Có điều mỗi một bậc thang, thời gian Hỗn Vũ dừng lại ngyaf càng dài.
Nháy mắt thời gian đã trôi qua mười ngày.
“Tới cực hạn rồi?” sắc mặt Hỗn Vũ khẽ thay đổi.
Lúc này anh ta đang ở trên bậc thang thứ bốn trăm ba mươi chín
Soạt!
Sau khi dao động lóe lên, bóng dáng Hỗn Vũ biến mất.
Soạt! Soạt! Soạt!
Trên bậc thang lúc này, bóng người đang không ngừng biến mất, những tên trong hạng một trăm dường như đã bị loại hết, cuối cùng chỉ còn lại một mình Diệp Tinh.
“Diệp Tinh này đang làm gì vậy?”
“Hắn ta đã dừng trên bậc thang mười mấy ngày rồi! Vậy mà vẫn chưa bị loại!”
Những người đứng xem nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Theo lí mà nói, nếu cứ dừng mãi trên một bậc thang, lực bài xích sẽ càng ngày càng lớn.
Sự thật đúng là như vậy, lúc này Diệp Tinh hơi nhíu mày.
“Lực bài xích ngày càng lớn rồi.”
Hắn đứng trên bậc thang có thể tích lũy khí lưu màu xám, nhưng cũng có một vấn đề, cho dù hắn hoàn toàn hiểu rõ truyền thừa trên bậc thang, nhưng thời gian đứng trên bậc thang càng nhiều, lực bài xích sẽ càng lớn.
Lực bài xích tăng lên, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh càng tiêu hao nhiều.
Vừa tích lũy, vừa tiêu hao, lúc này sức tiêu hao sắp vượt qua cả sự tăng lên rồi.
“Không thể dừng tiếp được nữa, tiếp tục tiến lên trước một bậc!” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.
Hắn cũng phải nắm chắc sự sinh sản của khí lưu màu xám, độ tiêu hao cùng với lực bài xích của bậc thang.
Dưới ánh mắt của mọi người, cái thứ hạng của Diệp Tinh lại tiến lên trên.
“Sao có thể? Thành tích của Diệp Tinh vẫn đang tăng lên!”
“Mười mấy ngày lên một bậc thang.” Trong mắt mọi người đứng xem tràn ngập vẻ sửng sốt.
Sau đó, mười mấy ngày sau, Diệp Tinh lại tiến lên trên một bậc, sau đó cứ dựa vào tốc độ như vậy mà tiến lên.
Bậc thứ bốn trăm hai mươi.... bậc thứ bốn trăm hai mươi lăm.... bậc thứ bốn trăm ba mươi.... bậc thứ bốn trăm bốn mươi....
Mặc dù tốc độ chậm, nhưng từ đầu tới cuối Diệp Tinh vẫn đang tiến về phía trước, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, thậm chí vượt qua cả Hỗn Vũ, xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng!
Mà lúc này đã qua hơn một năm!
Lúc này Diệp Tinh đã tới bậc thang thứ bốn trăm bốn mươi chín!
“Còn thiếu một bậc nữa là bốn trăm năm mươi bậc, hoàn toàn phá vỡ kỉ lục của thế giới Tinh Nguyên chúng ta!”
Mấy cường giả Bất Tử Cảnh như Kim Vụ nhìn Diệp Tinh, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
Tất nhiên bọn họ biết tình hình truyền thừa bí thuật của bậc thang Tinh Nguyên, nhưng thành tích của Diệp Tinh, từ trước tới nay chưa có thiên tài nào làm được!
“Haha, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi!” Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.
Hắn lại bước lên phía trước một bước.
Oành!
Một luồng uy áp khổng lồ đánh tới, cùng lúc đó khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cũng đang nhanh chóng tiêu hao.
“Khí lưu màu xám sắp dùng hết rồi, không thể lãng phí thời gian!”
Khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh lúc này cực kì ít, tốc độ tiêu hao rõ ràng đã tăng lên, đoán chừng không kiên trì được bao lâu nữa.
Những con rắn nhỏ kì lạ phía trước không ngừng xoay tròn, hình thành ba mặt trăng, trên mặt trăng này còn tản ra dao động cực kì mạnh mẽ.
“Quả nhiên, phần thứ ba của bí tịch ở trên bậc thang này!
Hắn lặng lẽ nhìn, cẩn thận lĩnh ngộ dao động tản ra trên mặt trăng này.
“Bí thuật này quả là thần kì!” Diệp Tinh càng hấp thụ, càng cảm thấy sự mạnh mẽ của bí thuật này.
Theo sự nắm giữ, thực lực của hắn không ngừng tăng lên.
Trong nháy mắt này, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cuối cùng cũng đã cạn kiệt hoàn toàn.
Oành!
Chỉ trong chớp mắt, một luồng uy áp cực lớn đánh tới, dưới luồng uy áp này, Diệp Tinh căn bản không chịu nổi, bóng dáng biến mất trên bậc thang.
Ong...
Trên đỉnh núi khổng lồ dường như bị mây che phủ toàn bộ, trong mây, từng bậc thang kì lạ như ẩn như hiện.
Bỗng nhiên, ánh sáng trên đỉnh núi này đại thịnh, sau đó nhanh chóng thu lại, rất nhiều bậc thang kì lạ nhanh chóng ẩn đi, biến mất không thấy.
Trên đỉnh núi, chỉ còn lại một bảng xếp hạng khổng lồ hiện ra.
1. Diệp Tinh, phái Thương Ưng, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi
2. Hỗn Vũ, phái Kim Xà, bậc thang thứ bốn trăm ba mươi chín
3. Sâm Mạc...
4. Chiến La...
....
Ánh sáng trên bảng xếp hạng lấp lánh, đại biểu cho một trăm thiên tài mạnh nhất của bậc thang Tinh Nguyên lần này.
“Cuối cùng truyền thừa bậc thang Tinh Nguyên cũng kết thúc rồi! Đã hơn một năm trôi qua rồi!”
“Quan trọng là thời gian của một mình Diệp Tinh đã mất một năm rồi.”
“Không thể tin được, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi! Trước đó người xông lên bậc thang Tinh Nguyên nhiều nhất cũng không vượt quá ba trăm bậc, giờ đây nháy mắt đã nhiều hơn một nửa!”
“Trong hạng một trăm, chúng ta chỉ biết Hỗn Hoàng, chín mươi chín người khác căn bản không quen biết.”
“Không biết rốt cuộc những thiên tài này trông như thế nào.”
...
Xung quang ngọn núi khổng lồ này, mọi người đang bàn tán.
“Cuối cùng cũng kết thúc!” Mấy người Kim Vụ nhìn bậc thang trên đỉnh núi biến mất, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
“Giờ là lúc thu lưới!”
...
Soạt!
Một dao động lóe lên, sau đó Diệp Tinh xuất hiện ở một nơi.
“Diệp Tinh, cuối cùng ngươi cũng ra rồi.”
“Một năm, ngươi cũng lề mề quá đó?”
“Chúc mừng ngươi, Diệp Tinh, bậc thang thứ bốn trăm năm mươi, quả thực là khiến cho tất cả bọn ta bị dọa một trận.”