Đợi tới lúc đó, đoán chừng truyền thừa của Lâm Tiểu Ngư cũng đã kết thúc.
“Vậy được.” Kuiba gật đầu.
Sau đó mấy người đi tới trước không gian truyền tống.
“Thất sư huynh, chúng tôi đi đây!” Diệp Tinh cười, nói.
Hắn khẽ thở hắt ra một hơi, hắn chỉ ở trên vị diện Tân Nguyệt này một thời gian ngắn, nhưng lại xảy ra quá nhiều chuyện.
Tất nhiên, Diệp Tinh vẫn hy vọng xảy ra càng nhiều chuyện càng tốt.
Phi hành khí xuất hiện, Diệp Tinh và Mặc Uyên bước vào trong, sau đó nháy mắt biến mất không thấy.
...
“Đạo Tắc Tử Vong này lĩnh ngộ thật nhanh!”
Trong phi hành khí, Diệp Tinh lặng lẽ ngồi khoanh chân. Hắn cảm nhận một chút tốc độ lĩnh ngộ của mình, trên mặt tràn ngập sự vui vẻ.
Trong tháp nhỏ màu đen, phân thân Đạo Tắc Giới của hắn đang không ngừng lĩnh ngộ Đạo Tắc Tử Vong.
Tốc độ tiến bộ này quả thực khiến cho Diệp Tinh cảm thấy sợ hãi.
Thực tế điều này rất bình thường, có phân thân Đạo Tắc Giới thuộc tính tử vong, có nghĩa là Đạo Tắc Tử Vong hoàn chỉnh đã bày ra trước mặt Diệp Tinh, hiệu quả lĩnh ngộ này thậm chí còn vượt qua cả tháp đại đạo Tam Thiên.
Tương lai chắc chắn Diệp Tinh sẽ nắm chắc được Đạo Tắc Tử Vong.
“Dựa theo tốc độ này, chỉ trong một thời gian ngắn Đạo Tắc Tử Vong đuổi kịp Đạo Tắc Không Gian cũng chẳng có vấn đề gì.” Diệp Tinh phán đoán một chút.
Hắn lại cảm nhận những đạo tắc khác mà mình lĩnh ngộ.
Ngoài phân thân Đạo Tắc Giới lĩnh ngộ Đạo Tắc Tử Vong ra, hai phân thân Đạo Tắc Vận Mệnh ngưng tụ ra, một phân thân đang lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian.
Đạo mạch không gian trên tay hắn, tốc độ tiến bộ cũng cực kỳ kinh người.
Một phân thân khác lĩnh ngộ Đạo Tắc Sinh Mệnh.
Còn bản thể của Diệp Tinh lĩnh ngộ Đạo Tắc Vận Mệnh.
Bốn loại đạo tắc, hoàn toàn tiến bộ với tốc độ kinh người!
Dường như mỗi một giây thực lực của Diệp Tinh đều đang tăng lên.
Cho dù thiên phú Đạo Tắc Vận Mệnh, thiên phú Đạo Tắc Sinh Mệnh yếu nhất của hắn cũng đứng trên đỉnh của thành Thời Không, trừ Hỗn Vũ ra, gần như hắn là mạnh nhất.
Cùng lúc lĩnh ngộ, thực lực của hắn có thể nghĩ mà biết.
“Có điều, mình muốn đạt tới giới hạn Chân Linh Cảnh chắc còn cách một khoảng lớn.” Diệp Tinh tính toán một chút.
Quy tắc phân thành ba giai đoạn, một là hạt giống hư không, hai là đạo chi tâm, hoàn toàn nắm giữ mới là giai đoạn thứ ba.
Thực tế giai đoạn thứ ba chiếm phần lớn, hơn nữa độ khó khi lĩnh ngộ cũng khó hơn hai giai đoạn trước rất nhiều.
Nhưng cũng rất bình thường, đến giờ hắn mới chỉ tu luyện được mấy chục năm mà thôi.
Người có thể đột phá tới Bất Tử Cảnh trong năm mươi nghìn năm trong nhân tộc có thể đếm trên đầu ngón tay, mà trong một nghìn năm lĩnh ngộ đạo tắc đạt tới giới hạn Chân Linh Cảnh số lượng lại càng ít.
