Khi giáo viên dạy máy tính giảng đến con chuột, cho phép mọi người cầm lấy con chuột nhìn một cái: “Con chuột chia làm nút bên trái, nút bên phải cùng nút ở giữa.”
Lâm Tiếu rất cẩn thận mà di chuyển con chuột qua lại, hoá ra phía dưới con chuột có một quả cầu nhỏ.
Lâm Tiếu vươn ngón tay ra chạm vào một chút, viên cầu nhỏ phía dưới con chuột sẽ chuyển động, ở bên trong có thể chuyển động hướng tới các phương hướng, nhưng mà lại không rơi ra.
Lâm Tiếu rất tò mò cái viên cầu nhỏ này dùng để làm gì, vẫn luôn dựng lỗ tai lên chờ giáo viên dạy máy tính giảng.
Nhưng mà giáo viên dạy máy tính nói từng bộ phận của con chuột xong, vẫn không giảng rốt cuộc viên cầu nhỏ phía dưới là đang làm gì.
“Hôm nay là buổi học đầu tiên, chúng ta học tắt mở máy tính.”
“Khởi động máy rất đơn giản, các em cúi đầu xem cây máy tính đặt ở bên phải máy tính, trên cây máy tính có một cái cái nút.”
“Tắt máy không thể trực tiếp ấn cái nút, hiện tại, tay phải đặt ở trên con chuột, di chuyển con chuột, đến góc trái bên dưới máy tính.”
Tay phải Lâm Tiếu nắm con chuột di chuyển, mũi tên nhỏ trên máy tính cũng di chuyển theo. Trong lòng Lâm Tiếu có suy đoán, viên cầu nhỏ phía dưới con chuột chắc là có liên quan đến việc định vị. Bởi vì có cái quả cầu nhỏ này nên máy tính mới biết được con chuột sẽ di chuyển đến nơi nào.
Mới có thể biết được con chuột di động về phương hướng nào, mũi tên nhỏ trên máy tính cũng di động về phương hướng đó.
Lâm Tiếu buông tay ra, để Chu Tuệ Mẫn cầm con chuột thử xem.
Chu Tuệ Mẫn thật cẩn thận mà thử, lại nhường vị trí lại cho Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu thấp giọng nói suy đoán của mình cho Chu Tuệ Mẫn, Chu Tuệ Mẫn cũng đồng ý: “Vậy cụ thể là làm như thế nào?”
Cụ thể là máy tính làm sao biết con chuột di động về phương hướng nào.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn nhìn chằm chằm con chuột, trong lòng có chung suy nghĩ, rất muốn tháo nó ra.
Rất muốn mở con chuột ra, nhìn xem bên trong sẽ trông như thế nào.
Đương nhiên đây là chuyện không thể, giáo viên dạy máy tính đã nhấn mạnh chuyện thứ nhất chính là không thể làm hỏng bất kỳ bộ phận nào của máy tính, nếu không muốn phải bồi thường một số tiền đáng sợ.
“Khi tan học chúng ta hỏi giáo viên dạy máy tính một chút đi.” Lâm Tiếu nói với Chu Tuệ Mẫn.
Sau khi tan học, Lâm Tiếu cùng Chu Tuệ Mẫn đi hỏi giáo viên dạy máy tính, cuối cùng là bên trong con chuột có cái gì, làm sao máy tính biết con chuột di động về phương hướng nào.
Giáo viên dạy máy tính là một thầy giáo trẻ tuổi, khi anh ấy nghe thấy vấn đề của Lâm Tiếu cùng Chu Tuệ Mẫn, trên trán lập tức đổ mồ hôi.
“Thầy phải trở về đọc sách đã, buổi sau sẽ nói cho các em biết.”
Vậy mà giáo viên Tin học cũng không biết.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn liếc nhìn nhau, cảm giác thầy giáo Tin học căng thẳng đến mức mồ hôi chuẩn bị nhỏ giọt rồi thì vội vàng rời khỏi phòng máy tình.
Có điều thầy giáo Tin học ăn ngay nói thật như vậy, thẳng thắn thừa nhận mình không biết, cho nên Lâm Tiếu cũng không giận anh ấy lắm.
"Chu Tuệ Mẫn, thứ bảy cậu có muốn đến nhà sách Tân Hoa không?" Lâm Tiếu hỏi.
Chu Tuệ Mẫn lập tức nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lâm Tiếu: "Cậu muốn đi tìm sách liên quan đến máy tính à?"
Lâm Tiếu gật đầu: "Ừ."
