triều năm mới xuất hiện, nhưng muốn hoàn toàn nắm giữ đạo tắc này cũng không dễ dàng như vậy, phải không ngừng cố gắng.
“Chủ nhân!” đúng vào lúc này, bỗng nhiên trên đồng hồ của hắn hiện lên một ảo ảnh nhỏ bé, vội vàng nói: “Vừa nãy Diệp Tinh đi xông tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, giờ đã vượt qua rồi!”
“Cái gì?”
Nghe thấy tin tức này, Hỗn Vũ lập tức đứng dậy, khuôn mặt vẫn luôn không có một chút gợn sóng rõ ràng đã hơi thay đổi.
“Diệp Tinh tầng thứ bảy ư?”
Hiện giờ anh ta cũng chỉ ở tầng thứ bảy, mà hai mươi mấy năm trước, thực lực của anh ta hoàn toàn miểu sát Diệp Tinh.
Im lặng đứng một lát, Hỗn Vũ thu bí tịch lại, nhanh chóng rời khỏi cung điện.
...