"Người thanh niên này hẳn là Nham Hành, một người truyền thừa khác lần này, thiên phú không gian hoặc là thiên phú sinh mệnh của anh ta có một hệ vượt qua mình, mà Mặc Hồn cũng như vậy! Một hệ thiên phú của Mặc Hồn hẳn là không quá mình bao nhiêu, thế nhưng một hệ thiên phú của Nham Hành nhất định đã vượt qua mình rất nhiều!"
Thiên phú của hắn hiện tại đã đứng đầu thành Thời Không, bây giờ lại phát sinh bạo tăng sẽ là tình cảnh gì đây? Đạt tới trình độ của Hỗn Vũ sao?
Hắn lúc trước thật ra có thể trực tiếp sao chép thiên phú của Mặc Hồn, chỉ là hắn vẫn đang chờ.
Dù sao Mặc Hồn chỉ là hư không cảnh thứ hai của tộc Không Nguyên, khả năng thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của người đứng thứ nhất đều mạnh hơn anh ta!
Nếu là như vậy, nếu Diệp Tinh trước tiên sao chép Mặc Hồn, sau đó sao chép Nham Hành hiển nhiên sẽ tiêu hao càng nhiều khí lưu màu xám.
Hiện tại có vẻ mỗi người Nham Hành và Mặc Hồn đều có một hệ thiên phú cường đại vượt qua hắn, thậm chí Nham Hành còn khiến cho hắn một bất ngờ thật lớn!
Điều này làm cho Diệp Tinh càng thán phục thiên phú khủng bố của tộc Không Nguyên! Thiên tài hư không cảnh lần này của bọn họ lại có một người có một hệ thiên phú sánh ngang với Hỗn Vũ!
Chỉ là, cho dù sánh ngang Hỗn Vũ thì Nham Hành cũng không thể trong thời gian ngắn nhất nắm giữ hoàn toàn sau đó lại tu luyện tiến bộ, tiềm lực cũng không lớn.
- Chuyển hóa!
Không có bất kỳ do dự nào, ý thức Diệp Tinh trực tiếp ra lệnh.
Ầm ầm!
Nhất thời, hai điểm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, sau đó phân tán thành vô số điểm nhỏ, sau đó lại biến mất không thấy.
"Thành công!"
Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại vô cùng vui sướng.
Trong nháy mắt hắn đã có được thiên phú mạnh nhất của Nham Hành cùng Mặc Hồn, tổng hợp lại, thiên phú của hắn hiện tại tuyệt đối là đứng thứ nhất tộc Không Nguyên!
Mà sau khi sao chép thành công, luồng khí màu xám trong đầu hắn mới chỉ tiêu hao một phần.
Cách lần sao chép lần trước đã qua một đoạn thời gian, khí lưu màu xám trong đầu hắn hiện tại đã tích lũy được rất nhiều.
- Xem ra sau này hoàn toàn có thể đi tìm tộc nào đó có được thiên phú cường đại tương ứng để không ngừng tăng lên thiên phú của mình! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Nhìn mọi người chung quanh, Diệp Tinh bình tĩnh trong lòng, mọi người tộc Không Nguyên có cái nhìn nhìn như thế nào về hắn cũng kệ. Hắn không cần phải chứng minh bất cứ điều gì với họ.
"Diệp Tinh, đây là Viêm Lăng đại nhân." Đi tới trước cung điện khổng lồ, Diêm Ma mỉm cười giới thiệu.
"Bái kiến Viêm Lăng đại nhân." Diệp Tinh hơi hành lễ.
"Ừm." Viêm Lăng gật gật đầu, mỉm cười nói: "Lần truyền thừa này hai người Nham Hành, Diệp Tinh các ngươi tiến vào, truyền thừa sẽ mở ra trong 10 năm, 10 năm sau truyền thừa sẽ đóng lại. Đây là lệnh bài!"
Lão giả Viêm Lăng vung tay phải lên, sau đó hai tấm lệnh bài đi tới trong tay Diệp Tinh cùng Nham Hành.
"Diệp Tinh?" Nham Hành nhìn Diệp Tinh một cái, trong mắt không có gợn sóng gì.
Theo anh ta thấy, Diệp Tinh căn bản không xứng đáng để trở thành đối thủ của anh ta.
- Lệnh bài của ta! Trong đám người, Mặc Hồn gắt gao nhìn lệnh bài trong tay Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy khát vọng.
"Đều tại tên thiên tài nhân tộc chết tiệt kia! Nếu không người tiến vào truyền thừa chính là ta! Đó là của ta!"
Anh ta biết chỗ tốt của nơi truyền thừa này, mỗi một người tiến vào trong đó, 50% là sẽ nắm giữ toàn bộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh!
Anh ta tuy rằng thiên phú cường đại, lúc nào cũng chắc chắn tương lai mình có thể nắm giữ được đạo tắc hoàn chỉnh, thế nhưng gia tăng được thêm chút tỷ lệ thành công cũng là chuyện tốt.
"Thật sự là không cam lòng, danh ngạch tốt như vậy lại bị một tên thiên tài nhân tộc nhát gan chiếm được." Anh ta nhìn chằm chằm Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy phẫn nộ, không cam lòng.
Theo anh ta thấy, Diệp Tinh chính là không dám đánh một trận với anh ta.
Xoẹt...
Đúng lúc này, bỗng nhiên một dao động kỳ dị hiện lên, sau đó hai vòng xoáy màu trắng xuất hiện ở hư không.
Vòng xoáy này không ngừng xoay tròn, tản ra dao động vô cùng kỳ dị.
"Truyền thừa mở ra rồi!"
Tất cả mọi người đều nhìn về phía truyền thừa này, trong mắt đều có một tia khát vọng.
Ai mà không muốn vào đó chứ? Nhưng thời gian 100 nghìn năm mới chỉ có hai danh ngạch mà thôi.
"Được rồi, Nham Hành, Diệp Tinh, thời gian truyền thừa đã đến, các ngươi đi vào đi." Lão giả Viêm Lăng mỉm cười nói.
- Truyền thừa!
Diệp Tinh nhìn vòng xoáy màu trắng, trong mắt lộ ra một tia chờ mong.
Vù! Vù!
Hai bóng dáng trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy màu trắng.
......
Đây là một không gian thật lớn, trong không gian tựa như tinh không, rất nhiều ngôi sao lóng lánh, mỗi một ngôi sao đều tản ra quang mang kỳ dị.
- Đây là không gian truyền thừa sao?
Xoẹt!
Bóng dáng Diệp Tinh vừa động, trực tiếp xuất hiện ở trong không gian, hắn ngẩng đầu nhìn tinh không.
- Trên những ngôi sao kia là dao động của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh? Diệp Tinh cảm thụ một chút.
Trên từng ngôi sao đều là đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, đương nhiên là hai hệ đạo này tách ra, hơn nữa trên cơ bản là xen lẫn lung tung, ngôi sao này ẩn chứa dao động của đạo tắc không gian thì ngôi sao tiếp theo sẽ ẩn chứa dao động của đạo tắc sinh mệnh.
Diệp Tinh cẩn thận quan sát, cả mảnh tinh không chớp động, tản ra dao động vô cùng mãnh liệt.
Sự huyền diệu của đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh không ngừng xuất hiện ở trong đầu hắn.