"Không cần đâu." Diệp Tinh khoát tay áo, rất nhanh rời khỏi nơi này.
"Nguyên Nguyên, nhà chúng ta thật sự gặp được quý nhân rồi." Mẹ Đàm Nguyên Nguyên hưng phấn nhìn 4 vạn tệ trên WeChat, đối với gia đình lấy việc làm ruộng làm sinh kế như bọn họ, còn phải cho hai đứa nhỏ học hành mà nói, trừ đi các loại chi phí, bốn vạn tệ này còn không biết cần bao lâu mới có thể tích lũy được.
"Anh Diệp Tinh thật sự rất tốt." Đàm Nguyên Nguyên cũng dùng sức gật gật đầu, trong lòng cô lại có cảm kích.
Nếu không có Diệp Tinh, cô cũng không thể tiếp tục đi học.
Hưng phấn một hồi, mẹ Đàm Nguyên Nguyên nhỏ giọng nói: "Sau này Nguyên Nguyên sau giờ học con liền tới nơi này xem nhiều chút, nếu có phát hiện liền chụp ảnh gửi tin nhắn. Còn nữa, chuyện ở đây tuyệt đối không thể để cho người khác biết.”
"Mẹ, con nhớ kỹ rồi." Đàm Nguyên Nguyên dùng sức gật đầu.
"Lão Đàm, sau này ông ở bên ngoài ngàn vạn lần đừng uống rượu, nhỡ nói lỡ miệng, tiền bị người khác kiếm được, để đứa nhỏ đi theo chúng ta chịu khổ, đến lúc đó xem tôi có đánh chết ông không!"
Ba Đàm Nguyên Nguyên thật thà cười cười, nói: "Tôi khẳng định không uống nữa đâu."
Đối với một gia đình như họ, số tiền này là đủ để thay đổi một số phận.
......
Đàm Nguyên Nguyên một nhà mừng rỡ, Diệp Tinh càng là hưng phấn.
Hắn về đến nhà đem Linh Huyền Thảo cẩn thận trồng xuống.
"Ba mươi gốc cây Linh Huyền Thảo, hẳn là có thể thỏa mãn giai đoạn tu luyện luyện thể của mình đi?"
Nhìn ba mươi gốc cây Linh Huyền Thảo đang sinh trưởng trước mắt, Diệp Tinh trên mặt tràn đầy tươi cười.
Hiện tại Linh Huyền Thảo còn chưa có phát triển, đợi đến sau này khi phát triển triệt để, cảnh giới luyện máu của hắn khẳng định càng tiến thêm một bước, đến lúc đó lại thông qua Linh Huyền Thảo tu luyện, không chỉ luyện đến cảnh giới luyện máu mà có thể đạt tới viên mãn, thậm chí cuối cùng rèn luyện da thịt cũng có thể nhanh chóng hoàn thành.
Không nghĩ tới đi ra ngoài một chuyến, lại có thu hoạch như vậy!
"Chỗ đó rốt cuộc có cái gì cổ quái đây?" Diệp Tinh yên lặng suy tư.
Suy nghĩ một chút cũng không có đầu mối, Diệp Tinh đành phải buông tha, không nghĩ nhiều nữa.
Nếu thật sự phát hiện ra thứ gì đó, Đàm Nguyên Nguyên nhất định sẽ thông báo cho hắn.
Đương nhiên, Diệp Tinh hiện tại có thể trực tiếp khống chế nơi đó, nhưng làm như vậy ngược lại khiến cho một số người chú ý, sẽ không có hiệu quả tốt.
Ở trong phòng cho thuê một hồi, sau đó Diệp Tinh lại rời đi.
"Dựa theo trí nhớ của mình, đoàn làm phim Giới Nguyên Châu trong tuần này đã bắt đầu nhận đầu tư, mãi cho đến một tuần sau mới có người nguyện ý đầu tư vào bọn họ."
