Một nơi bên trong lãnh thổ của nhân tộc, một tòa phủ đệ thật lớn đứng sừng sững.
Trong phủ đệ, một vị cường giả giống như tộc Lang Nhân, toàn thân đầy lông dài màu vàng nhìn tin tức trước mặt, trong mắt lóe lên vẻ âm trầm.
"Thiên phú xếp hạng thứ mười trong lịch sử Hư Không cảnh của nhân tộc! Diệp Tinh này tuyệt đối không thể giữ lại!"
Cường giả Lang Nhân gầm nhẹ nói, trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm.
Liên tục hai lần ông ta cho rằng nắm chắc có thể ám sát được Diệp Tinh thì đều thất bại, hiện tại Diệp Tinh lại thể hiện ra thiên phú cường đại như vậy!
Nếu để tùy ý Diệp Tinh trưởng thành, đối với tộc đàn bọn họ tuyệt đối không phải là chuyện tốt!
Hít sâu một hơi, cường giả Lang Nhân khôi phục lại sự bình tĩnh.
"Không thể nóng vội! Tiếp theo nhất định phải chờ đợi cơ hội, tranh thủ nhất kích tất sát! Cho dù để lộ ra nhiều con bài chưa lật cũng không tiếc!"
Không cần nghĩ cũng biết, Diệp Tinh thể hiện ra thiên phú mạnh mẽ như vậy, chắc chắn nhân tộc sẽ có các biện pháp mạnh mẽ để bảo vệ hắn, bọn họ muốn ám sát sẽ càng thêm gian nan.
"Ẩn núp, tìm cơ hội. . ."
Trong lòng người đàn ông Lang Nhân chuyển động nhiều ý tưởng, rất nhanh cung điện này lại khôi phục sự yên lặng.
. . . . . .
Tin tức về Diệp Tinh không ngừng truyền bá, khiến cho vô số cường giả nhân tộc của hơn mười ngàn đại thế giới chấn động, bất kể là biết hay là không biết Diệp Tinh, có người sắc mặt âm trầm, nhưng mà cũng có người trong lòng vui sướng.
Lúc này đây sự chấn động tạo thành còn vượt xa cả chuyện thang Cửu Giới lúc trước.
Mà đương sự là Diệp Tinh, lúc này đang đi trên đường lớn.
Hắn nhìn đồng hồ, lúc này lại hơi nhíu mày.
"Chẳng lẽ thiên phú hiện tại của mình không khiến cho cường giả cấp bậc Thánh Hoàng nào hứng thú sao?" Trong mắt Diệp Tinh hơi lộ ra vẻ nghi hoặc.
Với thiên phú mà hiện tại hắn bày ra, nhất định sẽ có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng nhịn không được xuất hiện.
Diệp Tinh chạm vào đồng hồ trong tay.
Những thiên tài nghịch thiên xếp hạng đầu trong lịch sử nhân tộc, có rất nhiều người đều bị cường giả cấp bậc Thánh Hoàng thu làm đệ tử.
Đối với thiên tài trăm triệu năm mới xuất hiện, những cấp bậc tồn tại vĩ đại như Thánh hoàng căn bản là không cần, nhưng mà với thiên tài chắc chắn có thể đột phá đến Đạo chủ cảnh, thậm chí có một tia tỷ lệ chạm đến cảnh giới Thánh hoàng, thì những tồn tại vĩ đại này cũng sẽ nhịn không được.
Chỉ là, trên đồng hồ ngoại trừ một ít người hắn biết hoặc là không biết gửi tới lời chúc mừng, cũng không có tin tức của bất kỳ một vị cường giả cấp bậc Thánh hoàng nào.
Hiện tại Lâm Tiểu Ngư bị Thánh hoàng Vũ Mặc mang đi, đến ngay cả sư phụ của hắn cũng không có biện pháp nào, muốn làm cho Thánh hoàng Vũ Mặc thay đổi ý định, cũng chỉ có cường giả cấp bậc Thánh hoàng có cấp độ ngang nhau mới có thể làm được, như vậy mới có một ít cơ hội.
Đó cũng là nguyên nhân Diệp Tinh thể hiện ra hoàn toàn thiên phú, thực lực của mình.
"Hả? Tới rồi?" Diệp Tinh nhìn về phía trước, đã đến phủ đệ của sư phụ Đạo chủ Lăng Hằng của hắn rồi.
Đi vào phủ đệ, Diệp Tinh liếc mắt một cái liền nhìn thấy Kuiba và Đạo chủ Lăng Hằng.
"Ha ha, sư đệ, lần này ngươi thật đúng là bỗng nhiên nổi tiếng! Khiến cho sư huynh ta đây cũng hoảng sợ." Kuiba cười to nói, trong mắt rõ ràng còn lưu lại một tia khiếp sợ.
Vị tiểu sư đệ khiêm tốn này của anh ta trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng đã trưởng thành đến bước này rồi.
Cách đây mấy chục năm lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh, Diệp Tinh mới chỉ ở Đạo tắc cảnh mà thôi.
"Thất sư huynh." Diệp Tinh gọi, sau đó lập tức đứng ở trước người Đạo chủ Lăng Hằng, cung kính gọi: "Thầy."
"Diệp Tinh, rất tốt." Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, mỉm cười nói: "Thực lực của ngươi đã hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của ta."
Nói xong lời này, đề tài của ông đột nhiên thay đổi, nói: "Có điều lúc này gọi ngươi đến đây, cũng không phải về chuyện ngươi xông qua tầng thứ mười chín tháp Đăng Thiên, mà là có một việc đại sự muốn nói với ngươi!"
"Đại sự?" Diệp Tinh nghe vậy thì sửng sốt, không biết Đạo chủ Lăng Hằng là có ý gì.
Đạo chủ Lăng Hằng chính là Đại đạo chi chủ, chuyện mà ông cho là đại sự thì sẽ là chuyện gì đây?
"Diệp Tinh, ngươi có biết ai là người thành lập nên thành Thời Không của chúng ta không?" Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, đột nhiên hỏi.
"Người thành lập nên thành Thời Không?"
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh kinh ngạc.
Thành Thời Không vô cùng cổ xưa, xuất hiện từ thuở sơ khai của nhân tộc, là một trong tam đại Thánh Địa của nhân tộc, bên trong không biết có bao nhiêu vị cường giả!
Hắn nhìn Đạo chủ Lăng Hằng, lắc lắc đầu.
"Thánh tôn Thời không!"
Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
"Thánh tôn Thời không?" Nghe cái tên này, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hắn nhớ tới gương mặt khổng lồ buông xuống lúc ở trong bí cảnh Tinh nguyên, lúc ấy Đại đạo chi chủ trong bí cảnh Tinh nguyên không có một chút lực ngăn cản, dễ dàng bị miểu sát*!
*Miểu sát: chết trong một chiêu
*Miểu sát: chết trong một chiêu
Thực lực khủng bố đến mức nào chứ!