Diệp Tinh mỉm cười, trong lòng hắn đang nghĩ thầm: “Hỗn Vũ nói không sai, hiện tại mới chỉ vừa mới bắt đầu tu luyện, cho dù mình có đột phá đến Chân linh cảnh thì cũng chỉ là một kẻ yếu ớt.”
Ngay cả khi đạt tới Bất tử cảnh thì ở trong thành Thời Không này cũng chẳng coi là gì cả. Khắp thành Thời Không, số lượng Bất tử cảnh có thể nói là khắp nơi đều thấy.
...
Giống như khu vực Man Hoang vô cùng rộng lớn, nhưng bên trong hư không lại xuất hiện những khe hở.
Xung quanh khe hở có những đạo bí văn kỳ dị.
Bên dưới Hư không, Diệp Tinh kính cẩn đứng đó.
“Kết thúc đột phá?” Thánh tôn Thời Không nhìn đệ tử của mình.
“Đúng vậy thưa sư phụ.” Diệp Tinh cung kính nói.
Hắn đứng ở chỗ này, trong lòng không nhịn được mà run rẩy.
Sự tồn tại trước mắt là đỉnh cao của vũ trụ, cho dù hắn đã bái thánh tôn Thời Không làm sư phụ nhưng Diệp Tinh vẫn cảm thấy sợ hãi, không dám làm ra bất cứ động tác dư thừa nào.
Đây là cảm giác sợ hãi trời sinh của kẻ yếu khi đối đầu với cường giả.
“Ngươi định khi nào rời khỏi thành Thời Không?” Thánh tôn Thời Không hỏi.
Diệp Tinh vội vàng trả lời: “Đệ tử định tới tháp đại đạo Tam Thiên trước, sau đó sẽ rời đi.”
“Ừ.” Thánh tôn Thời Không gật đầu, sau đó vung tay một cái, trong hư không liền xuất hiện ba vật phẩm.
Diệp Tinh cũng nhìn thấy ba vật phẩm này.
Vật phẩm bên trái là một hạt châu màu đen, tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Vật phẩm ở giữa là một tòa tháp nhỏ màu trắng có ba tầng, bên trên tháp có khắc những bí văn kỳ dị.
Bên phải là một thứ giống như trận bàn, ở trung tâm trận bàn là một quả cầu, xung quanh trận bàn là hàng trăm quả cầu nhỏ khác.
“Diệp Tinh, sau khi tin tức ngươi vượt qua tầng mười chín của tháp Đăng Thiên được truyền ra thì nhân tộc chúng ta vui mừng khôn xiết, nhưng dị tộc nhất định sẽ tìm cơ hội để diệt trừ ngươi.” Thánh tôn Thời Không nói.
Diệp Tinh gật đầu, trước đây hắn cũng đã bị ám sát hai lần rồi.
Trước kia hắn chỉ là thiên tài tuyệt thế, bây giờ thiên phú lại càng thêm cường đại, dị tộc chắc chắn sẽ phái nhiều cường giả đi xử lý hắn hơn.
“Hạt châu này là hồn châu, nó có thể bảo vệ linh hồn của ngươi. Có hồn châu này thì trừ khi đại đạo chi chủ tinh thông linh hồn ra tay, nếu không thì ngươi không cần phải lo lắng chuyện linh hồn bị tiêu diệt.” Thánh tôn Thời Không giải thích.
Diệp Tinh nghe thế thì vui mừng khôn xiết.
Hắn có phân thân tử vong Đạo tắc giới, không sợ chết, có thể sống lại vô số lần, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không có khuyết điểm. Ví dụ như Nô dịch linh hồn, ám sát linh hồn.
Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, nếu như linh hồn mất đi thì ý thức Đạo tắc giới cũng không còn tồn tại.
Đây là khuyết điểm duy nhất của hắn.
Hồn châu là một bảo vật vô cùng thích hợp với hắn.
“Ngươi tỏa ra một chút ý thức tiếp xúc với hồn châu này là nó sẽ nhận chủ.” Thánh tôn Thời Không vung tay lên, hồn châu bay tới trước mặt Diệp Tinh.
“Vâng, sư phụ!” Diệp Tinh vội vàng gật đầu, ánh mắt đầy sự mừng rỡ, nhanh chóng dùng ý thức tiếp xúc với hồn châu.
Diệp Tinh lập tức cảm thấy hạt châu màu đen này có liên kết với mình.
Hồn châu khẽ run lên, sau đó biến thành một đạo ánh sáng dung nhập vào trán Diệp Tinh.
Ong...
Hắn ngay lập tức cảm nhận được linh hồn của mình có thêm một tầng phòng ngự, bảo vệ linh hồn vô cùng nghiêm mật.
“Cảm giác thật là kỳ diệu.” Diệp Tinh thán phục.
Linh hồn của hắn không nâng cao gì cả, nhưng lại ngưng tụ rắn chắc vô cùng.
Thánh tôn Thời Không thấy Diệp Tinh hoàn thành việc luyện hóa hồn châu vào trong cơ thể thì lại vung tay phải lên, bảo vật thứ hai lập tức bay tới trước mặt hắn.
“Đây là Tháp ý thức, hiệu quả tương tự như tháp Đăng Thiên, bên trong có vô số sinh mệnh với đủ loại thực lực khác nhau. Ngươi có thể vào một chút xem thử.”
“Tháp Ý thức?” Diệp Tinh nhìn tháp nhỏ ba tầng trước mặt, trong lòng khẽ động, ý thức nhanh chóng tiến vào.
Ong...
Ý thức của hắn nhanh chóng ngưng tụ!
“Đây hình như giống với... Đỉnh ba chân của mình?” Diệp Tinh nghĩ thầm.
“Đối thủ đâu?”
Diệp Tinh nhìn không gian khổng lồ trống trơn, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đối thử Bất tử cảnh phổ thông!”
Vút!
Ngay lập tức, bên trong không gian xuất hiện một ảo ảnh khí lưu.
Ảo ảnh khí lưu vừa xuất hiện đã lập tức vung tay tấn công, một luồng ánh sáng màu vàng lao tới, xuyên qua thân thể Diệp Tinh.
Sự công kích này quá lớn, Diệp Tinh không có năng lực ngăn cản, lập tức tử vong.
“Mạnh thật!” Diệp Tinh thu hồi ý thức.
“Đối thủ bên trong tháp Ý thức rất đa dạng, ngươi có thể tùy ý lựa chọn để nâng cao thực lực.” Thánh tôn Thời Không mỉm cười nói.
Diệp Tinh nghe xong thì trong lòng rất kích động.
“Theo như lời sư phụ thánh tôn Thời Không nói thì mình có thể chọn bất cứ đối thủ nào? Nếu như mỗi lần đều chọn một đối thủ có thực lực mạnh hơn mình một chút thì có phải là lực chiến đấu của mình sẽ càng ngày càng tăng lên không?”
Diệp Tinh vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Hắn có thể chọn bất kỳ đối thủ nào, từ Chân linh cảnh đến Bất tử cảnh, chém giết luyện tập không ngừng.
Thánh tôn Thời Không vung tay lên, bảo vật thứ ba đi tới trước mặt hắn.
“Đây là trận bàn La Nguyên, trận pháp của nó có thể bao phủ toàn bộ hệ Ngân Hà, ngươi có thể chọn trái đất làm tâm của đại trận.”