Bên ngoài bí cảnh Huyền Hỏa, có ba yêu thú lặng lẽ xuất hiện.
“Nơi này chính là bí cảnh Huyền Hỏa sao? Nghe nói ở đây có một cường giả còn chưa tới Chân linh cảnh, nhưng lại có thực lực Bất tử cảnh.”
Đứng đầu ba yêu thú là một người đàn ông mặc áo giáp màu đen, nhìn như rắn, trên đầu còn có một đôi sừng dài, trên mặt là những bí văn màu đen kỳ dị, bao trùm lấy một phần ba gương mặt.
Đôi sừng trên đầu khiến cho người đàn ông này nhìn giống như giao long vậy.
Lúc này, người đàn ông mặc áo giáp màu đen đang chắp tay sau lưng, nhìn bí cảnh trước mặt, lãnh đạm nói.
“Huyền Long đại nhân, nếu Huyết Kiếm ở Chân linh cảnh thì chắc chắn hắn sẽ là một sự tồn tại đặc biệt, nhưng khả năng lớn có thể là hắn đang ngụy trang, thực tế hắn đã ở Bất tử cảnh rồi, chẳng qua là có một số bảo vật có thể che giấu đạo tắc.”
Nghe vậy, một người phía sau vội vàng cung kính nói.
Huyền Long gật đầu một cái, trầm ngâm: “Ta rất có hứng thú với Huyết Kiếm, ở nơi này bao nhiêu lâu như vậy, hắn chưa bao giờ rơi vào thế nguy hiểm, năng lực bảo vệ tính mạng rất mạnh, cộng thêm cả sức chiến đấu mãnh liệt. Tên này rất có tư cách trở thành môn đồ của ta.”
“Bây giờ vẫn còn nhiều thời gian, chúng ta cứ vào trong bí cảnh Huyền Hỏa này xem một chút.”
“Vâng, Huyền Long đại nhân!”
“Có thể được Huyền Long đại nhân để mắt đến chính là phúc phận của Huyết Kiếm.”
Hai thuộc hạ phía sau vội vàng nói.
Vút vút vút!
Cả ba nhanh chóng tiến vào bên trong bí cảnh Huyền Hỏa.
...
“Huyết Kiếm! Ngươi dám tới chọc tức ta à! Đúng là tự tìm đường chết!” Lúc này, bên trong không gian khổng lồ, một cường giả yêu tộc to lớn như một ngọn núi đang giận dữ hét lên. Ông ta điên cuồng vung tay, mỗi quả đấm đều khiến hư không run rẩy, nhìn qua thực sự vô cùng khiếp sợ.
Những dao động này thậm chí còn vượt xa cả những cường giả Bất tử cảnh phổ thông.
“Ha ha, Quy Mặc Tháp, ngươi muốn giết ta, nhưng lại không giết nổi ta.” Diệp Tinh cười to.
Bóng người hắn khẽ động, từng đạo kiếm quang bay ra liên tục.
“Đáng chết! Đáng chết!” Quy Mặc Tháp tức giận hét lên, nhưng ông ta không thể nào tiếp cận được Diệp Tinh.
Thực lực của ông ta rất mạnh, thậm chí còn vượt qua cả Bất tử cảnh, nhưng tốc độ của ông ta chỉ ở mức bình thường.
Từng cú đấm ập tới, chèn ép hư không, Diệp Tinh cảm thấy mình chỉ cần bị đập trúng một cú thì sẽ lập tức trọng thương.
Thân thể hắn căng thẳng, hoàn toàn ở trong trạng thái khẩn trương, không dám khinh địch.
Đây mới thực sự là cuộc chiến sinh tử!
Dưới trạng thái căng thẳng vô cùng, lực tinh thần tập trung cao độ, ánh mắt Diệp Tinh dần dần sáng rực lên, vung kiếm không ngừng. Mấy phút sau, mười mấy đạo kiếm quang đột nhiên bay ra, không ngừng quấn vào nhau.
Vút! Vút!
Kiếm quang bay ra, quét thẳng lên người Quy Mặc Tháp, ông ta trúng chiêu, thân thể lùi lại phía sau mấy bước.
“Ha ha, thành công rồi!”
Trong mắt Diệp Tinh đầy sự kích động.
Đòn công kích này của hắn đã đạt tới tầng Bất tử cảnh, uy lực tương đương với tầng thứ năm của kiếm trận Vạn Huyền, cũng chính là sức mạnh của chín nghìn chín trăm chín mươi chín thanh trường kiếm.
Phải biết, bây giờ Diệp Tinh mới chỉ đạt tới Chân linh cảnh thôi, thế mà lại có thể tạo ra được đòn công kích tầng Bất tử cảnh!
Nhưng nguyên nhân chủ yếu cũng là nhờ cơ duyên tấm bia đá kia, bởi vì tiếp xúc với tấm bia đá nhiều nên cuối cùng Diệp Tinh cũng thành công!
Hơn nữa, chỉ mất bảy mươi năm!
“Cái gì? Công kích mạnh mẽ như vậy? Đây là chiêu thức gì?” Quy Mặc Tháp biến sắc.
Ông ta không lĩnh ngộ đạo tắc tử vong nên không biến tình hình cụ thể của đạo tắc tử vong của Diệp Tinh, nhưng ông ta cảm nhận được công kích trở nên rất mạnh mẽ.
Còn ông ta không hề hứng thú với chiêu thức công kích đó, cũng không biết đó là do Diệp Tinh tự mình nghĩ ra.
Dù sao cũng có rất nhiều kiếm pháp, gần như là vô tận, ông ta không có khả năng biết hết tất cả mọi loại kiếm pháp.
“Quy Mặc Tháp, mau xem chiêu này của ta!”
Vút! Vút! Vút!
Diệp Tinh không ngừng thí nghiệm những chiêu thức của mình, càng lúc càng thuần thục.
Lại chiến đấu thêm mấy phút nữa, Diệp Tinh cười to: “Ha ha, Quy Mặc Tháp, chiến đấu tới đây thôi.”
Nói xong, hắn nhanh chóng bay đi.
“Chết tiệt! Huyết Kiếm! Có bản lĩnh thì ngươi đừng chạy!” Quy Mặc Tháp ở phía sau giận giữ hét lên.
Nhưng Diệp Tinh đã cách ông ta xa lắm rồi, ông ta không đuổi kịp.
...
“Bảy mươi năm, cuối cùng mình cũng đã sáng tạo ra được đòn tấn công hoàn toàn thuộc về mình!” Lúc này, tại một khu vực, Diệp Tinh tràn đầy hưng phấn.
“Không có mấy người ở giai đoạn Chân linh cảnh có thể sáng tạo ra được công kích ở tầng Bất tử cảnh!” Diệp Tinh vui sướng trong lòng.
Bây giờ, mức độ công kích của kiếm pháp của hắn đã đạt tới tầng Bất tử cảnh.
“Đi thôi, tiếp tục rèn luyện.” Sau khi dừng lại một lát, Diệp Tinh lại chuẩn bị đi tới một nơi.
Vù! Vù! Vù!
Đúng lúc này, mấy bóng dáng từ đâu bay tới, cầm đầu là một người đàn ông giao long có hai chiếc sừng trên đầu.
Diệp Tinh nhìn thấy người đàn ông này thì sắc mặt hơi thay đổi.
Hắn không biết người đàn ông này, nhưng người này có một khí thế áp bức cực mạnh, thậm chí trong lòng Diệp Tinh còn không tự chủ được mà run lên.