Cho dù thành Thời Không bồi dưỡng thiên tài Hư Không Cảnh đã mười nghìn năm.
Nhưng muốn nắm giữ một hệ đạo tắc hoàn chỉnh thì không dễ như vậy, cho dù là thiên tài đỉnh cấp, đều có khả năng không thể đột phá bình cảnh cuối cùng.
Giờ Diệp Tinh cũng không vội, lấy được ba quả diên thọ, thời gian của hắn cũng nhiều lên rất nhiều.
...
Tốn một khoảng thời gian, cuối cùng Diệp Tinh cũng tới Thiên Lan Giới.
Trái đất, phi hành khí của Diệp Tinh duy trì tốc độ ổn định bay trên không trung, mà lúc này Diệp Tinh cũng đang tản ý thức của mình ra để quan sát.
“Hiện giờ thanh niên trên trái đất tu luyện chăm chỉ hơn rồi.” Diệp Tinh quan sát một chút, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Thực tế, lần trước hắn xuất hiện trong sự kiện võ đạo của trái đất, hơn nữa còn liên tục tổ chức cuộc tuyển chọn thiên tài ba giai đoạn không giống nhau, thật sự đã khiến cho người trái đất càng nhiệt tình tu luyện hơn.
Mỗi người đều đang nén hơi thở, không ai muốn thua người khác.
“Nhưng trái đất vẫn còn quá yếu, chỉ có thể đợi phát triển theo thời gian thôi.” Diệp Tinh thầm nói
Thực lực của hắn tăng quá nhanh, giờ nhìn lại thực lực của trái đất quả thật là quá yếu.
Nhưng những việc này căn bản không thể gấp được, bất cứ tộc người cường đại nào đều phải dựa vào thời gian để tích lũy.
“Hửm? Tới nhà rồi?”
Diệp Tinh nhìn về nơi cách đó không xa, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
...
Trong biệt thự Diệp gia, Diệp Tinh vừa bước vào đã nhìn thấy Lưu Mai đang ngồi trên ghế.
Lúc này Diệp Kiến An không ở đây.
Trong sân còn có một đôi thanh niên nam nữ, ngoài ra còn có hai đứa trẻ trai, gái khoảng hai, ba tuổi đang chạy rất vui vẻ.
“Bay.... bay....” bỗng nhiên một đứa trẻ mở to hai mắt nhìn lên trên trời.
Mấy người lập tức quay qua nhìn, lúc này trên trời có một chàng trai bay tới.
Thấy người tới, trong mắt Lưu Mai lập tức lộ ra vẻ vui mừng, nói: “Tiểu Tinh, con về rồi?”
“Mẹ.” Diệp Tinh hạ xuống đất, cười nói: “Ba đâu?”
“Ba con đang bận bên phía phát tài nguyên tu luyện.” Lưu Mai cười nói.
“Bác.” Chàng trai đang đứng nhìn Diệp Tinh vội vàng gọi.
Cô gái bên cạnh cậu ta cũng thế, chỉ có điều cô gái đó rất cẩn thận, cô biết chàng trai trước mắt này là sự tồn tại khủng bố tới mức nào!
Chàng trai trước mắt này chỉ cần nói một câu thôi, chắc chắn trái đất sẽ rung động mãnh liệt.
Cửu đại gia tộc hùng mạnh trước đó, căn bản không có chút lực phản kháng nào dưới mệnh lệnh của Diệp Tinh, chỉ trong một thời gian ngắn đã tan thành mây khói, còn chưa nổi lên được dù chỉ là bọt sóng.
Diệp Tinh nhìn chàng trai, cười, nói: “Tiểu Hàn, ba cháu đâu?”
“Ba cháu đang ở hệ ngân hà.” Diệp Hàn vội vàng nói.
“Tiểu Tinh!” Nói vài câu, bỗng nhiên một giọng nói ngạc nhiên lại vui mừng truyền tới, Diệp Kiếm An sải bước đi vào.
“Ba.” Diệp Tinh gọi.