Đi trên đường, Diệp Tinh nhớ lại chuyện trước kia, lúc ấy tin tức "Giới Nguyên Châu" phô thiên cái địa, Diệp Tinh cũng nhìn thấy mấy lần phỏng vấn về đoàn làm phim kia, cho nên biết rất nhiều tin tức.
Đầu tư "Giới Nguyên Châu" là một bước kế hoạch mấu chốt của hắn, chỉ cần hoàn thành, kế hoạch kế tiếp thi triển sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
"Reng..." Đang nghĩ, điện thoại di động của Diệp Tinh vang lên, hắn nhìn một chút, hóa ra là Đổng Minh Viễn gọi tới.
"Cậu Diệp, chuyện về công ty đầu tư đều đã chuẩn bị xong, khi nào cậu có thời gian đến xem một chút đi." Trong điện thoại, Đổng Minh Viễn cười nói.
"Ồ? Đã chuẩn bị xong rồi sao?" Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ vui sướng: "Tôi lập tức tới đây."
Cúp điện thoại, Diệp Tinh đi đến ven đường, chuẩn bị gọi một chiếc taxi.
Bây giờ hắn vẫn đang tập lái xe ở trường, không có giấy phép lái xe, ngay cả khi hắn mua một chiếc xe cũng không thể lái xe.
"Cậu chạy xe kiểu gì vậy? Không có mắt sao? Xe của tôi đắt bao nhiêu cậu có biết không?" Xa xa, bỗng nhiên một đạo âm thanh gầm gừ phẫn nộ truyền đến.
Có một số người xung quanh đang xem.
Diệp Tinh liếc mắt một cái, không có bất kỳ hứng thú gì.
- “Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, thực xin lỗi!” Lại có một đạo thanh âm truyền đến, đang không ngừng xin lỗi.
Xe taxi đã đến đang dừng lại, Diệp Tinh chuẩn bị lên xe, nhưng nghe được thanh âm này lại lập tức dừng lại.
Trong mắt hắn lộ ra một tia vui sướng, nhanh chóng đi tới chỗ đám người vây xem.
Tại vị trí trung tâm của đám đông, một chiếc BMW đã va chạm với một chiếc xe máy rõ ràng là của nhân viên giao hàng.
Chủ sở hữu của chiếc BMW là một người đàn ông trung niên mặc vest giày da, và người liên tục xin lỗi, mặc quần áo giao hàng là một thanh niên trông 25 hoặc 26 tuổi.
Thanh niên thoạt nhìn rất gầy, đầu cắt ngắn, dáng người gần một mét tám, tinh thần thoạt nhìn có chút uể oải.
"Quả nhiên là anh ta, Vương Tam Đại." Diệp Tinh nhìn thấy người thanh niên kia, khóe miệng bất giác lộ ra một tia ý cười.
Vương Tam Đại, sát vương thời tận thế đen tối, từng đến ám sát Diệp Tinh, hai người giao thủ vài lần, cuối cùng lại trở thành bạn bè rất tốt, trong mấy trận chiến đấu sau này, Vương Tam Đại thậm chí còn cứu Diệp Tinh một lần.
Chẳng qua trước khi Diệp Tinh sống lại, Vương Tam Đại đã vì một lần chiến đấu với dị thú mà chết.
Sát vương Vương Tam Đại là một cái tên rất nổi tiếng, cũng là một cường giả đỉnh cấp thuộc về thời đại đen tối ở Hoa Hạ. Nếu không phải ngã xuống giữa đường, khẳng định có thể đạt tới Hoàng cảnh.
Vương Tam Đại hiện tại hiển nhiên không có "cao lãnh" như sau này.
Nghĩ tới đây, Diệp Tinh trực tiếp đi ra, nói: "Chiếc xe máy này cũng không có đem xe của ông đụng thành cái dạng gì, chỉ là trầy xước một chút bên ngoài mà thôi."
Nếu là những người khác, hắn khẳng định sẽ không để ý tới. Nhưng nhìn thấy bạn bè của mình, hắn chắc chắn sẽ đứng lên.
---
p/s: mọi người đọc truyện thấy hay hãy viết đề cử trên yy giúp mình nhé