"Hi vọng sau khi sự kiện kết thúc ngươi cũng có thể kiên cường như vậy!"
Bắt đầu sự kiện, ông ta không thể ra tay đối phó Diệp Tinh ở trước cung điện Võ Hồn Lĩnh.
Vẻ mặt Diệp Tinh bình tĩnh, hoàn toàn không có vẻ sợ hãi, xoay người liền đi vào bên trong phủ đệ.
"Hừ!" Lãnh chúa Xà Côn hừ lạnh một tiếng, cũng lập tức đi vào phủ đệ.
"Chúng ta cũng đi vào thôi!"
"Sự kiện sắp bắt đầu rồi!"
"Ta thật muốn đợi đến khi sự kiện chấm dứt, xem Hỏa Diệu kia rốt cuộc sẽ như thế nào?"
. . . . . .
Mọi người nghị luận, cũng đều đi vào bên trong phủ đệ.
Bên trong phủ đệ, ba vị Bất Tử cảnh ngồi ở phía trước nhất, phía dưới là những vị thủ lĩnh cực hạn Chân Linh cảnh.
"Ha ha, Xà Côn, vừa rồi ta nghe nói có một vị Chân Linh cảnh không nể mặt ngươi chút nào?"
"Trước mặt nhiều như vậy mà trên mặt không hề có một chút vẻ sợ hãi nào, xem ra Xà Côn ngươi không có chút uy áp nào nha."
Hai vị Bất Tử cảnh khác cười trêu ghẹo nói.
"Hừ! Một cái tên nhóc không biết trời cao đất rộng thôi!" Xà Côn lạnh lùng nói.
Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng vô cùng nổi giận, Chân Linh cảnh chết ở trong tay ông ta không biết có bao nhiêu người! Chỉ là một tên Chân Linh cảnh mà dám làm càn ở trước mặt ông ta như vậy?
Xa xa, Diệp Tinh rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của Xà Côn, hắn không thèm để ý chút nào, ánh mắt nhìn lên đài cao.
Lúc này chìa khóa màu đen ở bên trong nhẫn không gian của hắn hơi hơi dao động.
"Không biết bảo vật kia rốt cuộc ở nơi nào?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại bảo vật đối ứng với bức bản đồ thứ hai có thể sẽ ở hai nơi.
Xoát!
Đang suy nghĩ, trên đài cao bỗng nhiên hiện lên một luồng dao động, một bóng người lập tức xuất hiện.
Đây là một con yêu lang thật lớn, bộ lông toàn thân màu đen, trên người mặc áo giáp màu đỏ như máu, cả người tản ra một luồng sát khí kinh người.
"Ra mắt Lãnh chúa Võ Hồn!"
Nhìn thấy người tới, mọi người đều lập tức đứng dậy, vô cùng cung kính nói.
Con yêu lang thật lớn này đúng là người mạnh nhất vực Tử Hải, kẻ thống trị tuyệt đối!
"Ha ha, mời mọi người ngồi." Võ Hồn cười to nói.
Lúc này một chỗ ở phía dưới, Diệp Tinh nhìn thấy Võ Hồn xuất hiện, trong lòng lập tức trở nên kích động.
"Võ Hồn xuất hiện, tuy nhiên vị trí của bảo vật đối ứng với chiếc chìa khóa màu đen lại không thay đổi!"
Trên thực tế, bảo vật kia có thể đã xuất hiện ở bên trong tòa cung điện kia, cũng có thể bị Võ Hồn mang theo bên mình.
Nếu ở trên người Võ Hồn, Diệp Tinh muốn lấy được vậy thì quá khó khăn.
Muốn lấy được, hắn phải đánh chết Võ Hồn, nhưng mà hiện tại hắn cũng không có bản lĩnh gì có thể đánh chết Võ Hồn, đợi cho thực lực tăng lên tới trình độ tương ứng, còn không biết cần thời gian bao lâu.
Nhưng mà, kết quả cuối cùng đúng như những gì hắn mong đợi.
"Nếu xác định mục tiêu, mình cũng không cần đợi!" Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Lúc này m Cưu ngồi ở bên kia.
"Răng rắc!" Bỗng nhiên, một chiếc nhẫn không gian từ trên người ông ta bay ra.
"Hử? Có chuyện gì vậy?" Trên mặt m Cưu lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc, ông ta cũng không có khống chế nhẫn không gian.
"Răng rắc!"
Ngay khi bay ra, chiếc nhẫn không gian này liền trực tiếp nổ tung.
Ông. . .
Ngay lập tức, rất nhiều khí lưu màu trắng chứa ở bên trong bùng nổ ra, gần như là trong nháy mắt đã bao phủ một mảng lớn khu vực xung quanh.
"Đây là cái gì?"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Linh hồn của ta không thể tra xét!"
Nhất thời hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
"Sao lại thế này?" Trên đài cao, sắc mặt Võ Hồn khẽ biến, sự kiện vừa mới bắt đầu, thế nhưng đã xảy ra biến cố.
Chỉ là linh hồn của ông ta không tra xét được trong phạm vi lớn, rất khó để nhìn thấy những người khác.
Có điều ông ta có thể nghe được các loại âm thanh ở phía dưới.
"Mọi người giữ bình tĩnh, tập trung về phía khu vực trung tâm, toàn bộ Võ Hồn lĩnh tiến vào trạng thái cảnh giới. . ."
Có điều trong nháy mắt Võ Hồn cũng kịp phản ứng, nhanh chóng truyền đạt từng mệnh lệnh.
. . . . . .
Mà trong lúc hỗn loạn, không ai chú ý tới Diệp Tinh đã nhanh chóng rời đi.
Lúc này bên trong phủ đệ của Võ Hồn, một bóng người nhanh chóng xuyên qua.
Toàn bộ xung quanh đều bị khí lưu màu trắng bao phủ, hoàn toàn không tra xét được trong phạm vi lớn.
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện trên đường đi của Diệp Tinh, anh ta nhìn thấy Diệp Tinh, liền vội vàng cung kính hô: "Thiếu gia Mạc Đan."
"Ừ, các ngươi chú ý một chút, có chuyện gì trực tiếp báo cáo!" Diệp Tinh trầm giọng nói.
"Vâng!" Người này vội vàng gật đầu.
Lúc này hình dạng của Diệp Tinh chính là hình dạng của Mạc Đan.
Sương mù màu trắng ngăn cản sự tra xét của người khác, đồng dạng cũng ngăn cản hắn tra xét, nói không chừng ở trên đường sẽ bỗng nhiên gặp được những người khác.
Hắn là một người từ bên ngoài đến lại chạy loạn ở trong phủ đệ Võ Hồn, nhất định sẽ khiến người khác cảnh giác.
Cho dù hắn có thể dễ dàng đánh chết bọn họ, nhưng mà cũng sẽ phí thời gian, thậm chí không thể cam đoan đối phương có thể lan truyền tin tức ra hay không.
Cho nên, tốt nhất là biến thành dáng vẻ của Mạc Đan một lần nữa. Hiện tại toàn bộ Võ Hồn lĩnh đại loạn, rất nhiều người đang chạy loạn.