Nếu giáo viên Tin học cũng phải lật sách để tìm đáp án, Lâm Tiếu cũng không muốn chờ thầy ấy nữa, thà cô tự lật sách tìm đáp án còn nhanh hơn!
Chu Tuệ Mẫn có hơi khó xử: "Nhưng tuần tới sắp phải thi kiểm tra năng lực môn Toán rồi..."
Các bài kiểm tra năng lực trên lớp gần như một tháng có một lần, ở giữa hai đợt thi hàng tháng. Theo cách này, tương đương với việc học sinh phải thi mỗi nửa tháng một lần!
Kỳ thi hàng tháng, kiểm tra năng lực, kỳ thi hàng tháng, kiểm tra năng lực...
Mọi người nhanh chóng phát hiện ra, việc ôn tập trước kỳ thi cơ bản không thể thực hiện được, tần suất của các kỳ thi diễn ra thường xuyên như vậy thì rõ ràng là không kịp ôn tập. Càng ngày càng có nhiều học sinh từ bỏ bước ôn tập trước kỳ thi, chỉ cần bình thường nắm vững kiến thức là được còn khi đến trước kỳ thi thì thôi cho qua đi!
Hiện tại Chu Tuệ Mẫn xem như là một trong số ít học sinh trong lớp vẫn còn vật lộn với việc ôn tập trước khi thi cử, nhưng đứng trước lời mời của Lâm Tiếu cùng đến nhà sách Tân Hoa, cô bé cũng nhanh chóng đầu hàng.
"Được rồi... Vậy chủ nhật chúng ta cùng đi đến nhà sách Tân Hoa đi." Nhà sách Tân Hoa cũng có sức hấp dẫn rất lớn đối với Chu Tuệ Mẫn.
Cô bé thì không háo hức muốn biết cấu tạo bên trong của chuột máy tính như Lâm Tiếu, thậm chí ngay cả cấu tạo bên trong máy tính cũng vậy. Nhưng hai tầng sách đầy ắp trong nhà sách Tân Hoa, đối với Chu Tuệ Mẫn có sức hấp dẫn cực lớn, mỗi lần cô bé đi vào đó, toàn thân đều tràn ngập cảm giác háo hức lại hồi hộp.
Hơn nữa cuối tuần đến nhà sách Tân Hoa cùng Lâm Tiếu cũng không có vấn đề gì, Chu Tuệ Mẫn thì thầm hỏi Lâm Tiếu: "Cậu có biết cuối tuần trước lớp chúng ta có mấy bạn cùng đi xem phim ở rạp chiếu phim không?"
Lâm Tiếu tò mò nói: "Có những ai vậy?"
Chu Tuệ Mẫn kể ra cái tên của sáu bạn học, trong đó có ba nam sinh, ba nữ sinh!
Thật ra gần đây trong lớp cũng có một số tin đồn, nhưng Chu Tuệ Mẫn không biết nên nói với Lâm Tiếu như thế nào, cô bé cảm thấy bàn tán sau lưng bạn học không được tốt lắm, hơn nữa cô bé cũng hoàn toàn không biết những tin đồn kia là thật hay giả...
"Vậy họ xem phim gì thế?" Lâm Tiếu hỏi.
Chu Tuệ Mẫn bất đắc dĩ nhìn Lâm Tiếu một cái, sao Lâm Tiếu không hỏi lý do ba nam sinh cùng ba nữ sinh cùng nhau đi xem phim chứ? Lại còn đi quan tâm xem đó là phim gì!
Chu Tuệ Mẫn: "Hình như là <Nữ quỷ báo thù>.”
Chu Tuệ Mẫn nói đến tên phim thì thấy hơi sợ sợ, thế mà bọn họ lại đi xem phim kinh dị đó!
Lâm Tiếu thì vô cùng hứng thú với bộ phim này: "Khi nào chúng ta đến nhà sách Tân Hoa, cũng đến cửa hàng băng đĩa bên cạnh đi!"
"Không biết có thể thuê được băng ghi hình của <Nữ quỷ báo thù> không, nếu có thể thuê được, cậu có muốn đến nhà tớ cùng xem không?" Lâm Tiếu mời Chu Tuệ Mẫn: …
Chu Tuệ Mẫn nhanh chóng từ chối Lâm Tiếu: "Không cần đâu!"
Cô bé không muốn xem phim kinh dị chút nào!
Cha mẹ Chu Tuệ Mẫn trời chưa sáng sẽ ra ngoài nhập hàng, hay có nghĩa là mỗi ngày sau nửa đêm, Chu Tuệ Mẫn đều phải ngủ ở nhà một mình, xem phim kinh dị thì cô bé sẽ không dám ngủ mất!
