Đương nhiên, đây quả thật là một phương pháp để phát triển tộc nhanh hơn.
Trong tộc muốn phát triển, tất cả đều cần rất tài nguyên, vì vậy tộc Hàn Nguyệt rõ ràng muốn thu hoạch càng nhiều tài nguyên.
"Tộc ta cho rằng, chỉ có hoàn toàn tiếp xúc với nhân tộc mới có thể khiến cho người trong tộc nhận rõ thực lực mình, không đến mức sinh ra kiêu ngạo." Thủy Ngọc cười nói.
Diệp Tinh gật đầu, đã hiểu rõ rất nhiều đối với tộc Hàn Nguyệt này.
Nhưng mỗi tộc trong vũ trụ đều có cách sinh tồn của mình, lựa chọn phát triển như thế nào đều căn cứ vào chính họ.
Mấy người bọn họ đang đàm luận, lúc này cách đó không xa có một người đàn ông trung niên nhân tộc mặc áo giáp màu đen, khuôn mặt bình thường nhưng ánh mắt lại hơi liếc về phía nơi này một cái, sau đó lại thu về.
Ông ta nhìn qua không có bất kỳ dị thường nào, nhưng lúc này sâu trong đáy mắt lại có một tia hưng phấn.
- Diệp Tinh, nhân loại Diệp Tinh quả nhiên xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt! Người đàn ông trung niên hưng phấn nói: "Mau bẩm báo chủ nhân."
......
Trên lãnh thổ rộng lớn mênh mông, một phủ đệ thật lớn sừng sững. Trong phủ đệ có một vị cường giả nhân tộc giống như tộc Lang Nhân, cả người có bộ lông màu vàng đang ngồi xếp bằng.
Tại thời điểm này, ông nhìn vào tin nhắn trên đồng hồ của mình.
"Nhân loại Diệp tinh lại xuất hiện? Xem ra lần trước Ankanda đã ám sát thất bại, cũng chết rồi.” – Người đàn ông người sói hơi cau mày nói.
Ông ta ẩn núp ở nhân tộc đã rất lâu rồi, chuyên phụ trách chuyện ám sát thiên tài nhân tộc.
Lần trước ông ta phân phó Ankanda ám sát Diệp Tinh, nhưng sau đó lại không có bất kỳ tin tức nào truyền đến, trong bất tử giới chỉ có Ankanda ở đây, ngoài ra không có người khác.
Ông ta cũng không biết tình huống cụ thể rốt cuộc như thế nào.
Trên địa bàn nhân tộc này, ông ta căn bản tra không ra được tin tức gì.
Không có tin tức truyền đến, ông ta tự nhiên biết Ankanda đã xảy ra chuyện, nhưng nhân loại Diệp Tinh rốt cuộc thế nào, là chết hay sống, ông ta căn bản không biết.
Mà mấy chục năm trước có tin lâm Tiểu Ngư xuất hiện ở tộc Hàn Nguyệt, cho nên bọn họ suy đoán Diệp Tinh có thể sẽ đi tới, tùy ý an bài hai người ở bên ngoài tộc Hàn Nguyệt, hiện tại vẫn chưa rút lui.
Bây giờ thực sự lại có tin tức truyền đến.
Nếu Diệp Tinh bình an xuất hiện, Ankanda tự nhiên đã hoàn toàn ám sát thất bại!
“Ankanda đã lĩnh ngộ hoàn chỉnh đạo tắc thời gian, thực lực ở trong giới cường giả bất tử cảnh xem như cường đại, thậm chí được ban cho kiện bảo vật kia, thế nhưng vẫn thất bại?" Người đàn ông người sói âm thầm nói trong lòng.
“Nếu đã thất bại, vậy hai người trong tộc Hàn Nguyệt càng không có cơ hội thành công! Có vẻ như chỉ có thể tiếp tục chờ đợi cơ hội.”
Ankanda là một trong hai nhất thủ mạnh hạ của ông ta, cũng là thích hợp nhất để ám sát, vậy mà ngoài dự liệu lại thất bại.
Cường giả người sói lắc đầu, tuy rằng phát hiện tung tích Diệp Tinh, thế nhưng cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cơ hội.
Dù sao nếu không có cơ hội liền bại lộ, tiêu hao nhân lực của bọn họ.
......
Một nơi trong tộc Hàn Nguyệt, tiếng người huyên náo, mọi người tụ tập cùng một chỗ, không ngừng nghị luận.
Khu vực phía dưới là một quảng trường khổng lồ, trên quảng trường có một tấm bia đá khổng lồ sừng sững.
Toàn bộ tấm bia đá hiện ra màu đen, độ cao đạt tới 1000 mét, phía trên mỗi hơn 10 mét đều có một cái chấm màu trắng nho nhỏ nhô lên.
Ở các chỗ khác trên bia đá, điêu khắc từng đạo bí văn vô cùng kỳ dị, những bí văn kỳ bí này huyền ảo, phức tạp, hoàn toàn không nhìn ra đây rốt cuộc là cái gì.
- Đây là tấm bia đá để tộc Hàn Nguyệt kiểm tra thiên phú sao? Diệp Tinh ngồi trên đài cao, nhìn tấm bia đá khổng lồ kia.
Toàn bộ tấm bia đá tản ra một cỗ dao động vô cùng huyền ảo.
- Diệp Tinh, tấm bia đá này là một vị nguyên lão của tộc ta vô số năm trước đã lấy được ở trong trong một di tích cổ xưa, toàn bộ bên trong tấm bia đá là rất nhiều bảo vật, nhưng mà muốn lấy ra rất khó. Nhân tộc các ngươi rất nhiều người có hứng thú tới nơi này, kiểm tra thiên phú của mình. Thiên phú cường đại thì cơ hội lấy được bảo vật cũng sẽ càng lớn." Bên cạnh Diệp Tinh, Lỗ Vân cười nói.
"Ồ? Không phải tộc Hàn Nguyệt tự mình chế tạo ra sao?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.
Hắn suy nghĩ một chút, định nói gì đó.
Bỗng nhiên khu vực bốn phía lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía quảng trường.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lúc này trên quảng trường, từng bóng dáng xuất hiện, đều là cường giả bất tử cảnh của tộc Hàn Nguyệt, ngoài ra trên quảng trường còn có rất nhiều thanh niên tộc Hàn Nguyệt.
“Sự kiện thiên tài bắt đầu rồi!”
"Không biết lúc này có thiên tài tuyệt thế xuất hiện hay không."
Giọng của bọn họ truyền vào trong tai Diệp Tinh, lúc này Diệp Tinh cũng nhìn về phía cách đó không xa.
"Hiện tại kiểm tra bắt đầu, Linh Vũ, ngươi là người đầu tiên lên kiểm tra." Trên quảng trường, một vị trưởng lão đứng ở phía trước, trầm giọng nói.
Dứt lời, nhất thời một cô gái mặc áo giáp màu đỏ tiến lên.
Trên mặt cô ta mang theo một tia thấp thỏm, còn có một tia chờ mong, sau đó tiến lên đưa bàn tay tiếp xúc với tấm bia đá.
Xoẹt...
Toàn bộ tấm bia đá nhất thời bị một cỗ dao động huyền ảo bao phủ, sau đó 10 mét ở nơi thấp nhất lại xuất hiện một tia sáng.