Cuối tuần, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn gặp nhau trước cửa nhà sách Tân Hoa.
Hai người họ thực sự tìm thấy một kệ sách liên quan đến "máy tính" trong nhà sách Tân Hoa, bên trên xếp đầy ắp sách liên quan đến máy tính.
Lâm Tiếu ngạc nhiên nói: "Lần trước chúng ta đến đây có phải còn chưa có kệ sách này hay không?"
Chu Tuệ Mẫn lắc đầu, cô bé không nhớ rõ.
Lâm Tiếu nhắm mắt lại, cẩn thận suy nghĩ về bố cục bên trong nhà sách Tân Hoa lần trước cô đến, hoàn toàn chắc chắn nói: "Đúng rồi, lần trước còn chưa có đâu! Lần trước ở đây chỉ bày sách kế toán thôi!"
Lâm Tiếu cảm thấy mình may mắn cực kỳ, đúng là ước gì được nấy [1], cô muốn xem sách liên quan đến máy tính, trong nhà sách Tân Hoa liền bổ sung thêm kệ sách về máy tính.
[1] Nguyên văn là “tâm tưởng sự thành”.
[1] Nguyên văn là “tâm tưởng sự thành”.
Hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn chia nhau ra hành động, một người bắt đầu từ bên trái, một người bắt đầu từ bên phải, mở từng quyển sách một ra để tìm cho được đáp án Lâm Tiếu muốn biết.
"Lâm Tiếu, cậu xem cái này có phải thứ cậu muốn tìm không?" Chu Tuệ Mẫn cầm quyển sách chạy tới, Lâm Tiếu ngó đầu nhìn, thấy một bản vẽ chi tiết cấu tạo bên trong chuột máy tính!
"Đúng đúng đúng!"
Hóa ra viên bi nằm dưới con chuột được kết nối với một cái trụ, đầu trụ được gắn thêm một "cảm biến tín hiệu lưới quang", khi di chuyển sẽ tạo ra "điện xung quang điện".
Sau đó cần xử lý thông qua các chương trình máy tính để máy tính biết chuột di chuyển như thế nào.
Lâm Tiếu chỗ hiểu chỗ không, cô vừa lật qua vừa lật lại mấy trang, muốn biết "cảm biến tín nhà lưới quang" là gì: "điện xung quang điện" là gì, nhưng trong quyển sách này không giải thích.
Tiếp sau đó, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn lật tung tất cả cuốn sách trên kệ sách máy tính một lần, cũng không tìm được đáp án nào cụ thể hơn.
"Thôi kệ, chúng ta đi xem sách khác đi." Lâm Tiếu đặt sách trong tay về vị trí cũ.
"Một con chuột nhỏ xíu mà bên trong lại phức tạp như vậy." Chu Tuệ Mẫn cảm thấy máy tính quá huyền bí, cô bé và Lâm Tiếu đã dành cả một lúc lâu mà chỉ mới hiểu được cấu tạo bên trong của chuột, về phần máy chủ phức tạp kia... Chu Tuệ Mẫn nghĩ cũng không dám nghĩ.
"Tớ cảm thấy giáo viên Tin học chỉ hiểu biết lơ mơ thôi." Chu Tuệ Mẫn thì thầm nói với Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu: "Không sao đâu, chúng ta từ từ hiểu từng chút."
Lâm Tiếu cảm thấy hôm nay được tiếp thu thêm một ít kiến thức về chuột máy tính đã là rất có ý nghĩa rồi!
Hai người đi ngang qua một kệ sách đặt tiểu thuyết, không hẹn mà cùng dừng bước, đứng trước kệ sách xem gần đây có tiểu thuyết gì mới.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn mới đứng trước kệ sách được hai phút, nhân viên bán hàng đã đến xua họ đi: "Muốn đọc sách thì đến thư viện đi, ở đây sách không mua không cho đọc đâu."
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn liếc nhìn nhau, vội vàng đặt sách về vị trí cũ rồi chạy đi mất hút.
"Vừa rồi bọn mình đứng ở trước kệ sách về máy tính lâu như vậy cũng không có ai quan tâm..." Chu Tuệ Mẫn nói.
Lâm Tiếu: "Sách máy tính bình thường cũng không có ai đọc thôi."
Nhân viên bán hàng chỉ chăm chăm lén theo dõi mấy dãy giá sách tiểu thuyết, cách vài phút lại đến đuổi người một lượt, phần lớn những người bị đuổi đi đều là học sinh cấp 2 với cấp 3, thỉnh thoảng cũng có những người lớn đã đi làm.